Mặc dù Cố Thừa Nhi là một người tùy tiện nhưng bởi vì sự hiện diện của Nghiêm Quân Dịch, khắp nơi đều được quản lí trang hoàng một cách lộng lẫy và xa hoa. Những dây bóng đèn được giăng chung quanh, tạo nên một bầu không khí vừa ấm cúng, vừa lãng mạn. Bởi vì đây là số quay cuối cùng trước Tết, lại quay vào ngày gần cuối năm nên mọi người liền xem như nó là tiệc mừng tất niên cùng nhau.
Bữa tiệc này mời tới không ít người. Bọn họ tuy là mang danh đến chúc mừng The Star khởi quay thành công, nhưng ai cũng có tâm tư của riêng mình. Tham gia The Star đều là đại nhân vật, chỉ cần để lại ấn tượng tốt một chút, công việc làm ăn sau này dễ dàng rồi. Cố Thừa Nhi bị đám người vây quanh, không ít người còn ngỏ ý muốn để con gái bọn họ tham gia The Star. Cố Thừa Nhi quả thật bị xoay đến mức điên cuồng. Phần góp vui của bữa tiệc bắt đầu, cô liền không dấu vết trốn ra ngoài.
Quách Thuần Hy thấy Cố Thừa Nhi ra ngoài, liền đi theo. Trên ban công lộng gió, Cố Thừa Nhi một thân lễ phục thanh thoát, sạch sẽ đến mức kì lạ, hoàn toàn không còn vẻ kiêu căng khinh thường người khác. Quách Thuần Hy biết, Cố Thừa Nhi cũng có mặt yếu đuối. Anh không phải nhìn Cố Thừa Nhi lớn lên như Nghiêm Quân Dịch, nhưng cũng là quen biết cô từ nhỏ. Thừa Nhi từ nhỏ đã rất hiếu động, luôn nghịch ngợm mọi thứ. Anh còn nhớ, ngày hôm đó cô trèo lên cây táo ở góc vườn, dùng đá ném vỡ cửa sổ phòng học của anh. Khi anh bước ra, cô vô cùng vui vẻ mà cười, cô nói: "Anh đẹp trai lắm!.". Về sau hai người quen biết, cô vẫn thường xuyên dùng cách này để gọi anh chơi cùng. Chỉ tiếc, thời gian sau, anh đi du học, bỏ lỡ đi thanh xuân của cô, để cô đem lòng yêu Nghiêm Quân Dịch. Thực ra, anh đã nghĩ rất nhiều lần, có phải nếu như ngày đó anh không đi du học, người Thừa Nhi yêu sẽ là anh?. Quách Thuần Hy cười một cách chua chát, tiếc là, chẳng có cái "nếu như" đó. Anh đi tới bên cạnh cô, nhẹ nhàng xoa đầu cô:
- Sao lại ra đây rồi?.
Cố Thừa Nhi đột nhiên bị xoa đầu, có chút giật mình quay lại. Nhận được khuôn mặt tràn đầy ôn nhu của Quách Thuần Hy, khuôn mặt cô liền hiện lên không ít tia vui vẻ:
- Anh Hy. Sao anh lại ra đây?.
- Thấy em ra ngoài nên đi theo. Thừa Nhi, đang nghĩ gì vậy?.
- Em sao?. - Cố Thừa Nhi nghiêng đầu cười. - Em đang nhớ anh.
Quách Thuần Hy cười, nụ cười này có chút nhợt nhạt, Thừa Nhi, nếu lời em nói là thật thì tốt quá!.
- Em lại nghĩ đến A Dịch à?.
- Em...
Quách Thuần Hy xoay người nhìn về phía xa, thâm tâm đau đến tê tái. Nhiều năm như vậy, Cố Thừa Nhi yêu Nghiêm Quân Dịch, anh yêu Cố Thừa Nhi. Một vòng luẩn quẩn không lối thoát. Tình yêu quả thực khiến cho con người ta đánh mất phương hướng. Ngày tin tức của Cố Thừa Nhi và Nghiêm Quân Dịch lộ ra, trái tim anh như bị người ta cắt nhỏ. Anh còn nghĩ, Thừa Nhi ra đi mấy năm, đem theo về một đứa trẻ, chắc chắn đã dứt tư tình với Nghiêm Quân Dịch. Anh không ngại đứa trẻ, anh sẽ nuôi nấng nó, sẽ thật tâm mà đối đãi nó, chỉ cần Thừa Nhi chịu bên anh. Nhưng cái anh không ngờ là, đứa trẻ đó, thế mà lại là con trai của Thừa Nhi và Nghiêm Quân Dịch!. Ông trời bất công với anh, luôn bất công như vậy!!!!!.
- Thừa Nhi. - Quách Thuần Hy gọi tên Cố Thừa Nhi, thâm âm trở nên vô cùng nhẹ, dường như trong đó còn ẩn nhẫn không ít đau đớn. - Nếu ở bên A Dịch không hạnh phúc, kết hôn cùng anh đi, anh sẽ chăm sóc cho tiểu Hạo, anh nhất định sẽ cho mẹ con em một gia đình hạnh phúc.
- A Hy... Anh không hiểu đâu...
Cố Thừa Nhi đưa tay sờ nhẹ khuôn mặt đẹp đẽ của Quách Thuần Hy, môi cười một cách nhợt nhạt, có chút đau lòng mà rời đi.
Quách Thuần Hy nhìn theo bóng lưng người con gái anh yêu, bàn tay âm thầm nắm chặt, Thừa Nhi, em nhất định phải hạnh phúc. Nếu không... cho dù phải bắt cóc em, anh cũng nhất định phải đưa em đi!.
-----
Tiệc tàn đêm tan. Cố Thừa Nhi lái xe trở về. Bởi vì Cố Thừa Phong và Cố Thừa Hạo hẹn nhau PK game nên trong xe ngoài Cố Thừa Nhi chỉ còn một Nghiêm Quân Dịch say mèm. Cố Thừa Nhi là người phương Đông, lại theo gen mẹ nên dáng người không cao. Nghiêm Quân Dịch là con lai, lại hết sức điều độ luyện tập, thân thể vừa cao vừa rắn chắc. Giờ phút này Cố Thừa Nhi dìu Nghiêm Quân Dịch về căn hộ vô cùng gian nan. Cả người Nghiêm Quân Dịch nặng nề đè xuống, khiến cho Cố Thừa Nhi phải gồng hết sức mình để đỡ hắn. Cũng bởi vì sự chênh lệch này, khi về đến căn hộ, quần áo của hai người đã xỗ xệch vô cùng khó coi.
Cố Thừa Nhi nhìn người nằm trên giường, lông mày nhíu lại không vui. Cô là một người tùy tiện, có thể mặc đại một thứ rẻ tiền, có thể thường xuyên ăn mấy thứ đồ ăn nhanh, nhưng lại không thích mọi thứ bừa bộn. Cố Thừa Nhi cởi áo vest của Nghiêm Quân Dịch, sau đó chỉnh trang lại một lượt cho chu toàn rồi mới rời khỏi.
Vừa ra đến cửa, bởi vì có chút tối, cô vô tình đụng trúng cầu thang. Sự va chạm này không ngờ lại làm rơi ra một vật mày nâu đỏ trong túi áo vest của Nghiêm Quân Dịch. Cố Thừa Nhi cúi người nhặt lên, không ngờ lại là một hộp nhẫn!. Bởi vì có chút tò mò, Cố Thừa Nhi xuống tới phòng khách liền mở ra. Bên trong là một cặp nhẫn vô cùng đẹp được làm bằng bạc trắng, mặt trên còn gắn những hạt kim cương nhỏ lấp lánh. Mặt trong được mài nhẵn bóng, khắc lên đấy một hàng chữ thanh mảnh. Cô nghiêng đầu, đưa chiếc nhẫn ra hướng sáng hơn, ba chữ vô cùng chói mắt hiện lên một cách rõ ràng: "Hứa An Vy". Bàn tay Cố Thừa Nhi run run, cầm chiếc nhẫn còn lại lên xem, quả nhiên, là ba chữ:" Nghiêm Quân Dịch". Tâm can tan nát, giữa trời quang nhưng Cố Thừa Nhi dường như nghe được tiếng sấm nổ bên tai mình. Cố Thừa Nhi đưa tay lục túi áo của Nghiêm Quân Dịch, không ngờ lại tìm thấy ví của hắn. Bên trong ngoài thẻ ngân hàng và một chút tiền mặt ra, còn có hai tờ giấy. Một tờ là giấy ly hôn của cô và Nghiêm Quân Dịch, Nghiêm Quân Dịch đã kí, chỉ còn thiếu chữ kí của cô. Một tờ là giấy đăng kí kết hôn của Hứa An Vy và Nghiêm Quân Dịch, chữ kí đã đầy đủ. Cố Thừa Nhi cười nhợt nhạt, nước mắt không biết từ khi nào lăn dài trên gò má, thấm vào môi mặn chát. Cô và Nghiêm Quân Dịch thế mà đã kết hôn rồi, nhưng điều quan trọng hơn lại chính là Nghiêm Quân Dịch muốn ly hôn với cô, kết hôn với Hứa An Vy. Nghiêm Quân Dịch, tôi những tưởng anh thay đổi rồi, những tưởng những việc anh làm năm đó chỉ là nhất thời kích động, không ngờ, anh lại còn tuyệt tình đến mức này. Anh đã muốn ly hôn như vậy, tại sao còn đồng ý ở bên tôi?. Tại sao còn hứa với tôi về tương lai?. Tại sao lại cho tôi hi vọng?. Tại sao?. Tại sao phải làm vậy?. Anh muốn tôi đau khổ đến vậy sao?. Bàn tay Cố Thừa Nhi nắm chặt, môi đỏ bị cắn tới rớm máu. Phải chăng năm đó Tổng tài tập đoàn Thời đại nói đúng, Nghiêm Quân Dịch ở bên cô, chỉ vì muốn giữ mối quan hệ Nghiêm gia - Cố gia, muốn lợi dụng lực lượng dưới trướng ba Cố??. Cố Thừa Nhi cười đến điên dại, đem một ly thủy tinh đập vỡ, sau đó dùng mảnh vỡ cứa mạnh vào tay mình.
- Hahaha, Nghiêm Quân Dịch, tôi hận anh!!!!!. Tôi hận anh!!!!!!!. Cố Thừa Nhi tôi thề, đời này, cho dù có mất mạng, cũng phải trả lại tất cả những lừa gạt cùng độc ác anh tặng cho tôi!!!!!.
Cố Thừa Nhi chạy ra khỏi chung cư, bóng dáng cô nhỏ bé yếu ớt, dần dần biến mất trong ánh đèn xa hoa của thành phố.
Có lẽ, đời này chỉ cần chậm lại một giây nữa thôi, Cố Thừa Nhi sẽ thấy tấm hình của mình bị rơi dưới chân ghế sofa. Trong tấm hình, cô cười đến rạng rỡ, đẹp đến hoa lệ. Năm đó bởi vì tức giận, Nghiêm Quân Dịch đem nó xé đi, nhưng sau đó lại không kìm được mà dùng băng keo dán lại vô cùng cẩn thận, nâng niu suốt 7 năm. Đời này, thanh tỉnh chút nữa thôi, Nghiêm Quân Dịch đã có thể giữ Cố Thừa Nhi lại....
--------------
Hello!. Aiz. Thực ra đợt này ta bận quá, thêm cả laptop anh mượn nên không đăng chap mới được. Thật sự xin lỗi các nàng.
Có mấy nàng cmt hỏi ta về việc Cố Thừa Nhi không phũ với Nghiêm Quân Dịch. Thật ra ta có dự tính của mình, mô tả ta viết ở đầu truyện, ta nhất định sẽ tuân theo. Hiện tại từ sau chương này, có thể nói là đến đoạn phũ rồi, nên các nàng không cần lo lắng.
Rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện, nhất là bạn @killyvu.
Còn về lịch đăng chap, cái này ta không nói trước được. Bởi vì năm nay ta lớp 12 rồi, không có nhiều thời gian rảnh lắm. Nhưng truyện cũng là con ta, nhất định ta sẽ không để con ta chậm lớn đâu. Ít nhất một tuần cũng sẽ có 2 chap.
Hiện tại, các nàng ngủ ngon nhé!.