• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Heidi Tran

Beta: Nlthanhdieu

* * *

"Nàng sắp cập kê rồi, cũng không thể ở hoàng cung mãi được."

Dù nói như vậy, Hiền phi vẫn nghe thấy rất rõ vẻ miễn cưỡng trong lời của Hoàng Quý phi, vị chủ tử Hoàng Quý phi này ở lục cung của các nàng, cái gì cũng thắng, ngoại trừ việc sinh con nối dõi, sau lần sinh đầu tiên, cơ thể bị tổn thương, không thể có thai được nữa, bởi vậy nàng xem biểu muội cũng như bạn tâm giao, lúc nào cũng đặt Vĩnh Bình trưởng công chúa ở trong mắt.

Trong lòng Hiền phi vui sướng khi người khác gặp họa, cho dù Hạ Thiển Nguyệt ngươi được sủng ái thì thế nào, cuối cùng vẫn là một con gà mái không biết đẻ trứng, vị trí cao quý kia cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ tới.

Nhưng như thế lại càng tốt, không có hài tử, bệ hạ càng yên tâm, cực kỳ tin tưởng nàng ta, có một số việc, nàng không thể lên tiếng, Hạ Thiển Nguyệt lại có thể, cho nên hiện giờ phải lợi dụng Trường Ninh là thứ tốt dắt mũi vị Hoàng Quý phi này, để nàng ta giúp con trai mình bước lên vị trí kia.

Cũng may Hạ Thiển Nguyệt thủ đoạn vô biên, nhưng lại đối xử thật lòng với Trường Ninh, chỉ cần nắm chặt Trường Ninh, lo gì Hạ Thiển Nguyệt không lọt lưới chứ?

Nhưng trong lòng Hiền phi có chút không vui, nhớ tới lá thư trước đó được đưa đến cung nàng, sống lưng toát ra từng cơn ớn lạnh, đích nữ Bạch Du Nhi của An Quốc Công, tuy rằng An Quốc Công ở trong triều cũng có thế lực nhất định, nhưng so với thế lực ở phía sau Trường Ninh, quả thực chỉ là râu ria, nàng ở bên cạnh Hạ Thiển Nguyệt nhiều năm, biết được tính tình của nàng ta không chấp nhận được hạt cát, nếu để nàng ta biết nữ nhân được Trường Ninh xem là bạn tốt lại cùng với vị hôn phu của nàng chàng chàng thiếp thiếp, đến lúc đó..

Cơ thể Hiền phi phát run, không được, nhi tử không biết được nữ nhân khi ghen tuông có bao nhiêu đáng sợ, nhưng nàng lại biết, trước khi Trường Ninh còn chưa gả cho Cẩn Nhi, nàng tuyệt đối không cho phép bất cứ chuyện gì làm ảnh hưởng đến tình cảm của các nàng và làm hỏng hình tượng của Cẩn Nhi ở trong lòng Hạ Thiển Nguyệt.

Xem ra nàng cần phải nói chuyện với nhi tử, cũng phải cho người đi nhắc nhở cảnh cáo Bạch Du Nhi này.

"Đúng vậy, rất nhanh thôi Trường Ninh sẽ trở thành đại cô nương rồi, đến lúc đó cũng nên thỉnh bệ hạ hạ chỉ, hai đứa nhỏ đều đã trưởng thành, tần thiếp còn đang chờ có thêm một nữ nhi vừa ý đây."

Lúc trước hôn ước của Dư Duyệt và Mạc Ly Cẩn, chỉ là hứa hẹn qua lời nói của Thái hậu, chỉ có thể đợi hai người thành niên lại được Hoàng đế tứ hôn, mới có hiệu lực.

Khóe miệng Hoàng Quý phi khẽ nâng lên, vuốt hộ giáp bằng bảo thạch. "Việc này cũng không vội, Vĩnh Bình chỉ có một đứa con gái là Duyệt Nhi, chắc là muốn giữ nàng lại hai năm, hơn nữa bây giờ Cẩn Nhi vừa mới vào triều, cũng không thích hợp lập gia thất."

Trong lòng Hiền phi run lên, lời này của Hạ Thiển Nguyệt là có ý gì?

"Dù sao hai người cũng đã có hôn ước, nếu bệ hạ vẫn chưa hạ chỉ, như vậy thanh danh của Trường Ninh.."

"Trường Ninh thân phận cao quý, ai dám khua môi múa mép?"

Nhìn thấy Hoàng Quý phi bá khí ngang ngược, dáng vẻ kiêu ngạo, da mặt Hiền phi run lên, ý cười trên mặt suýt chút nữa đã không giữ được. "Tần thiếp chỉ là lo lắng cho Trường Ninh."

Hoàng Quý phi nhìn nàng một cái, ánh mắt dịu dàng nói: "Tất nhiên bổn cung hiểu, nếu ai dám ức hiếp Duyệt Nhi dù một chút, bổn cung nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần."

Da đầu Hiền phi có chút tê dại, sống lưng phát lạnh, luôn cảm thấy Hoàng Quý phi đã biết được gì đó, cho dù nàng không hiểu rõ hết về Hạ Thiển Nguyệt, nhưng vẫn có thể nắm chắc năm phần, nàng ta tuyệt đối không phải là người chịu thua thiệt, huống chi gặp phải chuyện của Trường Ninh, nàng ta càng dễ dàng nổi giận.

Cho nên Hiền phi càng tin tưởng nàng ta đang cảnh cáo, chứ không phải đã biết chuyện gì đó.

"Tần thiếp cũng là người nhìn Trường Ninh lớn lên, đứa nhỏ Cẩn Nhi kia người còn chưa biết sao? Từ nhỏ hắn đã hết mực che chở cho Trường Ninh."

"Tất nhiên bổn cung tin tưởng Hiền phi tỷ tỷ." Hoàng Quý Phi dịu dàng vỗ tay Hiền phi, vẻ mặt ôn nhu nói.

Hiền phi kiên trì phụ họa vài câu, hôm nay bởi vì Cẩn Nhi đi vào Thần Vũ doanh, nghĩ đến Hoàng Quý phi nói bóng gió bên tai Hoàng đế, để Cẩn Nhi có thêm vài phần ân điển, dựa vào Cẩn Nhi là vị hôn phu của Trường Ninh, Hoàng Quý Phi sẽ không cự tuyệt, lại không ngờ..

Hiện tại nàng cũng không dám nói thêm gì.

Bóng đêm kiều diễm, dạ minh châu trong Chiêu Dương cung phát ra tia sáng óng ánh, khói hương từ lư đồng mạ vàng có hoa văn Chu Tước tỏa ra, góp thành một cảnh tượng huyền ảo, gió đêm thổi hiu hiu từ cửa sổ san hô khắc tịnh đế liên (hai đóa hoa sen mọc cùng một góc), cảnh tượng huyền ảo tùy ý hóa thành từng đợt hương khí lan tỏa khắp cung điện, rèm cửa hơi phập phồng, che khuất cảnh xuân nhân gian ở bên trong.

Mây tan mưa tạnh, Hoàng đế đã ngoài bốn mươi, vẻ mặt uy nghiêm bởi vì một trận triền miên mà mang theo một chút dịu dàng, ngũ quan anh tuấn, mang theo mị lực trưởng thành đặc thù của nam nhân, bên cạnh hắn lúc này, trong lòng ôm lấy người có dung mạo kiều diễm, đẹp đến nỗi tựa như yêu tinh Hoàng Quý phi, hắn nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng bóng loáng nhẵn mịn của nàng.

Giọng nam trầm thấp có chút khàn khàn vô cùng mê người: "Nguyệt Nhi, Trường Ninh cũng sắp cập kê rồi, nàng xem lúc nào trẫm có thể tứ hôn cho nàng ấy và Ly Cẩn* thì được?"

(*Ly Cẩn Bản gốc là tiểu Tam. Hố hố, dù là cặn bã nhưng Be không nỡ để tên hắn như dzạ)

Hoàng Quý phi cười duyên một tiếng: "Trường Ninh vẫn còn nhỏ mà, thần thiếp và Vĩnh Bình đều muốn giữ nàng lại mấy năm, gả làm thê tử người ta không thể ung dung như thiếu nữ khuê các được, thần thiếp cũng không nỡ để nàng chịu ủy khuất, muốn để nàng tự tại thêm mấy năm nữa."

Hoàng đế buồn cười: "Có trẫm và mẫu hậu ở đây, Ly Cẩn cũng không dám để nàng ấy chịu ủy khuất."

"Vậy cũng không giống nhau, xuất giá, hầu hạ phu quân, quản lý việc nhà, mệt mỏi cũng không có ai đau lòng."

Nghe ái phi nhà mình u oán, lại có ám chỉ riêng, sau đầu Hoàng đế chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, tuy rằng có vượt qua quy củ, nhưng loại tùy ý tự tại như người trong gia đình bình thường này lại là điều mà Hoàng đế thích nhất, dù sao ở địa vị trên cao đã lâu, có khi lòng tham muốn chỉ đơn giản như vậy, mà ở Chiêu Dương cung, Hoàng đế thường xuyên được trải nghiệm, hơn nữa Hoàng Quý phi lại có chừng mực, chưa từng bước qua ranh giới cuối cùng của Hoàng đế, đây cũng là lý do vì sao hắn chỉ sủng ái duy nhất một mình Hoàng Quý Phi mười mấy năm qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK