Vù!
Người Lâm Siêu chớp một cái, nhanh tay bắt lấy rễ của nó, lập tức nhổ nó lên khỏi đất, xúc tu dây leo bên trên dễ cây thoát ra khỏi đất bỗng như con cá bị vớt ra khỏi nước, màu xanh biếc tối xuống, còn nhanh chóng khô héo, rũ xuống uể oải.
“Á!”
Miệng con quái vật cỏ kêu ré lên, đong đưa lá trên phần thân, vung vẩy mấy cọng dây leo mềm đập vào tay Lâm Siêu, chẳng đau chút nào.
Lâm Siêu phớt lờ sự vùng vẫy của nó, thô bạo vò lá và rễ của nó thành một cục, lá cây của nó giống như da người, cực kỳ mịn bóng, hơn nữa có vò thế nào cũng không làm hỏng đường vân trên lá cây, nó nhanh chóng bị nén thành một viên màu xanh lá cây to bằng nắm đấm.
Lâm Siêu lợi dụng xúc tu dây leo của nó trói chính nó lại xong, nhét vào túi quần đằng sau.
Nguồn năng lượng sinh mệnh trong cơ thể quái vật hệ thực vật không phải cứ mổ ra là lấy được giống như nguồn năng lượng gen và nguồn năng lượng tiến hóa của quái vật và xác thối, mà cần phải có một số công cụ tinh chế.
Lâm Siêu chỉ có thể chờ đợi đến khi quay về, kiếm được một số công cụ tinh chế rồi mới hấp thụ.
Để tránh nó bị chết, Lâm Siêu nhét vào trong túi vài viên đất, chút đất này đủ để nó miễn cưỡng duy trì sự sống.
Làm xong, Lâm Siêu phủi tay đầy hài lòng, sau đó nhanh chóng rời khỏi đây.
Dựa vào việc nắm giữ bí kíp di chuyển bí mật ngày càng thành thạo, tốc độ đi săn của Lâm Siêu tăng nhanh đáng kể, chỉ trong một buổi chiều ngăn ngủi, anh đã giết được tám con ngựa vằn biến dị, một con thỏ và một con hồng nhạn.
Trong số này, con Lâm Siêu thấy khó nhất là con thỏ, thỏ trắng sau khi biến dị, lông ở trước người có thể dựng thẳng lên báo động trước, giống như con nhím che chở cho bản thân, tốc độ rất nhanh, cộng thêm khả năng bật nhảy và hệ thống khứu giác rất đáng nể, Lâm Siêu chỉ vừa bí mật di chuyển tới gần nó trong phạm vi ba mét, còn chưa kịp động thủ đã bị nó đánh hơi thấy mùi trên cơ thể.
Mặc dù Lâm Siêu đã đóng các tuyến mồ hôi lại không cho bài tiết ra nhưng lỗ chân lông ở trong lỗ tai và mắt thì không cách nào kiểm soát cho nên vẫn bài tiết ra một chút mùi con người.
Chính chút mùi này khiến thỏ trắng đánh hơi ra được, nó không lựa chọn chạy trốn như những con vật khác mà dựng thẳng lông lên tấn công về phía Lâm Siêu.
Nếu bị nó đánh trúng ngực, xung kích của cú bật nhảy đáng gờm đó đủ để những sợi lông này đâm qua các lỗ chân lông vào trong người Lâm Siêu, khiến trái tim anh thủng trăm ngàn lỗ.
May là Lâm Siêu phản ứng rất nhanh, lộn người mạo hiểm tránh được cú đá của nó, hơn nữa còn trở ngược tay nện một côn trúng đầu nó.
Xương sọ của con thỏ biến dị này cực kỳ cứng, cụ nện này chẳng khác gì nện trúng sắt thép, phản lực cực kỳ mạnh, có điều Lâm Siêu biết khéo léo dùng sức mạnh tản nó đi.
Cơn đau không hề làm con thỏ biến dị này bỏ chạy, ngược lại còn kích thích tính hung hăng của nó, nó liều lĩnh đá lung tung.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Ái Thật Lâu Bằng Hữu
2.
Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
3.
Hoàng Hôn
4.
Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi
=====================================
Lâm Siêu dùng ánh sáng giấu kín cơ thể, lúc cơ thể hoạt động, mùi cơ thể sẽ tỏa ra khắp trong không khí khiến con thỏ trắng này không phân biệt chính xác được vị trí cụ thể của anh, sau vài lần đánh bừa, nó bị Lâm Siêu chớp thời cơ đập hai gậy giết chết.
Trái với con thỏ trắng biến dị, con hồng nhạn lại giết rất thuận lợi, nó đứng nghỉ chân dưới bóng cây, Lâm Siêu mò tới khoảng cách 20 mét, phóng dao găm giết nó, hầu như không hề tốn chút sức nào.
Sau khi thu hoạch được mười viên nguồn năng lượng gen màu trắng, thể chất của Lâm Siêu tăng gấp đôi một lần nữa, đạt tới gấp khoảng tám lần người bình thường, còn cách lần tiến hóa tiếp theo một đoạn.
Lúc này đã tối.
Vườn thú tối dần, không có đèn và trăng, trời đất tối om, ngay cả ánh sao cũng bị bụi bặm trong không khí che khuất.
Thỉnh thoảng nghe thấy xa xa có tiếng quái vật gào lên, có con nổi điên, có con đau đớn, một số quái vật sống về đêm ở trong này sẽ ra ngoài đi săn vào buổi tối.
Lâm Siêu vẫn chưa tiến hóa tới có khả năng nhìn đêm, chỉ có thể chọn trốn trên một cái cây, thân thể của anh dường như hòa làm một với bóng đêm, ngay cả nhịp thở cũng nhẹ và chậm dần, gần như nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy.
Cuộc sống trong hoang dã quen thuộc dường như lại hiện ra trước mắt.
Lâm Siêu ôm côn sắt, dần tiến vào trạng thái ngủ đông trong gió mát, một khi có bất kỳ động tĩnh gì, bản năng sẽ đánh thức anh dậy ngay lập tức.
Khi ánh rạng đông tỏa sáng lóa mắt, một ngày mới lại bắt đầu.
Sau khi mở mắt ra vẫn được nhìn thấy thế giới này một lần nữa đúng là một chuyện hạnh phúc.
Lâm Siêu bứt vài chiếc lá cây không có độc cho vào miệng nhai, dùng lá cây ma sát với răng, đây là cách đánh răng ở đời sau.
Sau khi khởi động cơ thể một chút, Lâm Siêu xem thử con quái vật cỏ thấy nó vẫn còn sống, chẳng qua rất thoi thóp, chút đất hôm qua anh bỏ vào túi đã bị nó phân giải ăn sạch.
Lâm Siêu đành phải lấy thêm một ít đất bỏ vào trong túi.
Con quái vật cỏ lập tức vận động mấy cọng xúc tu yếu ớt lần sờ về phía đất, chầm chậm phân giải, hấp thụ chất dinh dưỡng trong đất.
Lâm Siêu cầm côn sắt, thân thể biến mất trong ánh rạng đông, xâm nhập vào trong rừng cây bị sương sớm bao phủ, mới đi được mấy bước, bỗng nhiên một cái bóng màu đen vọt qua trước mắt.
Tinh tinh!
Mặc dù bóng đen rất nhanh nhưng thị lực quan sát các chuyển động của Lâm Siêu vẫn bắt rõ được hình ảnh của nó, đó là một con tinh tinh màu đen biến dị, mắt đỏ rực, răng nanh sắc nhọn, miệng nó đang công một cái chân thú có lông xù.
Rõ ràng nó không hề để ý thấy Lâm Siêu đang ẩn nấp nhờ ánh sáng.
Lâm Siêu nhìn thấy một chùm lông màu xanh lá nhạt trên trán con hắc tinh tinh, mắt anh sáng lên, lập tức lần theo dấu vết đuổi theo nó.
Nếu không có gì bất ngờ thì đây cũng là một con tinh tinh biến dị cấp lục nguyên.
Tốc độ của con tinh tinh rất nhanh, chỉ một lát sau nó đã chạy ra khỏi rừng cây, vừa chạy vừa ăn cái chân thú trong miệng, chỉ hai ba miếng đã ăn sạch cái chân, tiện tay vứt đi, sau đó phóng hết tốc lực chạy đi, sau vài cú nhảy, nó đạp xuống trên một hàng rào sắt.
Đằng sau rào sắt này là một khu vực khác, ở giữa có một hồ nước rộng, cạnh hồ có bãi cỏ, quái vật bò sát chen chúc nhau nằm sấp ở đó, đáng ngạc nhiên là tất cả chúng đều là cá sấu biến dị!
Lâm Siêu vừa mới đuổi theo tới nơi thì đã nhìn thấy con tinh tinh nhảy qua hàng rào sang khu cá sấu.
Một con cá sấu nằm bên dưới hàng rào sắt ngửi thấy mùi của con tinh tinh, lập tức bò tới há miệng ra tấn công.
Con tinh tinh này không hề lúng túng, ngược lại nó còn nhanh nhẹn nhảy lên lưng con cá sấu biến dị, giẫm lên mình nó, hai bàn tay sắc túm mõm trên của con cá sấu biến dị, ra sức bẻ ngược đầu nó ra sau.
Con cá sấu biến dị đau đớn gầm lên, cái đuôi biến dị của nó rất dài, phần đuôi mọc ra gai nhọn, quét ngược từ đằng sau tới.
Con tinh tinh phản ứng nhanh nhẹn, chẳng những tránh được cú quẫy đuôi của nó mà còn giữ chặt lấy cái đuôi bằng cả hai tay sau đó nhảy khỏi thân cá sấu, bộ lông màu đen ở ngực nó gồng lên những đường cong cơ bắp rắn như sắt thép, nó gầm khẽ một tiếng, vung con cá sấu đập mạnh về phía hàng rào.
Lâm Siêu ngạc nhiên đứng xem, cuối cùng anh cũng biết vì sao nguồn năng lượng gen trong cơ thể con tinh tinh này lại lên được tới cấp xanh lá.
Hóa ra là nó đi săn những con cá sấu biến dị tiến hóa này.
Sau khi con cá sấu bị quẳng va vào hàng rào sắt, đột nhiên một tiếng gầm kinh hồn từ hồ vọng tới, sóng âm đinh tai nhức óc, Lâm Siêu đứng bên ngoài hàng rào sắt vẫn thấy màng nhĩ đau nhói.
Trong cái hồ nước đục ngầu đó bỗng dựng lên một thác nước hình bầu dục cao tới bảy, tám mét, thác nước há ra một chiếc miệng lớn hung dữ, nước chảy ào ào xuống qua kẽ răng nanh của con quái vật, lộ ra thân hình kinh khủng của nó.
Con ngươi của Lâm Siêu thu nhỏ lại.
Đây là một con cá sấu siêu cấp lớn vượt mức bình thường!
Mặc dù bề ngoài của nó tương đối giống cá sấu biến dị nhưng kích cỡ của nó thì ngang một chiếc xe chở hàng cỡ lớn, chỉ riêng cái miệng to của nó đã có thể nuốt chửng bốn, năm con cá sấu biến dị, giống như một người khổng lồ chiếm giữ trong ao.
Trông thấy con cá sấu biến dị cấp bậc người khổng lồ này, con tinh tinh sợ run bắn, lập tức nhảy mấy cái chạy ra khỏi hàng rào sắt, bỏ quên luôn cả con cá sấu biến dị vừa mới quăng đi, chạy trốn chối chết, chỉ chớp mắt đã biến mất vào trong rừng cây.
Con cá sấu khổng lồ tức giận ngửa mặt lên trời gào một tiếng, con ngươi màu xanh đen bỗng nhìn chằm chằm vào vị trí Lâm Siêu ẩn mình.
“Hỏng rồi!”Lâm Siêu biến sắc, chắc chắn con cá sấu này đã tiến hóa lần hai hoặc lần ba rồi, rất có thể thị giác của nó có khả năng cảm ứng nhiệt, bất kể kỹ thuật di chuyển bí mật cao siêu cỡ nào thì cũng đều lộ ra rõ ràng trước thị giác cảm ứng nhiệt, cho dù trốn xuống đất cũng vẫn sẽ bị nhìn thấy.
Grào!
Lửa giận của con cá sấu như thể tìm được mục tiêu để trút giận, bốn chân to lớn nằm sấp bò ra khỏi ao, làm nước trong hồ trào lên thành những đợt sóng to, một vài con cá sấu biến dị nổi trên mặt nước bị sóng đánh dạt vào bãi cỏ.
Ầm! Ầm!
Con cá sấu khổng lồ nện bước bốn chân, mặt đất rung lên ầm ầm, nó lao thẳng tới chỗ Lâm Siêu, tốc độ nhanh kinh khủng, chỉ vài bước đã chạy được mười mấy mét.
Hàng rào sắt cao ở trước mặt nó chỉ giống như một cái mạng nhện mỏng manh yếu ớt!.
Danh Sách Chương: