Ồn ào!
Trong trận pháp vòng xoáy, tinh quang bao phủ, khiến cả người sáng hết sức.
Còn người trong trận pháp là Vương Băng Tâm, như một người siêu phàm, dường như mặc sức diễn dịch một bài văn hoa lệ.
Bịch!
Trận chiến bắt đầu.
“Kiếm Thuấn Lục Hoa!”
Theo trường kiếm trong tay Vương Băng Tâm cuồng ý tuôn ra thành sáu cánh hoa, tỏa ra hương thơm quyến rũ, ẩn giấu trong đó là các chiêu thức của lăng thịnh kiếm khí, bất tri bất giác đánh vào cơ thể của Tinh Hưu thượng cổ.
“Đại thành ý cảnh của kiếm pháp Kiếm Thuấn Lục Hoa.”
Ba tháng ở trong Nhân Hoàng tháp, mặc dù Vương Băng Tâm không đột phá đến Nhân Hoàng cảnh ngũ trọng, nhưng thực lực của nàng đã mạnh gấp đôi so với khi tham gia tranh quyền tỉ võ ở Nhân Hoàng tháp.
Ầm ầm!
Một kiếm mạnh mẽ đó hạ xuống, kiếm khí sáu cánh hoa chỉ cắt được một ít lông của Tinh Hưu thượng cổ
“Có chuyện gì vậy?”
“Tại sao sức phòng ngự của nó lại mạnh như thế?”
“Không ổn!”
Nhất thời, biểu tượng ngôi sao từ trên trán của Tinh Hưu thượng cổ đó ngưng tụ hàng vạn vì sao.
“Phóng thích tinh thiểm.”
Đột nhiên, một đạo tinh quang lóe lên tạo thành một cột sáng, bay thẳng về phía Vương Băng Tâm.
Còn Vương Băng Tâm cũng triển khai chân khí hộ thuẫn.
Bốn tầng hộ thuẫn sặc sỡ bao bọc toàn bộ người nàng.
Ầm!
Từng tầng hộ thuẫn bị một đạo tinh thiểm phá vỡ.
Ầm!
Tinh thiểm đánh thẳng vào người Vương Băng Tâm, đẩy nàng ra khỏi vòng xoáy trận pháp.
Thấy thế, Vương Ương đưa tay ra đỡ nàng đứng vững trên mặt đất, không để nàng trực tiếp ngã xuống.
“Tinh Hưu thượng cổ mạnh thật!”
Trên trán Vương Băng Tâm toát mồ hôi lạnh, trong lòng nàng hiểu rõ, đòn tinh thiểm đó chưa phải là đòn mạnh nhất của Tinh Hưu thượng cổ.
Đòn mạnh nhất của Tinh Hưu thượng cổ là Hoàng cực tinh thiểm, uy lực lớn gấp mười lần so với đòn tinh thiểm này.
Dù sao đây cũng là Tinh Hưu thượng cổ trong truyền thuyết, không phải là mãnh thú tầm thường.
Càng không phải loại mãnh thú chỉ biết nhào vào tập kích, cắn xé.
“Để ta thử xem sao!”
Đây không phải lời do Vương Ương nói mà là do Vương Nghiệp, người đứng sau Vương Ương.
Mặc dù hắn trầm mặc, kiệm lời, nhìn có chút cao lãnh, nhưng nội tâm hắn đang sục sôi mạnh mẽ.
Rầm!
Vương Nghiệp lập tức tiến vào trận pháp vòng xoáy.
Vương Nghiệp không kích trực tiếp vào Tinh Hưu thượng cổ mà phát đòn tấn công mãnh liệt vào bốn vòng xoáy trên đầu.
Đa số các võ giả đều cho rằng trong tinh quang trận pháp, Tinh Hưu thượng cổ có thể phục hồi vô hạn, muốn tiêu diệt Tinh Hưu thượng cổ phải ngăn Tinh Hưu thượng cổ hấp thụ sức mạnh của các vì sao.
Cách tư duy thực sự rất hợp lí.
“Cũng may có chân khí hộ thuẫn, đỡ được phần lớn lực sát thương, nếu không chắc chắn là ta đã bị đạo tinh thiểm đó đánh trọng thương rồi.”
Vương Băng Tâm vẫn rất tự tin đối với thực lực của bản thân, dù sao thì so với trước khi vào Nhân Hoàng tháp, thực lực của nàng cũng tăng lên gấp bội.
Điều nàng không ngờ tới là nàng không thể địch lại Tinh Hưu thượng cổ.
Dứt lời, Vương Băng Tâm chuyển tầm mắt đến trận pháp vòng xoáy.
Ầm!
Vương Nghiệp nhún người nhảy lên, đánh một quyền vào vòng xoáy tinh quang.
Một quyền đánh như không, vòng xoáy chẳng hề bị ảnh hưởng gì mà còn hấp thụ sức mạnh của vì sao một cách điên cuồng.
Mà trong trận pháp vòng xoáy, trên trán Tinh Hưu thượng cổ lại ngưng tụ một đạo tinh quang mãnh liệt hơn.
Gừ!
Một tiếng gầm lớn truyền ra, một tinh quang trụ chừng tám trượng từ trán nó chiếu thẳng lên trời.
“Tứ tượng khai xán, hỏa huỳnh!”
Trong nháy mắt, nắm đấm của Vương Nghiệp cháy lên.
Nắm đấm lửa như sóng lửa từ biển lửa hơn trăm thước, quét xuống.
Ngọn lửa quấn lấy quang trụ, dùng hỏa lực phát động tấn công.
Hỏa và quang va chạm, lật tung mây trời, giải phóng tầng tầng khí nóng.
“Không ổn rồi, đó là Hoàng cực tinh thiểm!”
Quang trụ của tinh thiểm giống như mở ra một trận hồng thủy, có thể nhấm chìm cả điền viên.
So với trước đó, sức mạnh của Hoàng cực tinh thiểm mạnh gấp mười lần so với Tinh thiểm.
Lúc trước Vương Băng Tâm đã lĩnh giáo qua uy lực của Tinh thiểm, nếu nàng không có chân khí hộ thuẫn chống đỡ phần lớn sức mạnh của tinh thiểm thì giờ nàng đã bị trọng thương rồi.
Thực lực của Vương Nghiệp không mạnh hơn Vương Băng Tâm.
Nói đúng ra, thực lực của hai người họ không phân cao thấp, sàn sàn như nhau.
Nếu Vương Nghiệp bị Hoàng cực tinh thiểm đánh trúng, dù không chết thì cũng trọng thương.
Ầm!
Trong gió thoảng mây bay, một thân ảnh lao đi như tia chớp, tiến vào trận pháp vòng xoáy.
Là Vương Ương!
Ầm!
Đạo Hoàng cực tinh thiêm đang hướng lên trời kia trực tiếp đánh thẳng vào người của Vương Ương.
Tinh mang như các vì sao giải khắp trời, tạo thành một tinh vân.
Sắc mặt của những người chứng kiến đều kinh hãi.
Nhưng ngay sau đó, một dáng người nghiêm nghị trôi nổi trên khoảng không, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, lại tiếp tục kinh hãi.