Ẩn thân trong phủ đệ "Này, các người biết gì không, Hạo Vương gia hình như mang theo cấm quân hướng Ngạo Bảo chúng ta mà đến đây, các ngươi có biết là vì chuyện gì hay không?"
"Không biết nha, Hạo Vương gia cùng Thiếu chủ hẳn là không có quan hệ gì."
"Đúng nha, đúng nha"
"Này! Lục Y, muội là tâm phúc bên người tiểu thư, cái này muội đi hỏi hỏi tiểu thư đi, Thiếu chủ coi trọng tiểu thư như vậy, chắc tiểu thư biết đấy"
"Đúng rồi, đi không?"
"Nhưng muội phải hỏi thế nào?"
"Nghĩ như thế nào liền hỏi như thế ấy, có sao đâu, nghe nói tiểu thư thích muội như vậy, bình thường muội nói chuyện tùy tiện cũng không thấy tiểu thư trừng phạt muội nha."
"Cũng đúng! Được rồi, muội đi là được chứ gì,các tỷ thật phiền phức. Kho trách tiểu thư không muốn các tỷ hầu hạ người"
"Ngươi...• ngươi...•"
Nơi hẻo lánh có vài nha đầu ở trong này ngươi một câu, ta một câu nghị luận, nhất trí đề cử nha đầu gọi là Lục Y đi thám thính tình hình, Lục Y không có biện pháp, vì thỏa mãn hiếu kỳ của mọi người, chỉ có thể hỏi tiểu thư tôn kính của bọn họ một chút, Lục Y đi vào một nơi ‘hoa cỏ’, đây là nơi tiểu thư thường xuyên tới nhất, nhìn tiểu thư trên mặt rõ ràng đang lâm vào yên lặng, cả người giữa hoa cỏ như là một người cô độc thất thần, kỳ thật Lục Y biết tiểu thư chính là người được Thiếu bảo chủ cứu, cũng nhìn ra Thiếu bảo chủ đối tiểu thư che chở cùng coi trọng. Nàng từ nhỏ ngay tại Ngạo Bảo mà lớn lên, Ngạo Bảo chính là nhà của nàng, Thiếu bảo chủ lại là chủ tử của nàng, lại giống như thân nhân, có lẽ vì nguyên nhân này, Thiếu bảo chủ mới để cho bốn nha đầu thân cận nhất hầu hạ tiểu thư, nhưng tiểu thư rốt cuộc là thân phận gì, Thiếu chủ vì sao đem tiểu thư ẩn nấp chỗ này nha, Lục Y trầm tĩnh trong suy nghĩ chính mình, lúc này Tiếu Tuyết xoay người nhìn Lục Y.
"Nha đầu chết tiệt kia, làm sao thế, đừng làm ta sợ nha?" Tiếu Tuyết khôi phục biểu tình lại đùa giỡn với Lục Y, vẻ mặt cô tịch vừa rồi giống như là ảo giác.
"Tiểu thư, ngươi làm cho Lục Y tìm muốn chết nha."
"Hắc hắc, tiểu nha đầu, muội đi tìm ta sao, nhưng là chúng ta cách xa không đến nửa chén trà nhỏ nha."
"Tiểu thư...•"
"Lục Y, làm sao vậy?"
"Chuyện này…đúng rồi, tiểu thư… ba vị tỷ tỷ kia nói thế nào cũng là muốn nô tỳ đến hỏi tiễu thư một chút xem người có biết vì sao Hạo Vương gia muốn tới Ngạo Bảo của chúng ta hay không thôi?"
"Hạo Vương gia!!" nghe thấy ba chữ "Hạo Vương gia", Tiếu Tuyết nhất thời sắc mặt trắng bệch, chuyện gì nên đến thì đến, chẳng qua là ta cùng với Liệt Hạo vốn là không nên có chỗ rối rắm, không phải sao?!
"Đúng nha, nghe nói Hạo Vương gia, lần này còn dẫn theo cấm quân, người biết cấm quân không, nghe nói bọn họ dũng mãnh hiếu chiến, cơ hồ không có người gặp qua bọn họ, bởi vì người chứng kiến nhất định đã không còn trên đời này."
"Cái gì? Có quân đội như vậy sao?" Trong lòng Tiếu Tuyết kinh hãi, vì cái gì? Vì nàng sao? Châm chọc cỡ nào?
"Tiểu thư, người làm sao vậy, không thoải mái sao?"
"Không có việc gì, không có việc gì …" Tiếu Tuyết không muốn làm cho Lục Y vì mình lo lắng "Muội có biện pháp để cho ta gặp Ngạo Trình không, ta có lời muốn hỏi huynh ấy?"
"Tiểu thư, mấy ngày nay, Thiếu bảo chủ vì sự vụ trong Bảo không hề rời bước, để cho muội chiếu cố người thật tốt, người có chuyện gì nô tỳ có thể thông báo nha."
"Không phải… ta… quan hệ của chúng ta như lời ngươi nói đâu." Trong lòng Tiếu Tuyết kinh hãi, nếu Ngạo Trình bị liên lụy, nàng khó tránh khỏi tội này! "Lục Y, vô luận như thế nào cũng phải giúp ta gặp Ngạo Trình một chút, bằng không thật sự sẽ không tốt." Nhìn tiểu thư muốn nói lại thôi, vẻ mặt hoảng hốt, Lục Y nghĩ đến chắc là có việc nghiêm trọng, biết là không có thể qua loa.
"Tiểu thư người chờ chút."
Tiếu Tuyết lo lắng, nha đầu vội vàng mà đi.
Tiếu Tuyết trở lại trong phòng thế nào, nàng cũng không quan tâm, trong đầu chỉ nhìn mông lung gì đó, đến tột cùng hắn muốn thế nào đây, vì cái gì mà biến nàng từ một người nhỏ bé thành người mà thế nhân sợ hãi, thật là vì Lý Mị Nhi bị bắt, hay là vì tình đối với Tiếu Tuyết, nếu như đúng vậy, Tiếu Tuyết gánh không nỗi, chúng ta dù sao cũng là khoảng cách ngàn năm!