Thụ đàng hoàng ăn mì, ra sức khống chế con ngươi của mình không được bay nhảy lung tung.
Ví dụ như không nên nhìn cái áo choàng ngủ gần như không hề che đậy được gì của công, cùng với đầu v* phấn nộn kia.
A…
Mũi hình như có hơi nong nóng.
Thụ xì xụp húp một hớp nước mì, rồi mới thỏa mãn liếm liếm môi.
Vừa nhấc mắt thì phát hiện công đang nhìn cậu, thụ theo bản năng hỏi: Sao thế?
Công yên lặng đưa một tờ khăn giấy.
Thụ: …
Mỗi lần cứ làm chuyện mất thể diện trước mặt nam thần, ngộ có phải đã hết thuốc chữa.