• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Vạn Dương Trạch ở bên ngoài lều, nghe thấy bên trong truyền ra động tĩnh, đoán chừng Du Việt hiện tại đang trốn bên trong lều không muốn đối mặt.

Vạn Dương Trạch xốc mành lên, tiến vào đưa ra một củ khoai, "Ăn một chút đi."
Du Việt rất đói.

Nhưng hiện tại y càng muốn trực tiếp đói chết hơn.

Tiếng nói của Vạn Dương Trạch có hơi khàn, nhưng vẫn không có khàn bằng Du Việt.

Du Việt nói, "Ta không đói bụng......!Ngươi ăn đi, giọng nói của ta, ***!"
May mắn là chuyện này phát sinh ở bên trong rừng núi hoang vắng, sau khi mất đi lý trí, Du Việt ngay cả thanh âm cũng không khống chế được, nếu đổi thành địa phương khác, muốn giấu chỉ sợ cũng không giấu nổi.

Vạn Dương Trạch trực tiếp xốc toàn bộ mành lên, "Được rồi, ăn chút gì bổ sung thể lực trước đã, cái khác để sau lại nói."
Du Việt phát hiện người này vẫn giống như trước kia, thậm chí ngay cả hỏi hắn cũng không hỏi một câu, lại càng không trách cứ y kéo hắn xuống nước.

Du Việt thở dài một hơi, bò ra khỏi lều, cùng Vạn Dương Trạch ngồi xuống cạnh đống lửa.


Du Việt miệng nhỏ miệng nhỏ cắn khoai lang đỏ, "Rất ngọt."
Vạn Dương Trạch: "Ừm."
(dreamhouse2255)
Khoai lang đỏ ăn hơn một nửa, Vạn Dương Trạch vẫn cứ không hỏi gì, Du Việt không khỏi mất bình tĩnh trước, y cẩn thận hỏi, "Ngươi có phải đang tức giận không?"
Cuối cùng biểu tình của Vạn Dương Trạch cũng phập phồng lớn một chút, "Hả? Vì sao?"
Du Việt không biết miêu tả như thế nào, "Chính là......!chuyện này, ta rất xin lỗi, ta, ta, kỳ thật mấy Alpha lúc trước té xỉu đều là bởi vì tin tức tố của ta, Ngụy Phàm Lĩnh cũng trúng chiêu, Tiều Chính Huy hôn mê càng nhanh hơn, cho nên ta vốn dĩ cho rằng ngươi sẽ ngủ một ngày, sau đó ta mang bản đồ của ngươi đi."
Vạn Dương Trạch cảm thấy Du Việt nói rất đúng, vì thế hắn gật đầu, "Ừm."
"Chỉ ừm? Ngươi không có gì khác muốn nói sao?" Du Việt cảm thấy y phải nói rất nhiều, nhưng không biết nên nói bắt đầu từ đâu, cho nên y hy vọng Vạn Dương Trạch mở lời trước.

Vạn Dương Trạch còn buồn bực hơn Du Việt: "Còn phải nói cái gì nữa? Ngươi có muốn ăn thêm chút gì khác không? Mấy ngày liền ăn khoai lang đỏ không được tốt cho lắm."
Du Việt nhạy bén bắt được trọng điểm, "Mấy ngày liền? Mấy ngày?"
Vạn Dương Trạch nghĩ nghĩ, nói, "Ba ngày hai đêm."
Du Việt: "!"
Du Việt: "Ba ngày hai đêm!"
Vạn Dương Trạch bình tĩnh: "Ừm."
Du Việt đương trường phát điên, "Ba ngày hai đêm? Xác định? Vậy huấn luyện dã ngoại chẳng phải đã hết hạn?"
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch lần nữa gật đầu, "Đúng là đã hết hạn."
Đầu óc Du Việt trống trơn, nửa ngày sau y nói, "Thật xin lỗi."
Vạn Dương Trạch chỉ sợ thái độ này của y, hắn nhét cá vào trong tay Du Việt, "Người nên nói xin lỗi là ta, ta không có thuốc ức chế, không thể cầm giữ chính mình......"
Cũng không biết là vì sao, vừa nghe thấy hai chữ cầm giữ, Du Việt liền bắt đầu suy nghĩ miên man bất định.

Y chỉ có thể lúng túng nói, "Không phải, nên là ta xin lỗi, ta muốn bẫy ngươi một lần, không ngờ rằng hại người cũng hại mình, ta không muốn làm ngươi mất đi xếp hạng lần này......"
Kế hoạch của y là bẫy Vạn Dương Trạch một phen, để chính mình cao hơn hắn 100 điểm, y cũng nghĩ tới rất nhiều kế hoạch khác, nhưng chưa từng muốn làm y cùng Vạn Dương Trạch ngay cả thành tích cũng không còn.

Không ngờ rằng, Vạn Dương Trạch lại không để bụng chút nào, hắn nói, "Ngươi không có việc gì thì tốt rồi, ta rất may mắn người ở bên người lần này là ta, ta không phải móc mỉa ngươi cùng chung xếp hạng cái gì, dù sao cũng là ta nguyện ý ở lại, ta cảm thấy rất xin lỗi ngươi, làm ngươi mất đi thứ hạng lần này."
Du Việt chỉ là lòng sinh áy náy làm mất đi thứ hạng của Vạn Dương Trạch, thứ hạng của chính y y lại cảm thấy không có gì.

Chuyện thời kỳ động dục......!Không có thuốc ức chế sớm muộn gì cũng là một cản trở.

Du Việt thật sự rất hối hận, y không nên làm chậm trễ nhiệm vụ của Vạn Dương Trạch, chính y đi bờ sông tự sinh tự diệt, ngâm tắm nước lạnh một hồi hoặc là gọi Du Liên tới cứu y đều tốt hơn thế này.


(dreamhouse2255)
Khó trách Omega trước khi bị đánh dấu ra ngoài lại dễ bị thương tổn như vậy.

Ngay cả y cũng không giữ nổi lý trí.

Du Việt: "Ta biết tình huống thân thể của chính mình, nhưng trước đó chưa từng xuất hiện vấn đề như vậy, tâm lý may mắn của ta quá nghiêm trọng, cho nên ta thật sự cảm thấy rất có lỗi với ngươi, Vạn Dương Trạch."
Du Việt vẫn luôn xin lỗi, Vạn Dương Trạch biết, hai người lăn giường một lần, đối với Du Việt mà nói là một cái chướng ngại trên đường hoàn thành nhiệm vụ.

Du Việt không sợ quan hệ của hai người trở nên ái muội, y thậm chí còn không cảm giác được, y chỉ cảm thấy có lỗi, có lỗi đã kéo chân sau của hắn.

Nhưng Vạn Dương Trạch đã may mắn bao nhiêu chính hắn ở thể kiên trì ở lại.

Mấy ngày nay người ở bên cạnh Du Việt là hắn, đổi thành bất luận một ai khác, bí mật Du Việt là một Omega đều có thể bị lộ ra ngoài.

Hắn cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.

Vạn Dương Trạch: "Khi trở lại trường học khó tránh khỏi sẽ bị các lão sư đề ra nghi vấn, chuyện ngươi là Omega nhất định phải bảo vệ tốt."
Du Việt tới giờ mới phát hiện, Vạn Dương Trạch vẫn luôn chưa từng tò mò chuyện này.

Du Việt "Sao ngươi không hỏi ta vì sao lại là Omega?"
(dreamhouse2255)
"......" Rất nhiều hành vi của ngươi đã sớm nói cho ta, "Là Omega còn cần vì sao sao?"
Vạn Dương Trạch không nói rõ nguyên nhân, Du Việt thì lại càng tò mò, "Ngươi có phải đang mạnh mẽ giả bình tĩnh không?"
Vạn Dương Trạch lắc đầu, "Không có, ta sớm đã đoán được, tuy rằng không quá xác định, nhưng vẫn luôn chuẩn bị tốt tâm lý."
Du Việt: Chính ta là Omega, ta có thể cũng không có chuẩn bị tâm lý tốt như ngươi.

Du Việt không biết chình mình bại lộ ở nơi nào, nếu Vạn Dương Trạch biết, vậy người khác nói không chừng cũng biết, như vậy với y mà nói thật sự rất nguy hiểm!
Du Việt bức thiết hỏi: "......!Vậy ngươi có thể nói cho ta không?"
Vạn Dương Trạch: Cái tên Du Việt này, từ đầu tới đuôi hoàn toàn không có tỏ vẻ gì khác, không nói lăn giường xong quan hệ của hai người bọn họ là gì.

Cũng không có nói tới chuyện phụ trách gì đó, trong đầu vẫn luôn nghĩ làm thế nào trở thành Alpha mạnh nhất.


Có thể là Omega mạnh nhất.

Bỏ đi, hắn cũng không phải ngày đầu tiên quen biết Du Việt, đây không phải chính là điểm mà Du Việt hấp dẫn hắn nhất sao.

Phảng phất như có sức sống dùng mãi không hết đi làm chuyện mà y muốn, trương dương ương ngạnh không để ý tới hậu quả, tình cách trái ngược với hắn hoàn toàn, làm cho Vạn Dương Trạch mê muội không thôi.

(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch an ủi nói, "Ngươi không cần lo lắng, ta không phải bởi vì ngươi bại lộ quá nhiều mà phát hiện, là......!ngày mà kết quả phân hóa của ngươi phát xuống, ta liền bắt đầu hoài nghi."
Du Việt: "!"
******?
Vậy lão tử bại lộ cũng quá sớm rồi đi?
Vạn Dương Trạch nói, "Là thái độ của ngươi, nếu phân hóa suất của ngươi không cao hơn ta, ngày đó phản ứng nhất định không phải như vậy, ngươi bình yên tiếp thu 85% vốn dĩ đã rất bất thường."
Du Việt: "......" M* ** đây chính là chỗ hỏng của túc địch.

Quả thực còn hiểu Du Việt hơn cả chính bản thân y.

Du Việt vẫn còn lo lắng một vấn đề, "Ta là Omega......!Không phải Alpha, sau này ngươi có thể sẽ không coi ta thành đối thủ không?"
Vạn Dương Trạch ngẩng đầu nhìn y, "Vì sao? Ngươi rất mạnh."
"Ta sợ ngươi cảm thấy ta là Omega, luôn muốn nhường ta, kỳ thật ta không cần......"
Vạn Dương Trạch: "Ta biết, trước mặt ngươi, ta vẫn luôn dùng hết toàn lực."
Du Việt cao hứng cực kỳ, dán đầu tới trước mặt Vạn Dương Trạch, "Thế nào, ta thật sự rất mạnh đúng không? Ta chính là Omega, ôi chao, ở trước mặt Alpha đỉnh cấp như ngươi, ta có phải là rất có sức liều mạng không?"
Vạn Dương Trạch: "Có......"
Hắn cho rằng Du Việt muốn nói là "Ở trước mặt Alpha đỉnh cấp như ngươi, có phải là rất xứng đôi không".

(dreamhouse2255).


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK