Người khách nhàn du nào đấy đã tình cờ quay được cảnh ngôi nhà bùng nổ tuyệt diệu biết bao. Ông ta đã quay được rất đầy đủ các chi tiết ở phía sau ngôi nhà. Nếu Jilly không được xem đoạn phim này trên tivi chắc chị ta rất tức giận. Bây giờ chị vẫn còn hơi giận vì chờ mong đến giây phút bấm nút điện cho bom nổ, nhưng cảnh tượng được chiếu trên tivi rất tuyệt vời.
Khi đoạn phim chấm dứt, điện thoại reo. Chị bấm nút tắt máy truyền hình trước khi nghe điện thoại.
- Chào, anh yêu.
Im lặng một lát, hắn hỏi.
- Em đã xem tivi chưa? - Hắn nói với giọng hả hê, nhưng đồng thời cũng lo lắng.
- Có, có chứ. Cảnh thật kỳ diệu, phải không? - Chị ta hỏi.
- Phải, phải. Hai xác chết thật tuyệt.
- Còn một tên nữa. - Chị ta nói tiếp. - Anh có vẻ lo lắng. Có gì không ổn sao cưng?
- Theo kết quả thì anh thấy lo cho em, chắc em không được thoải mái. Anh muốn em được sung sướng.
- Không, được sung sướng vì Carrie phải không? Nó đã hãm hại đời em, ăn cướp con gái của em. Em rất sung sướng khi thấy nó chết.
- Anh nhớ em. Anh muốn...
Giọng chị hạ thấp, nói nho nhỏ trong họng.
- Em biết anh muốn gì rồi. Bây giờ anh đang ở trong xe phải không?
- Phải. - Hắn thì thào đáp lại.
- Anh nên tránh xe sang một bên. - Chị ta nói. Rồi chị ta nói với hắn khi hai người ở bên nhau rồi, chúng sẽ làm trò con heo với nhau. Rồi chị ta tả cho hắn nghe những chi tiết về trò này. Hơi thở của hắn làm cho chị ta vui sướng. Chị nghĩ hơi thở của hắn như hơi thở hồng hộc của con chó đực đang làm tình với con chó cái. Khả năng làm cho đàn ông say mê chị khiến chị cảm thấy hưng phấn.
- Anh thích làm trò ấy không? - Chị ta hỏi, giọng hổn hển, để cho hắn tin rằng chị cũng rất ham muốn như hắn.
Rồi chị ta tiếp tục nói thêm những cảnh dâm ô cho đến khi hắn thút thít khóc vì nhu cầm cấp thiết của hắn. Bỗng hai người im lặng sau tiếng của hắn. Chị ta biết chuyện gì đang xảy ra, chị cười thoải mái. Chị ta nghĩ rằng chị ta có thể hành nghề hành dục qua điện thoại, nhưng chắc chắn chị ta không muốn làm tiền bằng nghề này. Thế nhưng, chị ta nghĩ thật tuyệt vời khi chọn giải pháp như thế này.
- Bây giờ anh cảm thấy bớt cô đơn rồi chứ, anh yêu?
- Phải. - Hắn đáp với tiếng thở dài. - Anh sẽ đến với em ngay bây giờ đây. Anh yêu em, Jilly.
- Em nghĩ anh sắp đến. Em cũng yêu anh.
Chị ta cúp máy rồi đi quanh phòng lại. Cảnh sát có cho biết thi thể còn lại của ai không nhỉ? Chị biết người ta có thể nhận diện ra nạn nhân là ai qua cái sọ và răng, nhưng nếu cả sọ và răng cũng tan vụn ra nhiều mảnh thì sao?
Úi chà. Họ sẽ làm gì nhỉ?
Đoạn phim lại xuất hiện trên truyền hình. Jilly chạy đến ngồi xuống giường để xem. Ôi, tuyệt quá, thật tuyệt.
Khi tin tức thời sự hết, chị ta đến cái túi ngủ, lấy ra cuộn băng vi-đê-ô quí báu. Bất kỳ chị ta đi đâu, chị cũng mang nó theo. Chị đẩy cuốn băng vào đầu máy vi-đê-ô rồi quỳ xuống trước máy tivi để xem. Chị đã xem bao nhiêu lần rồi nhỉ? Trăm lần ư? Thế mà chị vẫn không bao giờ chán cuốn băng... hay là chán cảm giác do cuốn băng gây nên.
- Bây giờ mày có biết tại sao mày chết không? - Chị ta thì thào hỏi màn hình.
Bỗng chị ta nhận thấy một móng tay sơn bị nứt, chị ta liền chạy vào phòng tắm để chữa lại. Nhìn đồng hồ, chị nghĩ chắc Monk sắp đến. Chị muốn chuẩn bị sẵn sàng để đón hắn cho hẳn hoi. Và dĩ nhiên là để thưởng cho hắn. Như con chó đã làm xong trò xiếc khó khăn, Monk nôn nóng được khen thưởng.
Khi chị lôi cái áo choàng mỏng trong cái túi ngủ ra, chị định làm cho ra vẻ trong trắng trinh nguyên. Chắc hắn thích thế. Nhưng hắn chắc sẽ thích tất cả cái gì chị làm cho hắn, phải không?
Chị cũng không được quên tô môi son đỏ choét. Ôi, đàn ông thích những đôi môi đỏ nhõng nhẽo biết bao.
Họ thích thân hình hoàn hảo của chị. Họ thích khuôn mặt đẹp như thiên thần của chị.
Tất cả đàn ông đều yêu chị.