• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

TTTCTCĐ - Chương 28

(dreamhouse2255)

Chương 28:

Vạn Dương Trạch như suy tư gì, lại nhìn tơ hồng trêи cổ Du Việt một cái.

Du Việt chột dạ vuốt ve bình thuốc cách trở khí vị của mình, "Cái này là...... Ngươi biết đấy, là để trị liệu chứng nóng nảy, ta có giấy chẩn bệnh, nhưng không mang, ngươi trở về có thể hỏi thúc thúc ta, y cũng biết."

"Ừ, ta không có không tin ngươi."

Du Việt lại nói, "Bình nhỏ này ta đã dùng rất lâu, cho nên...... hiệu quả không tốt lắm, lúc này không phải là nhất thời không đổi được cho nên mới muốn mượn mùi nước giặt quần áo của ngươi sao, ngươi sẽ không tức giận đi?"

"Vì sao phải tức giận?" Vạn Dương Trạch ước gì cái bình nhỏ này rơi mất, "Ta biết, ngươi cần cứ việc tìm ta."

"Được."

Du Việt: Dù sao ta cảm thấy ta càng giải thích càng lạy ông tôi ở bụi này.

Vạn Dương Trạch còn đang trầm mặc, Du Việt trong lòng không chắc chắn lắm, hỏi hắn, "Kỳ thật ngươi đoán được mà, rất có khả năng chỉ có hai người chúng ta làm nhiệm vụ che giấu này."

"Ừ." Vạn Dương Trạch biết.

Lão bản siêu thị tuy rằng không tiết lộ nhân số làm nhiệm vụ che giấu, nhưng một khi có người đi làm nhiệm vụ này, vì phòng ngừa những người khác lung tung hành động, rút dây động rừng Chiều Hôm, bọn họ khẳng định sẽ không cho những người khác tiếp nhiệm vụ này nữa.

(dreamhouse2255)

Phần lớn Alpha cầu vững vàng, sẽ không lựa chọn nhiệm vụ che giấu có khả năng không có kết quả lại chậm trễ tiến trình.

Alpha chất lượng tốt càng là thích độc hành, không có ai sẽ giống như hai người bọn họ, dám giao phó phía sau lưng của mình cho đối phương.

Nhiệm vụ này chú định là dành cho dòng chính hai nhà Vạn Du liên thủ.

Du Việt lại đưa tập đơn nhập hàng tới, "100 điểm này ngươi cầm đi, Vạn Dương Trạch, ta biết ngươi không phải loại người thích xen vào việc của người khác, ngày hôm nay ngươi không làm nhiệm vụ này đi làm cái khác như cũ sẽ thắng lợi, bao gồm cả Ngụy Phàm Lĩnh, Phùng Mễ Đế, mấy Alpha đỉnh cấp tây giáo, nam giáo, bọn họ đều sẽ không nhận nhiệm vụ này, cho nên mặc kệ thế nào, ta cũng phải cảm ơn ngươi ở bên cạnh ta."

Vạn Dương Trạch tâm nói, Du Việt xác thật có trưởng thành lên một chút, không có tùy tiện như trước kia.

Tâm tư tinh tế hơn một chút.

Vạn Dương Trạch: "Có lẽ ngươi không tin......"

Bên cạnh ngươi nhiều bằng hữu như vậy, nhiều người nguyện ý đi theo ngươi như vậy, nhưng có thể đi đến cuối cùng, nguyện ý cùng ngươi mạo hiểm, mãi sẽ có một vị trí của ta.

Du Việt: "Hả? Ta không tin cái gì?"

(dreamhouse2255)

Vạn Dương Trạch lắc đầu, "Nhiệm vụ này ta cũng thích."

"Ta tin, sao ta lại không tin, ta biết mà, dũng giả đều thích mạo hiểm, ta rất thưởng thức tinh thần kỵ sĩ của ngươi." Du Việt vươn một ngón tay cái với Vạn Dương Trạch.

Khóe môi Vạn Dương Trạch hơi cong lên.

Từ trước tới nay, một trong số những điểm mà hắn hấp dẫn Du Việt chính là không sợ hãi không biết.

Du Việt quá thích mạo hiểm, không ai có thể bồi y không kiêng nể gì lang bạt như vậy, Du Việt thích tranh vị trí thứ nhất, nhưng thích nhất lại chính là quá trình kia.

Y có rất nhiều người ủng hộ, có rất nhiều người cạnh tranh, chỉ có hắn là vừa địch vừa bạn, cũng càng là đồng bọn có thể kề vai chiến đấu.

Du Việt ngoài miệng không tín nhiệm hắn, thân thể lại rất thành thật, y yếu ớt trước nay cũng chỉ dám bại lộ ở trước mặt Vạn Dương.

Mà quan hệ này, thiếu bất cứ cái gì, Du Việt cũng sẽ lãng quên đi sự tồn tại của hắn.

Thật sự là một tiểu tử làm người ta phải đau đầu.

Vạn Dương Trạch nhận lấy tập đơn nhập hàng, "Hiện tại ta nhiều hơn ngươi 200 điểm, ngươi chuẩn bị hậu kỳ hãm hại ta một phen?"

Du Việt đang xem tư liệu, động tác hơi dừng lại, lúng túng nói, "Nếu ta nói cho ngươi, sau này còn làm sao gạt được ngươi......"

(dreamhouse2255)

"Cũng phải."

Trải ra lều trại, đặt tốt chăn trêи mặt đất, Du Việt thử nằm xuống, "Vạn Dương Trạch, giúp ta mở cửa sổ ở mái nhà ra đi."

Cái gọi là cửa sổ ở mái nhà cũng chỉ là một khối vải dệt xám, lật ra sẽ để lộ cửa sổ nhựa trong suốt.

Sao trời treo trêи đỉnh đầu.

Du Việt thở dài, "Ai, cái này thì khác gì màn trời chiếu đất? Du thiếu gia ta thế nhưng...... Chậc, kỳ thật ta vẫn luôn mong có một ngày làm như vậy, ngươi thì sao?"

Vạn Dương Trạch: "Ta cũng thế."

Du Việt trời sinh lạc quan lại có tinh thần chịu khổ, khổ hơn đi nữa cũng có thể tìm được niềm vui trong đó.

Du Việt bất mãn nói, "Ta phát hiện ngươi đặc biệt thích có lệ ta, cho nên trước đây ta luôn cảm thấy ngươi rất đáng ghét, ngươi rất mạnh, mỗi lần làm xong chuyện khiến ta kinh ngạc rụng răng, muốn nói với ngươi mấy câu, ngươi vĩnh viễn luôn là không thèm để ý đến ta, ta có vui mừng bao nhiêu cũng bởi vì thái độ của ngươi mà giảm xuống ba bốn phần."

Vạn Dương Trạch: "Vậy ta còn rất quan trọng."

"Đương nhiên, phản ứng của ngươi đối với ta mà nói rất quan trọng." Du Việt vắt chéo chân nói.

(dreamhouse2255)

Vạn Dương Trạch biết, cho nên hắn vẫn luôn như vậy, hắn cố ý bình tĩnh, càng thêm tiêu sái, mỗi lần lấy thành tích tốt hơn Du Việt liền làm bộ không đáng kể, có thể khiến tiểu tử kia giận tới mấy ngày.

Du Việt nghiêng người tiếp tục dùng đèn pin lật xem tư liệu, "Ngươi rốt cuộc thu thập xong chưa? Quân huấn phục này nằm không thoải mái, ta muốn thay quần áo, hai bộ ta mang đến nguyên liệu rất tốt, ngươi cũng thử xem."

"Được." Vạn Dương Trạch cầm thứ gì đó thò qua.

Mũi Du Việt giật giật, đột nhiên xoay người ngồi dậy, "**** ***! Thứ gì? Thơm quá!"

Du Việt muốn khóc, "Que cay? Ngươi lấy từ đâu ra?"

Vạn Dương Trạch: "Vật tư của người khác."

Mấy ngày này không có cách nào ăn cơm đúng hạn, có ăn là tốt lắm rồi, Du Vệt có thể tạm chấp nhận, nhưng có đồ ăn ngon, hẳn là sẽ càng cao hứng đi.

Quả nhiên, Du Việt thiếu chút nữa mừng muốn khóc, thậm chí muốn ôm Vạn Dương Trạch khóc một hồi trước, "Thế nhưng còn có người mang theo loại vật tư này, ngày đó ta chỉ lo mang khăn tắm, đồ ăn mang không nhiều, vốn dĩ không thèm, ngươi vừa làm như vậy, ta thật sự...... Ăn ngon quá!"

Vạn Dương Trạch lại lấy ra mấy khối chocolate, "Bảo trì thể lực."

Du Việt luyến tiếc ăn, "Ngươi giữ lại đi, kỳ thật ta có nhiều tiền hơn ngươi."

(dreamhouse2255)

Vạn Dương Trạch: "Ta biết, ngươi làm nhiệm vụ không nhanh bằng ta, nhất định là tích góp cái khác, 100 điểm ngươi cho ta cũng không có lấy không."

Du Việt ăn một chút, cả người đều thoải mái, "Thật xa xỉ, có thể thay quần áo chưa?"

Vạn Dương Trạch vẫn trầm mặc không lên tiếng, nửa ngày sau mới nói, "Ta ra ngoài lều chờ ngươi."

Du Việt lại không muốn, "Ai, ngươi không cần như vậy, mặc quân huấn phục đi lung tung không an toàn, đổi xong quần áo rồi tính."

Nói xong liền từ mình đổi trước.

Du Việt vươn tay đặt đèn trêи mặt đất, từ bên ngoài nhìn vào, trong lều lộ ra ánh sáng mỏng manh, cùng với một nam sinh đang quỳ gối.

Vạn Dương Trạch cầm lấy đèn pin đóng lại.

Nín thở ngưng thần.

Du Việt cởi áo một nửa mới phản ứng lại, AO thụ thụ bất thân.

Bỏ đi, y nói y chính là mãnh A vậy nhất định là mãnh A, "Ngươi dong dong dài dài làm gì đấy? Nhanh thay đi."

Vạn Dương Trạch: "Ừ."

(dreamhouse2255)

Phía sau Du Việt truyền tới tiếng quần áo cọ tới cọ lui.

Thời điểm Du Việt sửa sang lại vạt áo chóp mũi ngửi thấy mùi mê điệt hương nhàn nhạt.

Quá phai nhạt.

Nhưng rất dễ ngửi.

Nhưng càng ngửi lại càng cảm thấy không đúng chỗ nào, là thân thể, hình như cảm giác hưng phấn hơn trước đây một chút?

Không nên...... Vạn Dương Trạch không phải là đang phóng thích tin tức tố đi?

Hắn chính là Alpha đỉnh cấp, cách một cái lều trại nho nhỏ phóng thích tin tức tố cũng là hành vi nhiễu loạn trị an, hắn không thể không biết tính nghiêm trọng của sự tình.

Du Việt lắc đầu, an ủi chính mình nhất định là suy nghĩ quá nhiều.

Du Việt cùng Vạn Dương Trạch song song nằm xuống lều trại, hô hấp gần đến có thể giao triền ở bên nhau. . Tiên Hiệp Hay

Lần cuối cùng cách gần như vậy vẫn là Vạn Dương Trạch kéo y một cái, giúp y trốn thoát đội tuần tra ban đêm.

Lần đó hương khí phác mũi, làm Du Việt thỏa mãn đến cả người đều lười biếng.

(dreamhouse2255)

Hiện tại suối nguồn hương khí ở ngay bên cạnh, còn sẽ ở cả một đêm.

Du Việt hơi hơi cuộn mình lại, vì sao y lại có cảm giác thỏa mãn?

Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, Vạn Dương Trạch là đối thủ lớn nhất của y, ở chung với đối thủ dò xét lẫn nhau chính là an toàn nhất, ý là như vậy sao?

Đêm đã khuya, bên ngoài náo nhiệt chỉ vừa mới bắt đầu, đặc biệt là Chiều Hôm.

Vạn Dương Trạch hỏi y, "Ngươi buồn ngủ không?"

Du Việt lắc đầu, lại bắt chéo hai chân, "Không buồn ngủ, Đông Quận cách Tây Loan thật sự quá xa, ngồi trêи xe buýt từ lúc trời chưa sáng, ngủ một giấc đến bốn giờ chiều, thiếu chút nữa đã vì ngủ mà tê liệt, hiện tại ta rất có tinh thần."

Vạn Dương Trạch: "Ừ, vậy ngươi dự tính làm sao tiến vào Chiều Hôm?"

"Ngươi biện pháp gì tốt không? Kỳ thật ta chưa có kế hoạch gì, ai cũng không có chứng cứ phạm tội của Chiều Hôm, nếu Chiều Hôm thật sự không có vấn đề, làm bộ Omega tiến vào chỉ có thể đưa tới một đám ruồi bọ, chuyện kế tiếp ngược lại không dễ làm." Du Việt lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, cái gì cũng phải dựa vào bọn họ tới làm, dưới tình huống không có trợ giúp tạo cho chính mình một cái thân phận mới......

Thậm chí phải nghĩ ra một cái kịch bản không có quá vô nghĩa.

Vạn Dương Trạch không nói chuyện, Du Việt lại nói, "Ai, ta có một biện pháp tốt, ta diễn ca ngươi thế nào? Ngươi trốn học chạy đến quán bar học không tốt, ta đánh ngươi một trận, ngươi xin tha với ta......"

(dreamhouse2255)

Vạn Dương Trạch kịp thời đánh gãy mơ tưởng tốt đẹp của y, "Bộ dáng của ngươi không giống ca ta."

Du Việt: "......"

Được rồi, y chỉ là muốn chiếm một chút tiện nghi của Vạn Dương Trạch mà thôi.

Du Việt nghĩ nửa ngày, lại nói, "Dùng thân phận Alpha không tốt lắm, không chừng lại bị bảo tiêu của Chiều Hôm khống chế, bọn họ sẽ luôn kiêng kị sự tồn tại của chúng ta, thậm chí thời gian dài không cho chúng ta tiếp xúc với cái khác, chúng ta cũng dễ bị heo đồng đội cùng phân hiệu kéo chân sau."

Vạn Dương Trạch gật đầu, "Ừ...... Nhưng làm bộ Omega lại càng thêm nguy hiểm."

Du Việt cười, "Làm bộ Omega đúng là có nguy hiểm, nhưng Omega dùng thuốc ức chế tính nguy hiểm sẽ nhỏ đi nhiều, trêи thị trường không phải có bán loại thuốc ức chế gì đó rất đắt dành cho Omega sao, nghe nói sau khi tiêm vào liền không cần để ý tới sự tồn tại của Alpha, ít nhất có thể qua lại trong cộng đồng tự nhiên một tháng trời."

Vạn Dương Trạch: "Thứ kia căn bản không cho phép phát hành, có thương tổn nhất định tới thân thể, tác dụng phụ thậm chí không thể vãn hồi, chỉ bán ở chợ đen, Omega bình thường không mua nổi, gia đình mua nổi sẽ không cho Omega nhà mình dùng, giả thiết này không thể thành lập."

Du Việt búng tay một cái, "Cứ như vậy, một ý tưởng tuyệt diệu liền sinh ra trong đầu ta."

Vạn Dương Trạch: "?"

(dreamhouse2255)

Du Việt tiến lên nói bên tai Vạn Dương Trạch cái gì đó.

Theo thời gian nói càng dài, lỗ tai Vạn Dương Trạch càng ngày càng hồng, hắn mấy lần muốn cách Du Việt xa một chút, rồi lại nhịn không được tới gần y.

Du Việt túm chặt cánh tay hắn, "Ngươi nghiêm túc nghe a."

Vạn Dương Trạch: "Ta nghe đây."

Lại nói thật lâu, hai mắt Du Việt tỏa sáng lấp lánh trong đêm, hỏi hắn, "Ngươi cảm thấy có thể chứ?"

Vạn Dương Trạch nghe mơ mơ màng màng, chỉ biết gật đầu nói, "Ừ......"

Du Việt lập tức ngồi dậy, "Vậy ngươi nhanh lên, đừng cắn đau ta."

Vạn Dương Trạch: "......"

Du Việt nhẫn nhịn cảm giác thẹn thùng, "Giả diễn làm thật một chút a huynh đệ, cứ cắn trêи cổ của ta đi, làm một cái dấu ấn là được."

Vạn Dương Trạch vẫn không nói lời nào, Du Việt đột nhiên sửng sốt, giơ tay lên quơ quơ trước mặt hắn, "Có phải không có đèn pin ngươi nhìn không rõ không?"

Vạn Dương Trạch: "Không có, thị lực ban đêm của ta rất tốt."

(dreamhouse2255)

Du Việt: "Thật trùng hợp, ta cũng vậy."

Vạn Dương Trạch do dự một hồi, nói, "Có ánh sáng tương đối tốt, trong lều này có đèn, ta đi bật."

Du Việt cảm thấy thị lực ban đêm của hai người đều tốt như vậy, y bị cắn cổ đã rất thẹn rồi, hiện tại còn muốn bật đèn?

Du Việt: "Không tốt lắm đi huynh đệ?"

Vạn Dương Trạch không phân trần liền bật đèn lên, đèn đặt trêи đỉnh lều trại, từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy hai nam hài kia cách đặc biệt gần.

Giống như là một đôi tình lữ...... Cãi nhau?

Một nam sinh trong đó ngồi quỳ chặn một người khác.

Trêи bờ cát có không ít người uống say, một nam nhân cười hì hì chỉ vào cái lều kia, nói với phục vụ sinh mang ra từ Chiều Hôm trong lòng, "Bảo bối nhi, ngươi thích lều trại như vậy không?

Giống như hai tiểu tử bên trong......"

Ngón tay của phục vụ sinh lướt qua mặt nam nhân, không chút để ý đánh lên mấy cái, "Muốn làm với ta trong lều trại? Số dư trong tài khoản của ngài có lẽ không đủ đâu."

Trong lều, Vạn Dương Trạch vừa muốn cắn một ngụm trêи cổ Du Việt, Du Việt đột nhiên nghĩ ra cái gì, nắm chặt lấy cánh tay Vạn Dương Trạch, y nói, "Đừng!"

(dreamhouse2255)

Vạn Dương Trạch kịp thời phanh lại, hơi hơi nâng hông lên, hắn không thể cách Du Việt quá gần.

Hắn nhẹ giọng hỏi: "Hả?"

Chỉ một cái âm tiết, ẩn tàng quá nhiều cảm xúc muốn trào ra.

Du Việt: "Đừng dùng hàm răng cắn, ngươi hút là được......"

Du Việt có hơi sợ hãi, tin tức tố của Vạn Dương Trạch sẽ thông qua nước bọt truyền tới, tuy rằng bị hắn cắn một cái đối với chuyện y trà trộn vào quán bar mà nói rất có tác dụng trấn định, nhưng vạn nhất y bị bắt động ɖu͙ƈ, Vạn Dương Trạch hôn mê ở đây ba ngày hai đêm, nhiệm vụ không phải là ngâm nước nóng sao.

Vạn Dương Trạch: "Được."

Xung quanh cũng có vài cái lều trại bật đèn, nhưng tình lữ dám quang minh chính đại thân thiết như vậy cũng chỉ có mình bọn họ.

Nương theo men say, thừa dịp ánh trăng, gió nhẹ bờ biển mang theo bọt sóng đánh lên đá ngầm, từng thanh âm phảng phất đang thôi miên mà lại lưu luyến, nhìn thế nào cũng khiến người ta sinh tâm hướng tới.

Tiểu tình lữ trong lều trại lại giống như là cãi nhau, nam sinh tức giận ngồi dậy, một nam sinh khác cũng ngồi dậy, vỗ vỗ lưng của hắn, ngồi quỳ nơi đó, còn từ sau đè lên bả vai lấy lòng đối phương.

Nam sinh kia do dự thật lâu, quay đầu lại hình như hôn y một ngụm, không lâu sau, đèn tắt.

(dreamhouse2255)

Lều trại bắt đầu theo biên độ nhỏ rung lắc.

"****."

Nam nhân ôm phục vụ sinh của Chiều Hôm ném mẩu thuốc lá xuống mặt đất, mắng một tiếng, "Hiện tại người trẻ tuổi đúng là không biết liêm sỉ, ngươi một đêm bao nhiêu tiền?"

Phục vụ sinh trợn trắng mắt, "Ta là phục vụ sinh, chỉ bán rượu, không bồi ngủ, đừng tưởng rằng lão tử ra ngoài hóng gió với ngươi là ngươi có thể cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, ta chỉ muốn thay đổi không khí mà thôi."

Nam nhân muốn tức giận, nhưng nghĩ tới trước cửa Chiều Hôm toàn là bảo vệ tuần tra, chỉ cần người trong ngực gọi lên một tiếng liền sẽ có người cầm côn điện chỉ vào đầu của hắn.

Nam nhân không dám động, chỉ có thể dùng hết biện pháp chiếm tiện nghi.

Nghĩ đến tình hình trong lều trại kia, một nam hài rũ mi niết bả vai cho một nam sinh khác, nam hài có một cái mũi rất cao, thậm chí qua quang ảnh trong lều trại có thể nhìn thấy mặt cắt lông mi của y.

Nam hài ngồi quỳ trong lều trại lưng rất thẳng, cùng với lại vải dệt mềm nhẵn bao lấy hàng ʍôиɠ y.

Lại nhìn lều trại giờ phút này đang đung đưa......

Bên ngoài, bảo tiêu tuần tra để lại một phần chú ý, muốn xem hai nam sinh kia bộ dáng rốt cuộc thế nào.

(dreamhouse2255)

Nếu đẹp......

Đèn tắt, tay Du Việt bắt đầu lay lều trại không ngừng.

Vạn Dương Trạch biết y đang làm gì, có chút xấu hổ, lại không biết nên nói gì, chỉ có thể tùy ý Du Việt động.

Nửa ngày sau, hầu kết Vạn Dương Trạch lăn lộn, không tự giác nuốt một ngụm nước miếng, "Du Việt, ngươi xác định biện pháp này có thể?"

"Đương nhiên," Du Việt phi thường tự tin, "Ngươi hát rong ven đường cũng không hấp dẫn ánh mắt bằng người ta đánh dã chiến ven bờ biển, rất nhanh là sẽ có người chú ý tới chúng ta."

Lắc xong ba phút, Du Việt nói, "Đại công cáo thành!"

Vạn Dương Trạch kinh ngạc ngồi dậy, "Cứ như vậy?"

"Ừm, cũng không sai biệt lắm, mệt." Du Việt lắc lắc tay.

Sau đó Du Việt phát hiện Vạn Dương Trạch thế nhưng ngồi dậy, rất có kiên nhẫn lắc nửa giờ.

"......" Du Việt càng kinh ngạc: "Ta nói a, tâm hư vinh của ngươi cũng quá mạnh rồi đi?"

(dreamhouse2255)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK