Mục lục
Chàng Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 265

Ba người đều ra tay rất tàn nhẫn, thủ đoạn đập bia đá, tay không đỡ đai, không phải là tự nhiên mà có! Muốn giết, vài ba chiêu thì có thể giết chết những người này.

“Đưa mợ Lâm về nhà.” Thẩm Tam dặn dò một câu.

Rất nhanh, Ngũ Chính đứng dậy mở cửa xe, nhìn Trương Uyển Du lo lắng lên xe, mấy người đàn ông mặc đồ đen thì lên một chiếc xe việt dã, chạy theo đằng sau xe của Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du rất hoảng sợ, sau khi ngồi lên xe thì vẫn thấy rất sợ, hôm nay nếu không phải là bạn của Lâm Tinh Vũ thì xong đời rồi!

Cũng không biết, Lâm Tinh Vũ từ đâu quen được những người bạn này, thế lực lớn như vậy, còn nể mặt anh như vậy.

Ngũ Chính yên lặng lái xe, ngược lại không có bị dọa, bản lĩnh của Lâm tổng, có thể điều ra đội hình như này, đó là chuyện có gì bất ngờ!

Tít tít, điện thoại của Trương Uyển Du đổ chuông.

“Uyển Du, em bây giờ an toàn rồi chứ?” Lâm Tinh Vũ quan tâm hỏi.

“Tôi không sao, bây giờ đang trên đường về nhà.” Trương Uyển Du nói.

“Anh không ở thành phố Thanh Vân, có bất kỳ chuyện gì, em lập tức gọi điện vào số mà anh để lại cho em.” Lâm Tinh Vũ nghiêm túc nói.

“Tôi biết rồi, thế lực của bạn anh rất lớn, anh sao quen được vậy?” Trương Uyển Du nghi hoặc hỏi.

“Những chuyện này, đợi anh quay về sẽ từ từ nói với em.”

“Được.” Trương Uyển Du gật đầu, không có truy hỏi nữa.

Tâm trạng của cô thấp thỏm, siết chặt tay, thần sắc nghi hoặc, không biết đang nghĩ cái gì.

Trước cửa tòa nhà Bảo Đỉnh.

Ba con Vương Quốc Khang ngây người tại chỗ, vẻ mặt không dám tin, ngây ngốc nhìn Trương Uyển Du rời đi, nhưng không dám đi ngăn cản.

“Cái đó, Thẩm Tam gia, có phải là có chút hiểu lầm không?” Vương Quốc Khang miễn cưỡng nở nụ cười rồi nói.

“Thẩm Tam gia, thật sự là hiểu lầm, chúng tôi không ngờ, Trương Uyển Du là người của ngài.” Vương Tử Văn nói với vẻ chua xót.

“Thật là không ngờ, Thẩm Tam gia, nếu biết Trương Uyển Du là người phụ nữ của ngài, tôi dám ra tay sao.” Vương Tử Văn nở nụ cười nói: “Aiya, như này xem ra, tên ngu Lâm Tinh Vũ đó là dâng vợ cho ngài rồi, chuyện ở Thủy Nguyên Hoa Uyển lần trước đều là hiểu lầm. Tôi cảm thấy, Tam gia, tên phế vật không biết xấu hổ như Lâm Tinh Vũ, chính là đang lợi dụng ngài đối đầu với nhà họ Vương chúng tôi!”

“Ngài đừng để tên phế vật ở giữa ly gián chia rẽ!”

Sắc mặt của Thẩm Tam càng thêm lạnh, cái thứ không biết sống chết này, còn ở trước mặt ông ta vu khống Lâm Tinh Vũ?

“Thẩm Tam gia, như này đi, tôi đến khách sạn Thanh Vân chuẩn bị một bữa tiệc hoành tráng, làm trầu rượu đi? Mọi người cùng nhau ăn uống.” Vương Quốc Khang khách sáo nói.

Bụp!

Thẩm Tam phẩy tay, Lưu Quân đi tới đạp Vương Tử Văn một cước, khiến anh ta nôn ra máu, tất mấy cái liên tiếp khiến mặt sưng vù lên.

Thẩm Tam cũng nổi giận rồi, đích thân ra tay, đi tới đạp cho hai cước, nhắm chuẩn vào đầu của Vương Tử Văn, khiến đầu của anh ta sưng u lên!

“Cái đồ chó má cậu nói thêm một câu nữa thêm?” Thẩm Tam lạnh giọng nói, dọa cho Vương Tử Văn đái ra quần, hoàn toàn bị khí thế này dọa ngốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK