Hoàng đế bất đắc dĩ nói: "Sao trẫm lại không ái nàng cơ chứ?"
Hoàng đế cảm thấy bản thân oan uổng cực kì, hậu cung có rất nhiều người mới, nhưng chưa bao giờ có ai vượt qua nàng, nếu các phi tần khác mạo phạm đến nàng, hắn từ trước đến nay đều trừng phạt người khác, có thứ gì tốt đều đưa đến Chiêu Dương cung, Hoàng đế tự mình cảm thấy hắn là một phu quân hoàn mỹ.
"Ái như thế nào? Hiền phi nói, nếu không tứ hôn cho Duyệt Nhi, Trường Ninh sẽ bị người ta chê cười, hừ, chẳng lẽ không phải do ngày thường ngươi không đủ thương Duyệt Nhi nên mới khiến nàng bị chê cười sao?"
Hoàng Quý Phi càng nói càng thương tâm, trở mình, không để ý tới Hoàng đế.
Hoàng đế: "..."
Đây cũng là lỗi do trẫm? Tâm thật nghẹn.
Bất quá Hoàng đế nghĩ đến bản thân năm đó bởi vì mối quan hệ của chính mình, Nguyệt Nhi không có con, còn không thể có con, mới đem đứa con của tỷ tỷ mình coi như báu vật, trong lòng thương tiếc lại cảm thấy áy náy vô cùng, duỗi tay đem nàng một lần nữa ôm vào lồng ngực: "Được rồi, là trẫm không đúng, trẫm bảo đảm, ai dám đánh giá Trường Ninh một câu, trẫm tuyệt đối sẽ không tha."
"Vậy ngươi đồng ý với ta, Duyệt Nhi muốn gả đi khi nào liền gả đi khi đó, ai cũng không thể ngăn cản."
"Được được, trẫm đồng ý với ngươi."
Hoàng Quý Phi lúc này mới cười khúc khích, vừa lòng mà dụi dụi vào lồng ngực hắn.
Hoàng đế thấy nàng tức giận hay vui buồn cũng chưa bao giờ che giấu trước mặt hắn, muốn cái gì cứ việc nói thẳng, cho dù là làm chuyện xấu, cũng dám ngạo nghễ trừng mắt với hắn, chính là ta làm, ngươi nghĩ thế nào? Cho dù có khi cũng sẽ bị nàng phá đến không còn gì.
Khi tất cả mọi người ở trước mặt ngươi đều diễn kịch, lại có một người đối xử chân thật với ngươi, điều đó hiếm có đến cỡ nào!
Bất quá Hiền phi, vốn tưởng rằng là rất hiểu chuyện..
Xem ra vì lão tam, nàng cũng bắt đầu mưu hoa tính kế, nhúng tay vào tiền triều!
Hắn còn mạnh khỏe, bọn họ liền gấp không chờ nổi!
Còn về Trường Ninh, Hoàng đế suy ngẫm, Trường Ninh phía sau hậu cung liên lụy tiền triều, phải cẩn trọng cân nhắc, bằng không sẽ bị người có tâm cơ lợi dụng..
Lão tam là được luyện thành tài, nhưng vẫn còn quá non, thôi nên luyện nó vài năm nữa đi, về cuộc hôn sự thì không cần gấp, hắn cũng không phải là hai mươi tuổi đầu mới lấy vợ, nếu tôi luyện như vậy cũng không chịu nổi, thì giang sơn này cũng ngồi không vững, còn trông như kẻ vô dụng!
Hoàng Quý Phi cảm giác được người kế bên lạnh lẽo, rũ mắt che dấu sự châm chọc, có chân thực sao? Hạ Thiển Nguyệt chân thực kia sớm đã chết, tự nhận thức, cũng làm nàng hiểu thêm vài phần đối với người bên gối, biết như thế nào mới có thể trở thành độc nhất vô nhị trong lòng hắn, cho nên hy sinh con của mình để dành lợi ích, nàng đối với hắn, chỉ có lợi dụng cùng tính kế!
Lợi dụng quyền lực của hắn, tính toán địa vị trong lòng hắn, đạt được thứ mình muốn.
Còn như Hiền phi, Hoàng Quý Phi cười lạnh, mấy năm nay an nhàn để nàng ta có chút tự kiêu, nếu không phải trước đây Duyệt Nhi nhắc nhở nàng, làm nàng tỉnh mộng, nhớ lại nam nhân bên người, nàng thật sẽ thành bia đỡ đạn cho nàng ta, làm bước đệm cho nàng ta, thật là giỏi tính kế.
Nhưng bây giờ, a, Hoàng đế đang nghi ngờ, Hiền phi lại có một đứa con trai đáng chú ý, vừa rồi nàng như vô tình nói, Hoàng đế nhất định sẽ để lại trong lòng, đến lúc đó có rất nhiều thứ nàng ta phải gánh lấy.
Nếu Duyệt Nhi muốn gả cho Tam hoàng tử, sứt đầu mẻ trán thế nào Hiền Phi cũng chỉ biết ỷ lại vào các nàng, đến lúc đó nàng cũng có thể vì Duyệt Nhi mà lên kế hoạch, nếu Duyệt Nhi không gả cho hắn, nàng sẽ làm cho cây gai này càng dài càng sâu hơn, cho đến khi Hoàng đế không còn giữ nổi Mạc Ly Cẩn.
Dư Duyệt không biết vì lời nói của mình, Hoàng Quý Phi đã khởi xướng, nhân tiện phản bội đem Hiền phi cùng Tam hoàng tử đào hố một phen, quả thực là thần đồng đội trung thần đồng đội!
* * *
Thính Tuyết cung
Mạc Ly Dạ khoác áo da sóc lên, ngồi ở trên giường đất, nắm vuốt ấm cờ bạch ngọc, nhàn nhạt nghe Phương Trần bẩm báo.
"Điện hạ, Hiền phi hôm nay ở Chiêu Dương cung đi ra ngoài, sắc mặt không được tốt lắm." "Hoàng Quý Phi không phải kẻ ngốc, chỉ là quá coi trọng Trường Ninh, mới bị che mắt, bị Hiền phi nắm thóp, chỉ cần Trường Ninh có ý không muốn gả cho Tam ca của bổn cung, Hoàng Quý Phi phen này trái lại tuyệt đối sẽ không để Hiền phi yên."
Phương Trần có chút thổn thức: "Hoàng Quý Phi quả thật là đem Trường Ninh quận chúa để trong mắt."
Mạc Ly Dạ tay hơi ngừng lại, nhớ tới tay vẫn đang cầm một vòng thanh nhã cười khẽ, ánh mắt thanh cạn như nhìn thấu hết nữ nhân trên trần đời, tựa như tuyết, tại hồng trần, lại không rơi vào hồng trần, vốn đang thanh xuân hoạt bát, tính tình lại bình ổn đến lạ, phảng phất như không có gì có thể thay đổi hắn.
"Điện hạ, ngài đem chuyện của Tam hoàng tử và Bạch đại tiểu thư nói cho Hiền phi, Hiền phi nhất định sẽ ra tay ngăn cản hai người kết giao, đến lúc đó có hỏng chuyện của Trường Ninh quận chúa không?"
"Không đâu," Mạc Ly Dạ phát hạ cờ hàng, phá hỏng mọi kế hoạch: "Lấp liếm không bằng khai thông, nhưng cũng thật dễ dàng khiến cho mọi chuyện bị mất khống chế, nên chắn được vẫn là phải chắn."
Vả lại từ thuận lợi đến trở ngại, dễ dàng làm cho người ta không kìm chế được lòng tham, làm chuyện ngu xuẩn, đến lúc đó muốn bắt thóp chúng cũng dễ dàng không phải sao? Với bọn họ lại càng thêm có lợi không phải sao?
"Điện hạ, còn Thần Vũ doanh bên kia?"
"Hắn hiện tại chỉ là nhi thần của phụ hoàng, ngoài ra không cần để ý tới."
Mạc Ly Dạ châm một chút trà, nhẹ nhấp một hớp nước, mày hơi nhíu lại, hương vị quả nhiên so với nàng nấu còn kém hơn nhiều.
"Vâng." Phương Trần cung kính đáp, chỉ là nhi thần của Hoàng thượng, không can thiệp vào chuyện của Tam hoàng tử, cũng không làm bạn với hắn, nhưng là một cận thần trung thành, nếu Tam hoàng tử phạm luật, họ sẽ tự động báo cáo với Hoàng đế.
"Phụ hoàng này của bổn cung, trái tim của đế vương đã được công phu rèn luyện, rất giỏi tính toán, trách nhiệm của Thần Vũ doanh chính là bảo vệ an toàn cho kinh thành, nếu Tam hoàng huynh quá vui vẻ, có thể được Thần Vũ doanh trợ lực hay không hơi khó nói, nhưng nhất định sẽ bị phụ hoàng nghi kỵ."
Huống chi Thần Vũ doanh là Ninh Vương quản lí, hắn sủng ái nữ nhi, Như Thấm lại chính là bạn tốt của Trường Ninh, nếu Như Thấm giúp Mạc Ly Cẩn, hắn sẽ như cá gặp nước, nhưng nếu là Như Thấm cho Ninh Vương tẩy não thứ hoàng đế vốn đa nghi, chỉ sợ Mạc Ly Cẩn có hơi sốt ruột.
Một vòng lại một vòng, nhìn như hoàn toàn không can thiệp đến chuyện triều chính, lại hoàn hảo lợi dụng mạng lưới quan hệ bên người, từ từ thâm nhập, khống chế, toan tính, mưu đồ so với một lão hồ ly can thiệp chính trị nhiều năm còn xuất sắc hơn, Trường Ninh, ngươi còn có thể cho ta bất ngờ đến đâu?