“Mọi người đều là người, người với người còn có thể cao quý bao nhiêu, ngoại trừ vật chất ngoài thân ra, bản thân còn lại gì mới có thể mang đi so sánh, một khi đã mất đi thì ngươi sẽ còn lại gì? Hơn nữa chỉ cần sống thì chuyện gì cũng có thể.” Vương Ương nói. Hắn trước ay chưa bao giờ cho rằng người sẽ cao quý hơn người, cho dù người ta có đồ gì đó cũng không có nghĩa bản thân sẽ không có. “Suy nghĩ của ngươi thật kì lạ.” Yến Nha nói....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.