Huỳnh Ni đang vui vẻ vì thoát khốn, vừa bay khỏi một đám mây liền có sở ngộ trong lòng, dấy lên cảm giác bàng hoàng lo sợ.
Trước mắt cô liền tối đen, ý thức hỗn loạn.
Linh hồn chìm vào hôn mê.
Ngay cả thần khí đã thức tỉnh ra linh hồn cũng không khác cô, đều trầm luân vào cảnh giới mất ý thức.
Cả hai cùng từ trời cao rơi thẳng xuống đại địa cách ba ngàn mét bên dưới.
Ngay khi cả hai rơi xuống.
Kẻ thần bí không thể thấy được mặt thật xuất hiện với tốc độ cực nhanh.
Một tay ôm ngang eo Ni, một tay tò mò cầm lấy thần khí của nàng.
Nhìn nhìn một lúc, kẻ này liền mang theo Ni biến mất ở chân trời.
‘Hừ, thật không ngờ được, ngay cả vật phẩm của tu giả cũng có thể sinh ra ý thức.
Nếu không phải ta không có thân thể của chính mình thì ta cũng sẽ tu tiên thử cho biết’
Không lâu sau, tại một ngọn núi vô danh, rừng rậm um tùm nguyên sinh.
Đây là một trong những cánh rừng hiếm hoi còn lại vẫn giữ được vẻ bạt ngàn của mình.
Kẻ thần bí mang Ni đi sâu vào trong rừng, băng qua vách đá, bay thẳng đến một đỉnh núi.
Hắn ta hạ lên đỉnh núi, vứt Ni và thần khí đã biến về nguyên dạng dây chuyền của nàng ta một cái oành lên mặt đất đầy bùn đá dưới chân không chút thương hương tiếc ngọc.
Kẻ này trầm ngâm nhìn mặt đất dưới chân mình, lâu sau gã động, thở dài.
“Di tích Out Planet.
Lại phải đi vào trong mi một lần nữa rồi.” Gã ta đầy phiền muộn cùng mong chờ, cất tiếng thì thầm.
Nơi gã đứng chỉ là một vùng rừng rậm nguyên thủy.
Rừng rậm này, người thường không thể nhìn thấy được.
Chỉ có dị nhân tinh thần lực mạnh mẽ hoặc tu giả có tu linh hồn mới có thể nhận ra.
Bên ngoài nó chỉ là một khu rừng nhỏ trong mắt người thường, thậm chí cả vệ tinh quay chụp cũng chỉ thấy được như thế.
Nhưng một khi chính thức bước vào trong sẽ phát hiện ra nó rộng lớn bạc ngàn.
Dường như trong nó có mang theo cái gì đó tạo ra hiệu quả ảo giác, loại bỏ kẻ tầm thường phát hiện ra bản chất của chính nó.
Kẻ vô tình lạc vào sẽ phải đi lòng vòng cho đến khi may mắn rời khỏi được khu rừng này.
Khi đi ra, trí nhớ cũng sẽ bị mạnh mẽ tước đi phần có liên quan đến khu rừng.
Chỉ những ai tinh thần, linh hồn mạnh mẽ mới không bị xóa đi ký ức.
Mà cái sự mạnh mẽ này, dị nhân cần có tinh thần lực cỡ như gã bắt cóc Ni hiện tại, hoặc là tu giả cao cấp như Quách Phong của Quách Gia, lão tổ nhiều đời.
Nếu yếu hơn họ, không có ngoại lệ đều bị quên đi khoảng thời gian ở trong rừng.
Khu rừng này không hề xa lạ gì với gã bắt cóc.
Ngày xưa chính gã đã bị một con rắn khổng lồ mang vào đây, từ đó gã có được sự sống truyền đời.
Khi đó khu rừng cũng rất quỷ dị nhưng chưa có việc mạnh mẽ xóa trí nhớ như bây giờ.
Theo năm tháng ngày xưa của gã, đã có nhiều người lạc vào đây, hoặc lạc vào một đầu khác rất xa xôi ở châu lục khác nối thông với khu rừng này.
Những kẻ lạc vào đây dần dần biến dị khi ra ngoài.
Từ đó dị nhân xuất hiện trên Địa Cầu.
Cũng có những kẻ lạc vào đầu khác kia, khi đi ra lại bước lên con đường tu tiên.
Từ đó Địa Cầu bắt đầu có các gia tộc tu tiên ẩn thế như Quách Gia, Ngũ Đại Quốc Vệ của Việt Nam.
Kẻ bắt cóc Ni chứng kiến quá trình này, có thể nói gã là dị nhân đầu tiên của Trái Đất.
Thủy tổ dị nhân, còn trước cả cố Lão Chủ, cha của Niệm, người dẫn dắt khai sinh ra tộc Bất Nhân Hình - tộc người thú.
Chính tay gã trong những năm tháng quá khứ đã cho người dùng đất san phẳng phần lớn khu rừng thấp cũ ngày đó, biến nó thành núi rừng cao ngất ngưỡng hiện nay.
Bên dưới tầng đất đó, gã che dấu một cái vực sâu, nơi chứa bí mật bất tử của gã.
Làm như vậy cũng là để giảm bớt những kẻ lạc vào rồi trở thành dị nhân, có tiềm lực uy hiếp gã trong tương lai.
Chỉ là dù không có người lạc vào nữa nhưng dị nhân lấy vợ, lấy chồng, sinh con đẻ cái, di truyền biến dị từng đời nên dị nhân vẫn luôn được bổ sung dòng máu mới.
Tuổi thọ dị nhân ngắn ngủi kết hợp với tốc độ sinh sôi của loài người, mỗi năm thậm chí có thể đẻ ra một cá thể mới, có khi còn đẻ sinh đôi sinh ba.
Hai cái cân bằng nhau khiến cho dị nhân số lượng có tăng nhưng rất chậm.
Thêm vào các tổ chức bắt đầu nghiên cứu về dị nhân, chế tạo dị nhân nhân tạo.
Số lượng dị nhân bắt đầu tăng lên nhanh hơn.
Nhưng dị nhân nhân tạo lại có nhiều hiệu ứng không tốt, dễ mất trí hoặc chết thí nghiệm phẩm nên số lượng cũng chẳng như kỳ vọng của kẻ đầu cơ trong khi tiền bạc đầu tư vào như nước sông lớn chảy ra biển.
Đến ngày nay cả thế giới cũng chỉ có vài triệu dị nhân phân tán khắp nơi.
Ở một đầu khác thần kỳ nào đó thông với cái khe vực mà gã bắt cóc muốn che dấu, cũng có những kẻ lạc vào.
Ở nơi đó, những kẻ bị lạc đầu tiên ra được bên ngoài, liền trở thành tu giả.
Sau đó những kẻ này liền phong tỏa đầu vào đó, từ đó chỉ có những người được tán thành mới đi vào được, kẻ đi vào điều là tu giả.
Ở đầu này không thể ngoài ý muốn xuất hiện dị nhân được vì nó đã bị những kẻ tu tiên đầu tiên khống chế.
Trong đó, thời gian sau cũng có Quách Phong tham gia, lão từ từ mạnh lên, qua tranh đấu mà nhanh chóng đi sau vượt trước trở thành tu giả mạnh nhất Trái Đất, hình thành nên gia tộc tu tiên Quách Gia.
Cả hai đầu vào này điều nối thông đến một di tích.
Một cái không có cửa vào nhưng bị kẻ bắt cóc đào ra một cửa vào.
Một cái có cổng vào chính thức bị tu giả san lấp mặt bằng che dấu đi.
Kẻ bắt cóc về sau gọi di tích đó là không gian Phật Giới.
Còn các gia tộc tu tiên, họ gọi nó là di tích Out Planet - cái tên chịu ảnh hưởng của khái niệm tri thức khoa học.
Cái tên Out Planet gần với bản chất thật của di tích này hơn, thể hiện ra nó là một di tích do người ngoài hành tinh tạo thành.
Không gian bên trong đầy phật tính nhưng công nghệ rõ ràng không phải người trái đất có thể tạo ra được.
Kẻ bắt cóc ở khe vực, đi vào trong di tích, ngâm cứu tìm hiểu, cuối cùng mở ra một bộ phận công nghệ kỳ dị bên trong di tích khiến khu rừng núi chỗ hắn đứng xuất hiện ảo giác và khả năng xóa trí nhớ, giúp hắn che dấu hoàn mỹ nơi này.
Chứng kiến, tò mò và điều tra về tu tiên giả, gã bắt cóc biết họ cũng sinh ra từ di tích này.
Kẻ này hiểu rằng, muốn thực hiện giấc mộng làm chủ tể mọi thứ ở hành tinh này, hắn cần phải diệt sạch tu tiên giả, thiên địch của hắn.
Còn về dị nhân, hắn cũng cần tay sai nên trong lòng hắn, tất cả dị nhân trên thế giới điều sẽ là nô lệ dự tính trong tương lai.
Vì sao tu giả là thiên địch của kẻ bắt cóc Ni? Là vì tu giả nào cũng tu linh hồn.
Dị năng tinh thần lực của gã gặp phải linh hồn thì sức mạnh 10 phần chỉ còn một, khắc chế hoàn toàn.
Không giống trưởng lão Mộng Xà của Bất Nhân Hình khi lão có khả năng xâm nhập vào linh hồn kẻ khác để tạo ra thế giới mộng ảo làm suy yếu và diệt hồn.
Dị năng của lão đã có hơi hướng linh hồn lực rồi.
Dị năng của kẻ bắt cóc Ni hiện giờ là thuần túy về mặt tinh thần ý thức lực.
Dù rằng sự tồn tại của gã giống như linh hồn nhưng nó khác linh hồn bình thường.
Linh hồn gã bị dính chặt vào khe vực ẩn giấu nói trên, cái đi ra ngoài gây sóng gió chỉ là sóng não ở dạng tinh thần lực mà thôi.
Đó là lý do linh hồn tu giả là thiên địch của gã.
Linh hồn lực là toàn vẹn, còn gã chỉ có thể vận dụng sóng não.
Sóng não này tuy mạnh nhưng thiếu vẹn toàn dẫn tới hiệu quả lên linh hồn giảm mạnh, hiệu quả lên tinh thần lực hoặc ý thức của người thường thì vẫn bảo toàn.
Thiên địch là cần diệt, phải diệt để tránh rủi ro về sau nên đã từ lâu gã âm thầm tìm cách toàn diệt tu giả, một khi ra tay là phải chắc thắng.
Vì mục đích này, khi Nhiễm Nam xuất hiện, khi kẻ dưới báo cáo cho gã biết về Nhiễm Nam.
Khi điều tra ra được Nhiễm Nam bí ẩn, lại không thuộc về bất kỳ gia tộc tu tiên nào, thậm chí Nhiễm Nam cũng chẳng liên quan gì tới Out Planet.
Gã biết, cơ hội của gã tới rồi.
Nếu lợi dụng tốt con cờ này, có thể khiến trong lúc tất cả tu tiên giả tập trung trong di tích, tạo ra hỗn loạn khiến di tích bùng nổ các loại bẩy rập, giết sạch kẻ xâm nhập.
Sở dĩ trước đây gã không nhằm vào tu giả khác để làm điều nói trên là vì bọn chúng dù cùng một gia tộc nhưng kẻ trên luôn lưu lại mầm mống phép thuật trên kẻ dưới.
Một là để bảo vệ kẻ dưới, hai là để theo dõi sinh mạng bọn họ.
Giống như năm tên ngũ hành lúc trước Nhiễm Nam tiêu diệt, khi chúng chết, cha của chúng liền nhanh chóng phát hiện ra từ xa thông qua vật phẩm linh khí.
Có mầm mống này, khi kẻ dưới có vấn đề, kẻ trên sẽ nhanh chóng phát hiện ra ngăn chặn.
Từ đó cũng sẽ chặn lại khả năng tạo hỗn loạn mà gã bắt cóc cần.
Nhưng Nhiễm Nam thì khác.
Trừ một số thứ cực bí ẩn như Sổ Ước ra, mọi thứ của Nhiễm Nam điều bị gã điều tra biết được.
Chắc chắn Nhiễm Nam không có ai ở trên cả, cũng chẳng có mầm mống phép thuật mà các gia tộc tu tiên thường dùng để bảo vệ kẻ dưới.
Quá thích hợp để hắn lợi dụng rồi.
Nhiễm Nam sau đó hóa thân thành Tà, lộ ra uy hiếp về số lượng bom nhiệt hạch khủng bố.
điều này, Gã đã nằm mơ cũng muốn cười.
Quá phù hợp, đúng là trời cũng ban cho gã cơ hội.
Thế này thì làm sao mà không sẵn sàng tha thứ cho Nhiễm Nam khi cậu ta đã phá hủy mất một âm mưu từ lâu của gã cho được.
Chỉ cần khống chế được Nhiễm Nam, gã sẽ cho kích hoạt tất cả bom nhiệt hạch khi gần như toàn bộ tu tiên giả tập trung một chỗ, chính là lần mở cửa Out Planet sắp tới.
Bùm một tiếng, mối họa trong lòng gã liền tan thành tro bụi.
Ha ha ha ha.
Gã lên kế hoạch mới, bỏ qua cho tội lỗi của Nhiễm Nam khi đã cướp đi Bất Nhân Hình của gã.
Vốn còn định dùng bọn người thú này để gây mồi lửa, chăm ngòi cuộc chiến Biển Đông, dẫn phát chiến tranh thế giới lần 3, từ đó lợi dụng quân đội liên minh của các nước trong chiến tranh tiêu diệt bớt các tu tiên gia tộc.
Vì âm mưu đó, gã đã phải làm thân với một người thường, một chính khách của một nước lớn luôn có âm mưu bành trướng lãnh thổ, một quốc gia có nền văn hóa võ thuật đẹp mắt.
Lợi dụng chính khách này cung cấp tài nguyên, giúp Bất Nhân Hình chiếm đảo, xây dựng phòng xá, cung cấp máy móc.
Nhưng bây giờ không quan trọng nữa, đã có con cờ Nhiễm Nam thay thế rồi.
m thầm đối chọi với tu tiên giả, gã bắt cóc cũng phát triển riêng vài kỹ thuật cho dị năng của mình, khi cần thiết gã sẽ bỏ ra một cái giá lớn để dùng kỹ thuật này tấn công mạnh mẽ linh hồn tu giả.
Dùng để thoát khốn hoặc giết tu giả, khống chế tu giả thời gian ngắn điều rất tốt.
Chỉ là kỹ thuật này không phải muốn dùng là dùng, cần có thời gian tiếp xúc với đối tượng, cần thời gian để gieo trồng hạt giống tinh thần lên đối phương.
Cho nên muốn khống chế Nhiễm Nam, gã phải tiếp xúc được với Nhiễm Nam nhiều lần.
Cho nên gã viết thư mời Nhiễm Nam đến chỗ gã, nơi gã đang ẩn trú - học viện X-Gen.
Không sai, gã bắt cóc Ni hiện tại chính là Pain.
Vì Nhiễm Nam và mớ bom nhiệt hạch là con cờ quan trọng, yêu cầu của liên minh hắc ám bị gã từ chối thẳng thừng.
Bọn họ muốn trả số tiền cực lớn cho gã để gã giúp tìm vị trí Nhiễm Nam và mớ bom nhiệt hạch nhằm lên kế hoạch cướp lấy và giết Nhiễm Nam.
Gã làm sao chấp nhận được, thế nên liền từ chối.
Thậm chí cái liên minh này còn đang giăng bẫy chờ Nhiễm Nam nhảy vào.
Pain còn đang định quan sát thêm xem bẫy thế nào, cần thiết gã sẽ cảnh báo trước cho Nhiễm Nam.
Pain đã tìm thấy vị trí gã muốn, lúc này liền vác Ni lại lên vai.
Suy nghĩ một chút, gã lại vứt Ni cái oành xuống mặt đất khiến nàng đang hôn mê cũng phải nhíu mày, hốc mắt lại chảy ra máu tươi mới.
Pain để Ni nằm đó, bản thân gã lại bay đi đến thị trấn gần nhất.
Như kẻ vô hình đi vào hiệu thuốc, gã ta lấy đi vài thứ để băng bó vết thương.
Sau khi quay trở lại liền giúp Ni cầm máu, băng bó hốc mắt đã bị moi mất nhãn cầu của nàng.
Gã muốn lợi dụng Ni thì không thể để Ni chết được.
Còn cần nàng sống để hắn có thể thu lấy hình ảnh trực tiếp báo về cho Nhiễm Nam khi thời cơ đến.
Giúp Ni băng bó xong xuôi.
Pain lại vác cô nàng lên.
Đang định bay đi thì gã lại vô tình nhìn tới thần khí của nàng đang là sợi dây chuyền bán trong suốt lấp lánh ánh sao dưới đất.
Suy nghĩ một chút liền nhặt lấy nó mang lại lên cổ Ni.
Gã định mang nàng vào trong không gian Phật Giới.
Nơi đó khắp nơi điều nguy hiểm, dù để nàng ở nơi an toàn nhất thì cũng không có gì đảm bảo là một trăm phần trăm vô sự.
Thôi thì mang theo cả bảo bối trả lại cho nàng để nàng còn có thể tự vệ.
Pain vác Ni trên vai, đi sâu vào rừng rậm, đi đến một khoảnh đất trống có một tảng đá khổng lồ to như tòa nhà, nặng gần ngàn tấn.
Vị trí này bị vô số cự thụ dùng tán cây che khuất hơn phân nửa.
Từ trời cao nhìn xuống, không nhìn kỹ sẽ khó phát hiện ra.
Đây là lý do gã mang Ni đến nơi cao nhất, lấy đây làm tâm, dựa theo trí nhớ đi tới vị trí hòn đá khổng lồ.
Tay gã chạm lên tảng đá, đúng vào một vị trí đặc biệt khuất mé dưới dáy.
Tảng đá nhanh chóng tự động di chuyển để lộ ra một cái hố nhỏ sâu hun hút không thấy đáy.
Pain cõng Ni sau lưng mình rồi nhảy thẳng vào hố, rơi vào bóng tối.
Tảng đá khổng lồ sau 3 giây liền tự động dịch chuyển trở lại vị trí cũ.
Phần đất vì nó di chuyển mà bị san phẳng liền rung lên với tần suất cực nhanh.
Bùn đất bay tán loạn lập tức che đi dấu vết tảng đá từng di chuyển.
Rơi vô định một lúc, Pain vận hành bộ đồ trên người để bay, hạ dần xuống.
Cho đến khi rơi vào một không gian trống rất rộng.
Trên vách tường đá gần đó còn có đồ án kỳ lạ cùng một thực thể giống như linh hồn.
Thực thể này đã đậm đặc hơn trước rất nhiều.
Chính là linh hồn của Pain.
Cái đang điều khiển thân xác hiện tại, cái kẻ mà đang cõng Ni trên lưng vốn chỉ là do một đoàn sóng não điều khiển mà thôi.
Bộ đồ phát sáng chiếu không gian nơi này bừng lên không còn tối đen như mực nữa.
Mang theo Ni đến một góc xa xa, lại mở cơ quan kỳ lạ.
Một lối đi đen tối lộ ra.
Lại ôm Ni vào nách, Pain mang nàng đi vào trong vùng tối đen khác, trên người vang lên tiếng cười khẽ ly kỳ.
“He he.
Tu giả đúng là không có kẻ xấu xí.
Cô nàng Huỳnh Ni này đúng là đẹp tuyệt vời, ba vòng căng chuẩn, da thịt mềm như hoa, khuôn mặt không tì vết.
Nhiễm Nam không mê cũng uổng.
Vì nàng ta, cậu nhóc thậm chí làm căng với cả cao tầng thế giới.
Chậc chậc.
Đúng là vưu vật.
Chẹp”
m thanh nhỏ dần, theo sự di chuyển của Pain, không gian bên ngoài cửa động tối dần lại cho đến khi hoàn toàn biến thành màn đen không thấy được gì.
…
---[1]---
Nguyễn Đông XX XX chơi bời hai cháu gái cả ngày trời, quần quật khiến hai cô nàng chết trong cực khoái.
Từ sáng đến tối, biến hai nàng thành hai mảnh bọt bông chìm trong tinh dịch, bê bết nằm thở trong phòng.
Sau đó ông ta hào hứng bỏ đi tắm rửa.
Ra ngoài đi dạo, ánh mắt dâm tiện liếc nhìn các nữ giới xinh đẹp trong dinh thự, kể cả người hầu, bà bếp lão cũng không buông tha.
Cứ như vậy lão đi dạo quanh dinh thự ngắm gái.
Còn Tà Nam cũng học hỏi không ít động tác và kinh nghiệm, lòng dâng ý vui.
Hắn bắt đầu tơ tưởng thực thi kinh nghiệm vừa học hỏi được với Ni.
Trong đầu dâng lên vô vàng tưởng tượng kiều diễm.
Bận tự sướng tinh thần, hắn liền mang theo chán ghét, trả quyền điều khiển cơ thể lại cho Nhiễm Nam.
Nhiễm Nam cực kỳ khó chịu nhưng quyền chủ động lại nằm trong tay Tà Nam.
Tên này không chỉ có thế chủ động mà còn biết nhiều công pháp kỳ lạ về linh hồn cũng như mệnh tu mà cậu ta không biết.
Điều này khiến cho Nhiễm Nam dù giận dữ cách nào thì cũng không có cách trở mình.
Chỉ có thể mặc kệ lão Nguyễn Đông XX XX kia vui vẻ đi chích chích với người trong nhà.
Tà Nam trước khi trả quyền, buông một câu khiến Nhiễm Nam tức muốn ói máu rồi rời đi.
Cũng khiến Nhiễm Nam bỏ mặc chuyện nơi đây, bỏ về Thời Không Giới.
Hắn nói “Chuyện riêng gia đình người ta mi muốn xen vào làm gì? Cũng không phải là tội ác tày trời gì.
Hơn nữa mấy đứa con gái kia cũng sẽ được ông ta dẫn dắt tu luyện, kéo dài thọ niên, trở thành nhân thượng nhân, có gì không tốt?”.
Nhiễm Nam bực mình, vội rời đi.
Chỉ là cậu ta không ngờ, chỉ không đến vài ngày, trong tay cậu chàng đã cầm lấy một bảng danh sách nhiệm vụ do các quốc gia trên Trái Đất yêu cầu và được Lục Hồng Huấn đưa tới.
Trong danh sách đó, cái tên của ông lão loạn luân với cháu gái lần nữa xuất hiện trước mặt cậu, khiến Nhiễm Nam nổi lên hứng thú, chọn lấy nó.
Có thể nói việc chọn nhiệm vụ này, ngoài việc Lục Hồng Huấn cố ý khoanh tròn to bự ra thì nguyên nhân chính chính là vì nhân vật trong nhiệm vụ bị Nhiễm Nam biết mặt trước.
Nhiễm Nam biết tên ông lão dâm dật là vì ông ta thể hiện ra phép thuật khiến cậu tò mò, lắng nghe lời nói những người trong dinh thự để biết thân phận ông ta.
Thì ra ông là một quan to nghỉ hưu.
Bây giờ cầm danh sách nhiệm vụ lên, thấy tên lão liền chọn luôn.
Đồng thời, một mối nghi ngờ cũng nảy sinh trong tâm Nhiễm Nam.
Theo những gì nghe được, Nguyễn Đông XX XX này trước và sau khi chết tính tình khác nhau vô cùng, như hai người khác nhau.
Nếu không phải ký ức ông ta thể hiện ra không có điểm nào đáng nghi thì…
Nhiễm Nam cũng từng nghi ngờ ông lão thật sự đã chết và bị một tu giả khác nhập hồn.
Nhưng điều này không thông.
Linh hồn và cơ thể mỗi người là một cặp không thể tách rời.
Một khi tách rời, linh hồn có thể trú trong vật chứa khác nhưng không thể vĩnh viễn.
Một là vật chứa khác không thích hợp, dần bài xích linh hồn ra ngoài.
Hoặc linh hồn quá mạnh, cưỡng ép ở lại thì chính vật chứa sẽ dần điêu tàn.
Trừ khi giống như Sổ Ước và linh hồn của thần chủ Nhiễm Nam, cả hai cùng hùng mạnh vô cùng nên có thể tồn tại cùng nhau lâu dài.
Tuy nhiên linh hồn thần chủ vẫn không thể điều khiển Sổ Ước được, linh hồn thần chủ chỉ giống như một cố vấn, kho tri thức cho Sổ Ước mà thôi, làm nghĩa vụ diễn dãi cho Sổ Ước hiểu được điều ước.
Việc Sổ Ước có thể thực hiện điều ước vốn không phải do thần chủ làm mà do một thứ khác làm.
Thứ đó chính là linh thức của chính Sổ Ước.
Linh thức hay ý thức linh vật này không thể giao tiếp bởi vì nó chưa thức tỉnh, chưa tiến hóa thành ý thức, linh hồn hoàn chỉnh được.
Việc này cần thời gian, thời gian này chưa đủ.
Lại nói về Nguyễn Đông XX XX.
Nếu ông ta bị nhập hồn thì ông ta phải là người hoàn toàn khác, không thể có ký ức cũ được.
Hơn nữa cơ thể ông ta phải thay đổi xấu đi do sự không tương thích với linh hồn mới một cách rõ ràng mới đúng chứ không thể sinh long hoạt hổ, hại đời cháu gái mình như vậy được.
Người thường không có linh hồn, muốn chiếm xác vậy phải diệt đi ý thức ở cơ quan điều khiển suy nghĩ, cải tạo lại mảnh sọ sẽ làm Hồn Tâm.
Như vậy, ký ức trong não cũng bị liên đới phá hỏng theo.
Nhưng ông ta lại vẫn có đầy đủ ký ức.
Điều này nghịch lại với suy đoán bị đoạt xác.
Mâu thuẫn khiến Nhiễm Nam không thể hiểu được tại sao ông ta từ người thường sau khi sống lại lại biến thành tu giả.
Hay là có một loại công pháp hồn tu hay hồn khí nào đó có thể giúp tu giả nhập hồn mà không tổn thương ký ức người thường chăng?
Nhiễm Nam không cho rằng đây thật sự là người chết sống lại mà nhất định có kẻ nhúng tay.
Bởi vì người chết sống lại… Không thể nào còn tỉnh táo như vậy được.
Người thường sốt cực nặng thì cũng bị hỏng não biến thành người ngu thì chớ nói chi người đã chết một thời gian, đến tận khi cho vào hòm rồi như lão Nguyễn Đông XX XX.
Lão đã chết, não không có máu và oxy nuôi, tế bào não chắc chắn đã hỏng rất nhiều, không thể có chuyện sống lại mà vẫn minh mẫn, ký ức đầy đủ được.
Nếu nói nhập hồn cũng không thông, ngoài việc nhập hồn không thể giữ ký ức toàn vẹn như vừa nói đoạn trên, chết thì hỏng não, dù có là nhập hồn thì cũng không thể còn ký ức được.
Trừ phi có lực lượng thần kỳ nào đó khôi phục lại tế bào não.
Nếu là dị năng Nhiễm Nam còn không biết thế nào nhưng nếu là tu giả thì không thể nào làm được việc khôi phục này.
Cả mệnh lực thần kỳ là thế mà cũng chỉ là phục chế lại tế bào mới thay thế tế bào tổn thương.
Tế bào mới thì chắc chắn không có ký ức của tế bào cũ rồi.
Linh lực càng không thể thần kỳ như vậy được.
Chuyện này nghĩ hướng nào cũng có mâu thuẫn làm trong thoáng chốc lòng dạ Nhiễm Nam có bối rối.
Đến khi cầm tờ danh sách, nhìn nội dung Nhiễm Nam liền nổi lên nghi ngờ trong lòng.
Một người thường biến thành tu giả.
Sau đó người này lại bị một nhóm dị nhân của đối thủ cạnh tranh từ gia tộc khác bắt cóc? Bị bắt cóc còn đưa tới nội ô một thành phố đông đúc ở Việt Nam là thành phố Hồ Chí Minh với ý nghĩa chiếc lá ẩn trong rừng cây, khó ai nghĩ tới? Nhiệm vụ là nhờ tổ đội siêu anh hùng đi cứu người này?
Ngũ Đại Quốc Vệ đâu? Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên đâu? Sau phải nhờ đến siêu anh hùng bọn họ, hay là việc này nhỏ nhặt không khó khăn nên quẳng cho nhóm mình? Hay họ bận rộn với vụ di tích gì đó sắp mở ra trong năm sau mà không rảnh quan tâm chuyện của thường nhân?
Suy nghĩ đến đây, đầu óc Nhiễm Nam phân luồng suy tính.
Chuyện giao việc này cho nhóm siêu anh hùng của Tà có thể là như cậu ta vừa nghĩ tới.
Quách Gia và Ngũ Đại Quốc Vệ không quá quan tâm.
Ngũ Đại Quốc Vệ phụ trách bảo vệ yếu nhân của quốc gia, một ông lão về hưu họ sẽ không quản quá nhiều.
Quách Gia thì phụ trách trị an dân chính, một ông lão về hưu, cứu hay không không quá quan trọng.
Với địa vị tu tiên giả siêu nhiên của hai thế lực này thì làm sao phải quan tâm nhiều đến bất mãn của thường nhân cơ chứ.
Ở đây có lẽ còn có sự can thiệp của Lục Hồng Huấn ví dụ như ra thông báo với chính phủ yêu cầu họ liên kết, tìm nhiệm vụ giao cho nhóm siêu anh hùng để nhóm tạo dựng hình tượng với người dân.
Vừa đúng có chuyện bắt cóc này nên giao cho luôn.
Nhưng cái nhiệm vụ này không tầm thường bởi sự hồi sinh và chuyển biến ly kỳ của Nguyễn Đông XX XX.
Nhiễm Nam phân tích theo nhiều hướng.
Không lâu sau khóe môi liền lạnh lùng hé nụ cười.
Dù không thể chứng thực được nhưng Nhiễm Nam đã mường tượng ra được quá trình sự việc, cũng giải thích được vì sau lại có sự mâu thuẫn về Nguyễn Đông XX XX nói trên.
Cậu chàng định nhìn trộm xuyên không Nguyễn Đông XX XX nhưng không thành.
Tìm kiếm khí tức người này khắp cả Trái Đất cũng không thấy đâu.
Nhiễm Nam biết, không phải kẻ này đã chết, mà là có nguyên nhân khác.
Kẻ này chỉ chết khi Nhiễm Nam, đúng hơn là Tà không chết trong nhiệm vụ sắp làm mà thôi.
“Thú vị.
Cái trò này cũng dùng đến.
Nếu không phải bản thân mình gặp mặt ông ta trước, còn biết ông ta là tu giả thì chắc đã ngu ngu ngơ ngơ mà bước vào tròng rồi.
Để xem là ai bẫy ai cho biết.
Để xem con cá lớn lần này là con cá lớn nào.
Hừ” Nhiễm Nam cười lạnh, rời đi, trở về Thời Không Giới để tập hợp nhóm lại.
Bàn bạc về nhiệm vụ “cứu con tin lần này”.
Danh Sách Chương: