Chợ đêm diễn ra ở cách biệt thự Phong Vân 3 km, ngay bên bờ biển. Từng gian hàng được bày bán, vô cùng thú vị và thu hút ánh nhìn. Chợ đêm này chủ yếu bày bán các loại hải sản, đồ lưu niệm biển. Tuy nhiên, còn một vài gian hàng bán đồ quý hiếm, thứ được lấy lên từ những con tàu hay máy bay bị đắm. Nhưng hiển nhiên, những gian hàng này rất ít. Ngoài ra, còn một gian hàng duy nhất, đặc biệt thu hút mọi người, chính là nơi của một phù thủy già. Người ta đồn rằng, vị phù thủy này, xem số vô cùng chính xác.
Cố Thừa Phong là người ít tuổi nhất trong đám người, tính tò mò cùng trẻ con cũng cao hơn. Cậu lôi kéo đồng đội Hoắc Trí Hiên sà vào các gian hàng lưu niệm, đôi mắt sáng rực lên.
Quách Thuần Hy đương nhiên không trẻ con giống Cố Thừa Phong, mặc kệ mọi người còn đang tản ra xem các gian hàng, anh kéo tay Cố Thừa Nhi đi đến gian hàng của vị phù thủy già. Nghiêm Quân Dịch vô tình nhìn thấy cảnh này, đương nhiên không để mặc, hắn liền đi theo hai người vào gian hàng kia.
Cố Thừa Nhi có chút rối rắm nhìn hai người bên cạnh mình, tự nhiên kéo cô đi làm gì chứ?. Hơn nữa, gian hàng này nằm trong một hẻm núi, chung quanh đèn hình đầu lâu phát ra ánh sáng xanh nhợt nhạt, nghĩ sao vẫn cảm thấy rất rợn người.
- Sao lại kéo em đến đây?.
- Anh muốn xem số mệnh.
Quách Thuần Hy cười, dịu dàng xoa đầu Cố Thừa Nhi. Nghiêm Quân Dịch hết sức chướng mắt với cảnh này, lập tức đẩy Quách Thuẩn Hy ra, đứng chen vào giữa.
Vị phù thủy già trông thấy ba người như vậy, môi khẽ câu lên, âm thanh khàn khàn có chút khó nghe vang lên:
- Đến xem tình duyên sao?.
- Phải. - Quách Thuần Hy gật đầu.
Vị phù thủy già gật gù tỏ vẻ hiểu, bấm bấm tay, sau đó cười một cách ghê rợn:
- Cậu trai trẻ này, tiếc rằng cả đời này, cho dù cậu cố gắng thế nào cũng không thể ở bên cô gái này đâu.
Nghe vị phù thủy nói vậy, kể cả Cố Thừa Nhi lẫn Quách Thuần Hy đều sửng sốt. Quách Thuần Hy có chút kích động, không nhịn được chất vấn vị phù thủy:
- Tại sao lại như vậy?. Ngay cả ngày sinh bà cũng chưa có hỏi!. Chắc chắn là xem nhầm rồi!.
Vị phù thủy chỉ cười một cách thống khoái, sau đó đem đầu lâu trên tay đập đập xuống bàn đá:
- Số mệnh đều hiện trên mặt con người. Cô gái này mệnh số trời thương, hết sức được ưu ái, đường công danh sự nghiệp rộng mở. Nhưng đường tình duyên Nguyệt lão lại không ưu ái, để cho vô cùng trắc trở. Chàng trai trẻ, mệnh số của cậu khắc mệnh số cô gái này, cố gắng ở bên nhau, kết quả mang đến sẽ chỉ là đau đớn thôi.
Quách Thuần Hy không tin, muốn nắm tay Cố Thừa Nhi kéo đi, lại nghe đến giọng nói trong trẻo của cô:
- Vậy tôi có thể nhờ bà xem cho con trai tôi được không?.
Vị phù thủy gật đầu, ra hiệu Cố Thừa Nhi đưa cánh tay tới, bà ta xem xét cổ tay cô, sau đó mỉm cười:
- Con trai cô số mệnh rất tốt, là đứa trẻ thông minh. Nhưng đứa bé này lớn quá sớm, thời điểm 18 tuổi nhất định phải ở trong tình thương và sự bảo hộ của cha mẹ, nếu không sẽ làm ra việc mà phải dành cả đời để bù lại.
Cố Thừa Nhi nghe được lời này vô cùng sợ hãi, chỉ có thể tâm tâm niệm niệm nhớ lấy thời khắc 18 tuổi nhất định phải bảo hộ Cố Thừa Hạo trong lòng.
Vị phù thủy nhìn sang Nghiêm Quân Dịch, nụ cười ghê rợn lại vang vọng khắp hang động:
- Chàng trai này, số mệnh đã định cậu và cô gái kia ở bên nhau rồi!.
Nghiêm Quân Dịch và Cố Thừa Nhi sửng sốt nhìn nhau, không rõ tư vị gì. Cuối cùng, Cố Thừa Nhi định thần trước, cười gượng gạo với vị phù thủy:
- Bà nhất định là xem nhầm rồi, chúng tôi... Không thể ở bên nhau đâu.
- Háháhá, là các người tự mình nghĩ như vậy thôi!. Trên mặt hai người chỉ rõ ràng, hai người chính là số phu thê. Tuy nhiên, tình cảm của hai người phải trải qua một đoạn thời gian đau khổ. Hai người số trời đã định bên nhau, càng cố gắng kháng lại, cả hai người lại càng đau đớn. Chàng trai này kiếp trước nợ cô, tâm niệm kiếp trước gò bó chặt chẽ lên kiếp này, hai người nhất định không thể rời xa.
Nghiêm Quân Dịch nhìn vị phù thủy, không biết nên nói gì. Những gì vị phù thủy nói, quả thật rất nhiều điểm đúng. Thời điểm còn nhỏ, hai người ở bên nhau rất vui vẻ. Tuy rằng ở bên cô cảm thấy rất phiền, nhưng lại chưa từng mệt mỏi hay đau khổ. Từ khi bắt đầu ở bên Hứa An Vy, hắn lại có rất nhiều thời gian không có sức sống cũng như cảm thấy vô vị, đôi khi còn vô cùng kiệt sức.
Vị phù thủy nhìn Nghiêm Quân Dịch, cười khà khà:
- Cậu trai trẻ này, cậu đang ở bên một cô gái khác đúng không?. Thời điểm đại huyết nguyệt, hai người nhất định sẽ xa nhau.
Lời này của vị phù thủy làm Nghiêm Quân Dịch vô cùng sửng sốt. Hắn vốn không tin vào mấy thứ thuộc về tâm linh này, nhưng hiện tại, hoàn toàn bị doạ sợ.
Quách Thuần Hy đứng một bên, vốn dĩ chỉ muốn xem tình cảm của mình và Cố Thừa Nhi, không ngờ vị phù thủy lại có thể nói ra những điều như vậy, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa hụt hẫng. Ngạc nhiên vì vị phù thủy nói đúng rất nhiều, hụt hẫng vì nếu vị phù thủy nói đúng, anh và Thừa Nhi sẽ không thể bên nhau.
Vị phù thủy già lại cười ghê rợn, ra hiệu đuổi khách. Khi Quách Thuần Hy, Nghiêm Quân Dịch cùng Cố Thừa Nhi sắp ra khỏi hang, vị phù thủy nhân lúc không ai nhìn thấy, ném một xâu vòng bằng đá bắt mắt cùng với một mảnh giấy trắng vào tay Nghiêm Quân Dịch.