• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tô Oản Nhan cất bước lên giường, quỳ xuống bên cạnh Quý Tiêu Hàn, từ trong tay áo khoác rộng, thực tế là từ trong không gian cầm mấy ống nghiệm thủy tinh, dùng dao giải phẫu đã tiêu độc, cầm lấy một bàn tay của Quý Tiêu Hàn, nhẹ nhàng vạch ra một lỗ nhỏ trên ngón tay hắn, cẩn thận lấy máu.

Tiêu Nhất cùng Tiêu Nhị đang ẩn nấp trong phòng, nhìn thấy Tô Oản Nhan cư nhiên dám động đao với Vương gia, thiếu chút nữa đã không để ý mà bại lộ lao ra ngoài, nhưng đã thấy Vương gia ở nơi Tô Oản Nhan không nhìn thấy, thủ thế án binh bất động với bọn họ.

"! "
Vương gia lại dung túng Tô Oản Nhan đến mức này?!
Tô Oản Nhan cũng không phát hiện dị động của Quý Tiêu Hàn, thu thập xong máu, liền nhanh chóng bỏ ống nghiệm vào tay áo, mượn ống tay áo che dấu, để ống nghiệm vào máy đo lường bên trong không gian, bắt đầu kiểm tra đo lường.

Kiểm tra đo lường cần thời gian, Tô Oản Nhan lại kiểm tra tứ chi Quý Tiêu Hàn, cũng không có xuất hiện tình trạng cơ bắp héo rút vô lực, cũng yên tâm hơn không ít.

Chỉ cần chức năng thân thể không có xuất hiện tình trạng héo rút, vậy cũng coi như chuyện tốt, nói rõ thể chất của Quý Tiêu Hàn cường kiện! ! Xúc cảm trên tay quá tốt, lúc sờ đến tám khối cơ bụng kiên cố rõ ràng kia, Tô Oản Nhan không khỏi bắt đầu suy nghĩ lệch lạc, oa nga! Dáng người này, nếu đặt ở thời hiện đại, tuyệt đối có thể mê đảo một nhóm lớn nam nữ.

Quý Tiêu Hàn đang hôn mê: "! ! "

Nữ nhân này, không riêng gì có to gan, lại còn háo sắc, đối với một nam nhân đang hôn mê bất tỉnh, lại có thể sờ loạn trên dưới, quả thực! Quả thực! Tê! Nữ nhân thối tha, tay ngươi đang sờ ở đâu?
Ngay khi tay Tô Oản Nhan dọc theo bụng một đường đi xuống phía dưới, mắt thấy sắp chạm vào bộ vị nào đó, thanh âm của Hòa bá ở ngoài cửa phòng vang lên, "Vương phi, lão nô có việc bẩm báo.

"
Hòa bá bị Tiêu Nhất Phi kéo tới, Tiêu Nhất nói vương phi muốn khinh nhục Vương gia, bảo hắn mau tới cứu viện, để tránh Vương gia khó giữ được trong sạch.

Tô Oản Nhan đáng tiếc rụt tay về, "Thật đáng tiếc.

"
Đáng tiếc cái gì?!
Quý Tiêu Hàn chưa bao giờ gặp qua nữ tử to gan như vậy.

Tô Oản Nhan giúp Quý Tiêu Hàn đắp chăn, từ trên giường bước xuống, đi ra mở cửa, "Hòa bá, có chuyện gì sao?"

Hòa bá không lộ thanh sắc nhìn thoáng qua trong phòng, thấy Vương gia nhà hắn vẫn nằm đó, không có chút giống như bị người khinh bạc, cười nói: "Là như vậy, Vương phi, dựa theo quy củ mà nói, 30 hạ nhân mà ngài mang đến từ nhà mẹ đẻ, đêm nay nên đăng ký lập sổ quy nhập trong vương phủ, nhưng! "
Tô Oản Nhan nhíu mày, nói: "Có phải vẫn chưa tìm được khế ước bán thân của bọn họ hay không?"
Hòa bá có chút bất ngờ, "Vương phi ngài đã biết?"
Nếu đã biết, sao còn có thể mang người tới đây? Chẳng lẽ!
Tô Oản Nhan không thèm để ý khoát tay: "Ngươi xem mà xử lý, trong 30 người này, có ít nhất mười người, là do Tô Hoành An cùng Cao công công an bài, khế ước bán thân kia là do Tô Hoành An cố ý không đưa cho ta, chính vì muốn để bọn họ trực tiếp nhập tịch vương phủ, tốt nhân cơ hội trà trộn vào vương phủ, ta không vạch trần tại chỗ, là vì muốn dẫn người tới cho các ngươi kiểm tra lại một phản, các ngươi xem, nếu không có vấn đề thì giữ lại, nếu có vấn đề, nhân cơ hội trừ bỏ là được.

"
Trừ bỏ? Hai mắt Hòa bá tỏa sáng, "Vâng, lão nô sẽ đi làm ngay.

"
A ~ Vương phi thật hung tàn!
Vương gia nhất định rất thích!
Tiêu Nhất và Tiêu Nhị núp trong bóng tối nghe vậy cũng sửng sốt, Vương phi cứ như vậy mà muốn trừ bỏ dám người mang đến, sẽ không sợ Tô phủ! ! Quả nhiên rất cứng rắn!
Tô Oản Nhan hoàn toàn không cảm thấy mình rất cứng rắn, lại dặn dò một câu, "Đi đi, còn có mấy người tay chân không sạch sẽ, nhớ lục soát người.

"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK