Mục lục
Tuyệt Đại Con Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hân Hân cười nhạo một tiếng: “Đúng, anh có thể mua được”.

Tiếp đó đứng cô ta đứng đứng bên cạnh Giai Kỳ nói: “Chị Giai Kỳ, chị nói đi, có phải anh ta biết dì Tịnh Lâm giới thiệu bạn trai cho chị nên đã lén lút đến đây để theo dõi chị, hòng đòi được một chút lệ phí chia tay không vậy? Tiền anh ta muốn mua xe có phải chị đã cho cho anh ta không?” 
Lăng Thành suýt chút nữa là phì phì cười: “Tôi mà phải đòi tiền chia tay của Giai Kỳ sao? Cô cũng quá biết suy diễn rồi đó!”
Giai Kỳ cũng là không nhìn nổi, lặng lẽ kéo Hân Hân một chút: “Em đừng nói nữa! Anh ta...!Anh ta đến đây không phải có ý đòi tiền chị.”
“Vì cái gì mà em không thể nói? Cứ cho là anh ta không đến để đòi tiền của chị, nhưng anh ta đến những nơi như thế này, anh ta xứng sao!” Nghe nói Giai Kỳ nói như thế, Hân Hân sửng sốt một chút nói. 
Sau Sauddos cô ta lập tức tiếp tục bày ra một bộ dạng ngang ngược, khinh miệt nhìn Lăng Thành: “Hic! tên họ Lăng nhà anh, anh có còn liêm sỉ không hả? trước đây anh đã làm phí hoài 3 năm thanh xuân của chị Giai Kỳ, bây giờ muốn tách ra, anh còn bám lấy người ta không buông, anh có còn là một thằng đàn ông không hả?”
Lăng Thành cũng không để ý tới cô ta, chỉ là cười cười, nhìn về phía Hàn Băng: “Vốn là tôi định mua một chiếc đắt nhất trong tiệm các anh, nhưng chỉ có chiếc Audi này hợp với lại mẫu người khiêm tốn như tôi.

Chỉ tiếc là, thái độ phục vụ ở nơi nơi này của các người, thực sự làm cho tôi rất thất vọng, cho nên tôi sẽ không mua nữa!”
“Ha ha, anh thật là thú vị đó.” Tựa như nghe được chuyện tiếu lâm tức cười nhất, Hàn Băng phình bụng cười to, chỉ vào Lăng Thành nói: “Tôi thấy những gì mà dì Tịnh Lâm nói về anh có chút sai sai, quả là gì ấy cũng đã coi thường anh rồi, vì chí ít tài nói khoác của anh không ai có thể sánh được”.

Nói rồi, Hàn Băng nhếch miệng lên một tia khinh miệt: “Anh này, nếu tôi là anh, tôi đã cút xéo từ lâu rồi và tôi sẽ không ở đây làm Giai Kỳ mất mặt như vậy đâu.”
Hân Hân thì càng cười như được mùa vậy, mặt mũi tràn đầy khinh bỉ.

Lúc này, Hàn Băng nhìn xuống chiếc đồng hồ trên cổ tay anh ta bày tỏ: “Tôi không có thời gian cùng ở đây nói nhẳm với anh đâu, anh mau chóng rời đi, chút nữa tôi và Giai Kỳ còn có chuyện quan trọng cần phải làm nữa.”
Lăng Thành quay về phía Hàn Băng cười nhạt một tiếng: “Anh không cần đuổi tôi, tôi cũng sẽ rời đi, chỉ là, tôi sợ tôi đi rồi, anh sẽ phải hối hận đó.” Trên người anh ta đang có bản hợp đồng hợp tác giữa công ty Hoa Ngưu và tập đoàn xe Audi Hòa Phát.


Trước mắt cái Hàn Băng này, e rằng anh ta còn không biết mình đang đang được nói chuyện với ai.
“Tôi sẽ phải hối hận?” Hàn Băng nhịn không được cười lên: “Đầu anh bị vào nước sao? Nếu như anh cút đi mà tôi phải hối hận thì người của cả nhà tôi, cha tôi, mẹ tôi và em gái tôi, tất cả sẽ gọi anh là ‘cha’.

Được chứ! Còn bây giờ thì anh mau cút nhanh lên cho tôi”.
“Đây chính là do từ miệng anh nói đấy nhé!” Lăng Thành cười nhạt một tiếng.

Lập tức quay người liền nhanh chân hướng về phía bên ngoài đi ra.
“Giai Kỳ một chút nữa tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu sẽ liền đến, chúng ta đi đến văn phòng để chờ thôi”.

Nhìn Lăng Thành rời đi, Hàn Băng khinh miệt cười lạnh một cái, tiếp đó quay người lấy lòng Giai Kỳ và mở miệng nói.
“Trời ạ, tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu, chính là công ty có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng đó ư?” Hân Hân nhịn không được liền hỏi.

Hàn băng ngay lúc đó gật đầu, Hân Hân nói: “Chị Giai Kỳ chị xem chị may mắn biết bao nhiêu kìa, gặp được đúng người như anh Hàn Băng.

Anh ấy đúng là có quen biết rộng thât! ngay cả tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu cũng biết đến nữa!” 
Giai Kỳ cười cười, lại không nói cái gì.

Lúc này trong đầu cô ta, tất cả đều là cái bóng của Lăng Thành.


Giờ khắc này, Hân Hân nhìn thấy phản ứngcủa hàn Băng như có đuọc cơn thỏa mãn cực lớn, đồng thời cũng nhận định, chính cô ta đã giúp Giai kỳ đuổi Lăng Thành đi, và chắc chắn sẽ đoạt đuọc thiện cảm của Giai Kỳ, nhưng mà cô ta sai rồi.
“Xin lỗi, tôi nghĩ ra còn có chuyện phải làm tôi không thể đi cùng hai người đến gặp tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu được nữa, lần sau đi.” Trong lòng rối bời, Giai Kỳ quyết liều một phen, không đợi Hàn Băng cùng Hân Hân phản ứng, cô ta liền xoay người rời đi.
“Giai Kỳ...?”Nhìn Giai Kỳ cũng không quay đầu lại rời đi, Hàn Băng có chút mơ hồ. 
Ngoài cửa tiệm của tập đoàn xe Audi Hòa Phát: “Lăng Thành, chờ đã...” Lăng Thành vừa đi đến sảnh của khu triển lãm xe liền nghe thấy tiếng gọi của Giai Kỳ.

Lăng Thành dừng bước lại, quay đầu nhìn xem, bộ dạng điềm đạm: “Em không phải cùng tên Hàn Băng đó có chuyện quan trọng cần giải quyết sao? Sao lại ra đây làm gì?” Mặc dù biết Giai Kỳ cũng là vì bị chịu áp lực của Tịnh lâm nên mới đến gặp tên Hàn Băng đó, nhưng trong lòng Lăng Thành bây giờ, có chút khó chịu.
“Không phải như anh nghĩ đâu” Giai Kỳ mím chặt môi, có một chút do dự , rồi mới lên tiếng: “Tôi thật sự không có ý hẹn hò cùng Hàn Băng, chỉ là vì anh ta nói sẽ cho tôi đi cùng để gặp mặt tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu, cho nên tôi mới đồng ý theo cùng”
Nghe nói như thế, Lăng Thành trên mặt đã lộ ra vẻ tươi cười, trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Anh mấy ngày nay đi đâu?” Lúc này, Giai Kỳ hỏi anh ta, trong giọng điệu lộ ra một tia lo lắng, nhưng nhiều hơn đó vẫn là hiếu kì.

Lăng Thành suy nghĩ một chút, thản nhiên nói: “Cũng không đi chỗ nào, chỉ là tìm đuọc một chỗ làm việc bao ăn bao ở cho nhân viên thôi”.
“Công việc gì?”Giai Kỳ giật mình, vội vàng hỏi.

Đồng thời, trong lòng cũng có chút vui mừng, 3 năm , anh ta cuối cùng chịu có chí tiến thủ.
Lăng Thành tỏ ra thản nhiên, cười cười: “Chính là một công việc bình thường đi chào hàng sản phẩm cho công ty, thỉnh thoảng giúp công ty mua sắm.


Lúc nãy nãy chính là đi xem mua xe giúp sếp”.

Đoán được sau sauddos Giai Kỳ chắc chắn sex hoỉ về chuyện mua xe ban nãy, nên nênanh ta liền nghĩ ra cách để nói rào trước luôn!
Giai Kỳ nửa tin nửa ngờ gật gật đầu, hiếu kỳ nói: “Công ty gì?” 
“Chỉ là một công ty nhỏ thôi.” Lăng Thành tùy ý nói.
Kỳ thực trong nháy mắt như vậy, Lăng Thành rất muốn ngả bài, nói cho cô ta biết anh ta chính là tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, cảm thấy bây giờ còn chưa phải lúc, liền quyết định trước tiên tiếp tục giấu chuyện này đi.
Gặp Lăng Thành không muốn nhiều lời, Giai Kỳ không hỏi tới hỏi lui nữa, lúc này cô ta sắc mặt phức tạp nhìn Lăng Thành, mím môi nói: “Lăng Thành anh thật không muốn về nhà sao?” Lúc này Giai Kỳ trong lòng cũng không biết nghĩ như thế nào, trước kia khi ở chung, bằng mọi cách ghét bỏ, bây giờ tách ra, nhưng trong lòng lại nhớ. 
Lăng Thành nhẹ nhàng nói: “Chỉ cần qua mấy ngày nữa thôi, dạo này đang có chút việc bận, xong việc tôi sẽ trở về tìm em”.
“Vậy được rồi.” Giai Kỳ gật gật đầu, sau đó nghĩ đến cái gì, ánh mắt không nháy một cái nhìn xem Lăng Thành, nhẹ nhàng hỏi: “Hôm đó tại sao sao anh lại muốn thay tôi làm con tin?”
Lăng Thành nở nụ cười: “Bởi vì em là vợ của tôi.” Trong nháy mắt đó, nghe được câu trả lời của lăng Thành, Giai Kỳ không chịu được thân thể mềm mại run lên, sâu trong đáy lòng, cũng nổi lên một chút xíu gợn sóng, có chút xúc động, còn có chút ngượng ngùng.

Bầu không khí, cũng có chút trở nên tế nhị. 
Đúng lúc này, điện thoại Giai Kỳ vang lên.

Thấy là công ty gọi tới, Giai Kỳ nhanh chóng nhấc máy nghe, sau đó nhìn xem Lăng Thành: “Tôi có chút chuyện gấp phải đi.

Anh nhớ tự chăm sóc tốt cho bản thân mình”.

Nói xong những câu này, Giai Kỳ mắt có chút đỏ đỏ lên, rồi cô ta vội vã ngồi lên chiếc taxi rời đi.
Giờ này khắc này, chờ đợi tổng tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu đến.


đã gần một tiếng đồng hồ trôi qua, một bóng người cũng không thấy. 
“Thế nào rồi? Người còn chưa tới sao?” Hàn Băng có chút không chờ đợi được nữa nói lẩm bẩm mấy câu, liền trở về văn phòng, rồi gọi điện cho thư ký tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu Trâm Hy. 
“Alo! chào thư ký Trâm Hy! cô khỏe chứ?tôi là đại diện tập đoàn xe Audi Hòa Phát chi nhánh thành phố Đại Phong, sáng nay công ty cô có báo tới rằng hôm nay tổng giám đốc sẽ đến chi nhánh của tôi ký hợp đồng”.

Điện thoại sau khi kết nối, Lăng Thành rất là khách sáo mở lời.

Bên này, Trâm Hy giọng điệu rất là thản nhiên: “Đúng vậy, sếp của chúng tôi đã đi từ rất lâu rồi ạ!”.
“Hả? đã đi rồi sao? Chúng tôi đã chờ cả buổi rồi nhưng chưa thấy có ai tới.” Hàn Băng ngẩn ngơ.

Lập tức nhanh chóng hỏi thăm: “Xin hỏi, tổng giám đốc của các cô mặc quần áo gì và đi xe gì vậy?”
Trâm Hy nghĩ nghĩ: “Không có mặc âu phục, lúc rời công ty đi, hình như anh ấy lái một chiếc xe điện.”
Lái xe điện? Nghe được tổng ba chữ này, Hàn Băng lúc này ngẩn người ra. 
Lúc này, âm thanh của Trâm Hy truyền đến: “Tổng giám đốc mới của công ty chúng tôi anh ấy rất giản dị”.
Hàn Băng đầu óc có chút mông lung, nghe nói như thế, theo bản năng đáp lại nói: “Tốt rồi, tôi biết rồi.” Sau đó anh ta liền gác máy Hàn Băng bước nhanh vọt ra khỏi văn phòng.

Chạy xe điện và không mặc âu phục...Vừa rồi tên vô dụng ăn bám nhà Lăng Thành đó...!Chết tiệt, sẽ không phải chính là anh ta chứ?
“Nhanh, mau đưa người ban nãy trở về, tôi không cần biết các người dùng biện pháp gì” Ra đến bên ngoài đại sảnh, Hàn Băng một mặt lo lắng hướng về phía mấy nhân viên tiếp thị hô to. 
Lạc Doanh- Cô nhân viên trước đó đã đuổi Lăng Thành đi, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, cho là mình nghe lầm: “Quản lý Hàn, anh nói là cái tên ăn bám người lúc nãy sao?”
“Cái gì ăn bám? Nói linh tinh gì nữa, nhanh đi tìm người.” Hàn Băng trừng mắt, nổi giận nói, sau đó lại nói thêm một câu: “Các cô không tìm về được, các cô cũng đừng làm việc ở đây nữa!” Trong các cô nhân viên rất bực tức, tên đàn ông đó một vẻ nghèo túng, mời anh ta về làm gì chứ?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK