• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 27

Tưởng Đào vừa nói, vừa tháo thẻ công tác xuống, cứng rắn nói: “Tưởng Đào tôi, không cần cái chức ăn xin này!”

Bùm!

Diệp Khuynh Thành thân thể kịch liệt run lên, nhưng không đợi nàng tỉnh táo lại, cửa lớn phòng họp lần nữa bị người ta đẩy ra.

Lần này đi vào, chính là Từ gia đại thiếu Từ Khải, cùng với Vương Cương!

“Tưởng tiên sinh nói rất đúng, nữ nhân như Diệp Khuynh Thành, căn bản không đáng để cho anh cống hiến, rời khỏi tập đoàn Khuynh Thành, Từ gia tôi lúc nào cũng hoan nghênh anh gia nhập.”

Từ Khải lên sân khấu, lần thứ hai đẩy phóng viên truyền thông lên cao trào.

Bọn họ đều biết, Từ gia là con đường thương mại lớn nhất của tập đoàn Khuynh Thành, Từ thiếu gia lại là người theo đuổi cuồng nhiệt của Diệp Khuynh Thành, sao hắn cũng tới?

Đúng rồi, nhất định là Diệp Khuynh Thành bao dưỡng trai, chọc giận hắn.

Quả nhiên, Từ Khải tiếp nhận microphone của một phóng viên đưa tới nói: “Tôi tuyên bố, từ nay về sau, đoạn tuyệt tất cả hợp tác với tập đoàn Khuynh Thành.”

Sau đó hắn lại nhìn về phía Vương Cương: “Ngươi không phải cũng có chuyện muốn nói sao? Bây giờ có thể nói rồi.”

Nói xong đưa micro cho Vương Cương.

Đáy mắt Vương Cương hiện lên một tia oán hận, thầm nghĩ, Diệp Khuynh Thành, Từ thiếu đã đồng ý giúp tôi trả nợ cờ bạc, cho nên đừng trách tôi, là cô bất nhân trước.”

“Tôi tên Vương Cương, cũng giống như Diệp Khuynh Thành lớn lên ở cô nhị viện Dương Quang, cho nên biết rõ cô ta làm người như thế nào, ngay từ nhỏ Diệp Khuynh Thành đã thích bắt nạt những đứa trẻ khác, trong đó bao gồm cả tôi.”

Vương Cương một trận đổi trắng thay đen, đem chuyện trước kia hắn đã làm ở viện phúc lợi, toàn bộ đổ lên người Diệp Khuynh Thành.

“Chuyện khi còn bé tôi cũng không đề cập tới, nói tới gần đây, lão viện trưởng bệnh nặng, cần một số tiền lớn chữa bệnh, tôi vô số lần đi tìm Diệp Khuynh Thành, quỳ gối vay tiền.”

“Nhưng Diệp Khuynh Thành thì sao, không cho mượn còn chưa tính, còn mắng tôi là vô lại, bảo tôi cút……”

Sau khi Vương Cương lên án xong.

Là một hồi trầm mặc thật lâu.

Toàn bộ phòng hội nghị bao phủ ở trong bầu không khí một cỗ áp lực, loại áp lực này, là dấu hiệu lửa giận bộc phát.

“Diệp Khuynh Thành, cô chính là ả đàn bà cặn bã!”

Cuối cùng, trải qua một đoạn trầm mặc dài dòng, lửa giận của mọi người hoàn toàn bộc phát.

“Diệp Khuynh Thành, loại người vong ân phụ nghĩa căn bản không xứng sống, mau đi chết đi!”

“Là phụ nữ, tôi cảm thấy xấu hổ thay cho cô, cô là đồ đê tiện không biết xấu hổ!”

“Diệp Khuynh Thành, tôi chúc cô sớm xuống địa ngục…”

Công kích cùng khiển trách mãnh liệt, làm cho thân thể Diệp Khuynh Thành lung lay sắp đổ, nước mắt lăn xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK