Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
“Ngươi giao Tần Nam cho lão phu, dược này là của ngươi.” Tạ Minh cũng không dài dòng, nói thẳng.
“Được.” Tần Liễm không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng.
“Không…” Cổ họng Nguyên Ung Đế phá ra thanh âm như bị phá hủy, bàn tay bị giẫm đến huyết nhục mơ hồ vẫn cố gắng mò mẫm trong tuyết tỏ rõ bản thân không cam lòng.
“Tạ Minh, ngươi có phải là người hay không? Đến cả nữ nhi thân sinh cũng có thể ra tay được?” Hoàng Thúc lạnh mặt mắng.
Tần Liễm nhìn khuôn mặt không chút huyết sắc trong lòng, tâm giống như bị người cứa từng đao, đau nhức lan ra toàn thân.
Ánh mắt của hắn vẫn ôn nhu như vậy, cúi đầu hôn lên trán nàng, hận không thể thay nàng thừa nhận tất cả đau đớn.
“Đưa giải dược ra đây.” Tần Liễm mím môi, đáy mắ thoáng ngoan lệ.
Tạ Minh quơ quơ tay, viên thuốc trong lòng bàn tay theo quán tính lăn tròn những vẫn không rơi ra: “Chờ đến khi lão phu tận mắt thấy được Tần Nam, giải dược này thuộc về ngươi.” Ông ta không nhanh không chậm nói.
Hách Liên Dực nhìn chằm chằm Tạ Minh, đang tìm cơ hội đoạt lấy giải dược trong tay Tạ Minh. Tần Liễm yêu thương Thanh Linh như trân bảo, chỉ cần hắn lấy được giải dược của Tạ Minh, Tần Liễm không phải sẽ nghe hắn chỉ thị hay sao? (MTLTH.dđlqđ)
Nội lực vừa vận, tránh khỏi thị vệ đang áp mình, dưới bàn chân phát lực, nhất thời nhảy dựng lên lao về phía Tạ Minh.
Hắn đứng cách Tạ Minh khoảng năm, sáu bước chân. Hắn vừa nhảy lên đã gần như lao cả vào người Tạ Minh, Tạ Minh không ngờ Hách Liên Dực lại lao về phía mình, tay run lên, giải dược trong tay liền trượt ra ngoài.
“Đỡ nàng.”Tần Liễm phân phó Vô Ảnh, chưa tới một phút, người lớn như vậy mà cứ hư vô tan biến.
Tạ Minh bất chấp đối phó với Hách Liên Dực, đưa tay đoạt đi giải dược, đúng lúc này Tần Liễm đuổi tới. Tạ Minh ngẩng đẩu, một tay cầm chắc giải dược, tay kia vận lực đánh về phía Tần Liễm.
Tần Liễm cũng một tay nhất quyết đoạt lấy giải dược, tay kia ra sát chiêu công kích lại Tạ Minh.
Hai cành tay đồng thời tranh nhau giải được, đến khi ngàn cân treo sợi tóc, một đôi chân dùng hết sức bình sinh đá giải dược về hướng khác.
Tần Liễm cùng Tạ Minh đồng thời ra sát chiêu đối với nhau của, song phương đều là cao thủ nội lực thâm hậu, song chưởng xuất ra đến cả không gian cũng có đôi chút vặn vẹo, người đứng xung quanh đồng loạt bay ra ba trượng.
Hách Liên Dực cách hai người gần nhất, cũng không ngoại lệ bị đánh bay, lăn lộn vài vòng trên mặt tuyết.
Giải dược bay theo đường vòng cung phi thẳng vào lò lửa. Tần Liễm cùng Tạ Minh đánh nhau làm trễ nải thời gian, hắn dùng nội lực cả đời xuất ra khinh công xuất quỷ nhập thần đuổi theo giải dược, thế nhưng cuối cùng vẫn muộn một bước. (MTLTH.dđlqđ)
Giải dược lọt vào trong lò lửa,
Tập tin gởi kèm:
Chú thích: Cấm vệ quân: thế lực "hộ mạng" cuối cùng của các triều đại Hoàng Đế thời phong kiến
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com