Thụ vừa kinh hãi vừa đau lòng, trốn trợ lý đi mua thuốc, sau đó vui vẻ chạy vội tới khách sạn của công.
Mới vừa nhấn chuông cửa như kẻ trộm, đã bị công ở bên trong duỗi tay ra, kéo cậu vào phòng.
Túi rơi trên đất, thuốc mỡ vươn vãi một chỗ.
Công ôm cậu, cà cà trên vai cậu, rồi nhỏ giọng nói: Bắt được em rồi, là của anh.