Mục lục
Chiến Thần Ngày Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phùng Tinh Kiếm cau mày rồi từ từ thả lỏng.

Hắn đã hiểu ý trong lời Trần Thái Nhật.

Máu tươi mà Trần Thái Nhật nói tới không chỉ là một số gia tộc mới gia nhập vào những gia tộc hạng ba hạng bốn.

Mà còn muốn leo lên vị trí gia tộc hàng đầu đỉnh cao!
Một mình Trần Thái Nhật muốn giết hết những gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Yến Kinh cũng như san bằng bốn gia tộc lớn!
Vào hai tuần trước Phùng Tinh Kiếm còn cho rằng những lời này là lời nói điên rồ, hắn rất xem thường anh.

Đáng tiếc, thực lực luôn là pháp bảo tốt nhất để nói đạo lý.

Sau khi đánh tay đôi với Trần Thái Nhật.
Phùng Tinh Kiếm nhận ra cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn.

Hắn tung đòn đánh vào đỉnh đầu Trần Thái Nhật, kết cục lại tự làm gãy tay mình.

Đây là chiêu trò gì vậy chứ?
Nói cách khác, Trần Thái Nhật chỉ dựa vào năng lực phòng thủ cũng có thể phản lại sức sát thương của cao thủ hạng chín đỉnh cao.

Thần quỷ cũng không đoán được.

Trần Thái Nhật liếc nhìn cánh tay của Phùng Tinh Kiếm.

“Nền tảng của anh rất tốt, vết thương khôi phục khá ổn, hơn một tháng nữa là cánh tay này có thể dùng được rồi”.

Phùng Tinh Kiếm run rẩy, tỏ vẻ thành khẩn.

“May mà anh nương tay”.

Trần Thái Nhật gật đầu.


“Hẹn gặp lại trong đại hội liên minh đó, lúc đó tôi có chuyện muốn hỏi anh”.

Nói xong, anh quay người dứt khoát rời đi.

Anh dẫn hai cô gái xinh đẹp rực rỡ, một người bên trái, một người bên phải.

Đám người hóng chuyện nhìn Trần Thái Nhật rời đi như nhìn thượng đế.

Đối phương tới đón bạn gái.

Kiếm được năm trăm triệu tệ còn thẳng thừng từ chối lời mời của nhà họ Phùng.

Kiểu phô trương này chắc hẳn sẽ được full điểm!
Trong lòng Phùng Tinh Kiếm chỉ có sự chấn động, hắn cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho bố mình.

“Ao nhỏ nhà họ Phùng khó mà chứa nổi rồng”.

...!
Sau khi anh bắt xe rồi dừng ở tập đoàn Thiên Mộng thì đổi một chiếc xe khác.

Anh bảo đàn em gửi hành lý của Vân Vũ Phi tới khách sạn.

Ninh Yên Nhiên vẫn muốn làm tài xế một ngày như cũ, cô ấy nói muốn vui vẻ đi dạo thành phố Yến Kinh với sư nương.

Trần Thái Nhật đột nhiên thấy mấy quyền lợi được hành động thân mật với người yêu mình bị đoạt đi, lại không thể nổi giận, chỉ có thể ngồi ghế sau im lặng không lên tiếng.

Ninh Yên Nhiên dẫn Vân Vũ Phi và Trần Thái Nhật tới trung tâm mua sắm lớn nhất của Yến Kinh.

Trung tâm Phỉ Thuý.

Kể từ sáu mươi năm về trước đã là thiên đường mua sắm tổng hợp có tiếng nhất ở Yến Kinh.

Chủ yếu là đồ cao cấp, phụ nữ thích check-in ở đây nhất.

Sau khi ba người dừng lại và xuống xe, trong ánh mắt kinh ngạc của Trần Thái Nhật, Ninh Yên Nhiên vô cùng tự nhiên nắm tay Vân Vũ Phi.

“Sư nương...”
“Đừng gọi sư nương nữa, tôi đâu có già như anh Thái Nhật chứ, gọi tôi Tiểu Phi là được rồi”.

“Vâng, Tiểu Phi, đi thôi, tôi cũng lâu rồi chưa đi mua sắm, nhất định hôm nay phải mua tẹt ga!”
“Hì hì, không thành vấn đề, Ninh Bảo!”
Trần Thái Nhật thầm kêu rên.

Hai người đẹp trước mặt khoác vai nắm tay, vô cùng thân mật.

Vốn nên là anh được hưởng thụ đãi ngộ này chứ.

Giờ Vân Vũ Phi nên ôm eo anh, hai người âu yếm nhau mới đúng.

Quá sai!
Bạn gái anh bị người phụ nữ khác bắt cóc rồi!
Hai người đẹp nhẹ nhàng đi về phía trước, trong chốc lát, mọi cảnh vật đều mất đi sắc màu.

Nếu so sánh những người phụ nữ khác với hai cô nàng này thì họ giống như hai nàng tiên.

Phong cảnh tuyệt đẹp này bỗng khiến nhiều người ở ngoài trung tâm phải dừng lại.

“Ninh Yên Nhiên! Mau nhìn nè! Ninh Yên Nhiên đấy!”
“Vãi chưởng! Cô nàng xinh đẹp bên cạnh cô ấy là ai vậy, quá đẹp, không kém gì thần tượng của tôi!”
“Hình như là bạn thân của cô ấy”.

“Người đẹp nhất cả thành phố, vậy mà một lần tôi lại có thể nhìn thấy cả hai!”

Trần Thái Nhật hít một hơi thật sâu, trong lòng toàn là buồn bực nhưng cũng chỉ có thể yên lặng đi theo sau.

Vân Vũ Phi tựa như vô tình quay đầu lại, nhếch môi với Trần Thái Nhật, gương mặt đỏ ửng rồi dùng khẩu hình nhanh chóng nói một câu.

Trần Thái Nhật lập tức lấy lại tinh thần.

Máu toàn thân đều lưu thông đều trở lại.

Anh hiểu mà.

Ý của Vân Vũ Phi là...!
“Anh Thái Nhật, đừng giận, còn buổi tối nữa mà”.

Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo và khoé môi đỏ mềm như nước của cô.

Lúc này Trần Thái Nhật muốn dùng tên lửa bắn rụng mặt trời.

Cảm giác chờ mong như bùng nổ.

Sau khi được bạn gái vỗ về, Trần Thái Nhật thấy sảng khoái và yên lặng đóng vai túi tiền di động.

Tiến vào trung tâm, trong ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ của mọi người, hai người đẹp quét sạch khu quần áo.

Ở khu quần áo cao cấp của trung tâm Phỉ Thuý có một dịch vụ thú vị.

Các cửa hàng độc quyền thương hiệu ở trung tâm đều cung cấp dịch vụ mời những người mẫu ưa nhìn, thân hình tốt thử đồ tại chỗ cho khách.

Nói chung, nếu thấy người mẫu mặc bộ đồ này dễ nhìn thì có lẽ người khách nữ đó sẽ quyết định mua.

Đương nhiên là sau khi mua về chưa chắc đã hợp với người mua.

Ninh Yên Nhiên nắm tay dẫn Vân Vũ Phi đi thẳng tới một cửa hàng sườn xám lâu đời có tiếng nhất Hoa Hạ - Cẩm Tú Phường.

Sườn xám ở đây đều được làm bằng thủ công, chất liệu tinh xảo, kiểu dáng cao cấp, hơn nữa mỗi kiểu chỉ có năm mươi cái, có thể nói là trong cả cửa hàng đều là bản giới hạn.

Trong cửa hàng nườm nượp khách nữ, cũng không hiếm công cụ “túi tiền sống” như Trần Thái Nhật.

Hai người họ tiến vào cửa hàng lập tức thu hút vô số ánh nhìn.

Cô nàng bán hàng vội vã bước tới.

“Xin hỏi hai quý cô muốn xem sườn xám kiểu nào?”
Vân Vũ Phi tò mò như một đứa trẻ, lần đầu tiên cô mua ở cửa cửa hàng như này.

“Có thể giới thiệu vài kiểu cho chúng tôi được không?”
Mặt cô nàng bán hàng tươi như hoa.

Chỉ nghe một câu liền biết là người không thiếu tiền!
“Tất nhiên là được, mời đi bên này”.

Khu trưng bày quần áo VIP.

Ánh đèn ấm áp, âm nhạc du dương.

Bảy, tám người mẫu đang đứng trên sàn thử đồ chung, xung quanh là một loạt phụ nữ giàu có đang thảo luận, còn có một vài người đàn ông ăn mặc bảnh bao mang theo túi xách bên cạnh.

Nhãn giá của mỗi bộ sườn xám đều hơn năm chữ số.

“Ôi, người mẫu này mặc khá đẹp, chồng ơi, em sẽ mua bộ này”.

“Phục vụ, lấy tôi hai bộ này!”
Lúc nhóm người Trần Thái Nhật được dẫn vào thì đúng lúc có một người phụ nữ chừng ba mươi tuổi, sắc mặt rất hung dữ đang lạnh lùng quở trách chồng.


“Tôi cảnh cáo anh, đi mua đồ với tôi đừng nhìn lén người phụ nữ khác, nếu để tôi nhìn thấy thì khi về tôi sẽ đánh gãy chân anh, mấy người phụ nữ xinh đẹp toàn là hồ ly tinh!”
Người đàn ông vâng vâng dạ dạ, thoạt nhìn rất yếu thế, liên tục gật đầu.

Ai biết được Vân Vũ Phi và Ninh Yên Nhiên vừa xuất hiện thì người đàn ông đang bị quở trách giương mắt nhìn liền sững sờ.

Cũng không có gì lạ, bởi vì không chỉ mình hắn sững sờ mà đàn ông trong khu VIP đều sững sờ.

Người đẹp tuyệt thế, đúng là người đẹp tuyệt thế!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.

Người phụ nữ sắc mặt hung dữ kia chợt lộ vẻ không vui, nhìn chòng chọc Vân Vũ Phi và Ninh Yên Nhiên với ánh mắt thù địch.

Có lẽ Vân Vũ Phi và Ninh Yên Nhiên cũng quen cảnh như này rồi, nên hoàn toàn không quan tâm, bắt đầu thảo luận chỉ vào bộ sườn xám trên người cô người mẫu.

“Cái này đẹp này, thanh lịch, phóng khoáng”.

“Đúng đó, Ninh Bảo, nhìn nè, bộ người mẫu kia đang mặc cùng kiểu nhưng khác màu!”
Trần Thái Nhật thuận mắt nhìn theo, ánh mắt cũng sáng lên.

Hai bộ sườn xám mà hai cô nàng đang chỉ.

Bề mặt lụa có hoạ tiết phượng hoàng, kiểu dáng mới lạ, cổ lông ngỗng có đường cong thanh lịch, cạnh tay áo khâu bằng tơ tằm, tách ra ở gần đầu gối, trang trí tua rua màu vàng hồng.

Vừa nhìn liền biết tác phẩm do người nổi tiếng làm.

Điểm không giống là một bộ có hoa văn vàng nền hồng, một bộ hoa văn bạc nền xanh lam.

Trong đầu Trần Thái Nhật không khỏi bắt đầu tưởng tượng, hai cô nàng mặc bộ sườn xám giống trang phục chị em này, đứng trước mặt mình.

Anh chợt lên tiếng.

“Thích thì mua thôi!”
Vừa nghe thấy Trần Thái Nhật lên tiếng thì cả hai cô nàng trước mặt nhìn nhau cười.

Ninh Yên Nhiên vỗ tay.

“Phục vụ, chọn số đo hai bộ này cho chúng tôi”.

“Thật xin lỗi quý cô, hai bộ này ngoại trừ hàng mẫu trên người người mẫu chỉ còn lại một bộ cuối cùng, chỉ có một cỡ”.

Vậy mà chỉ còn lại hai bộ!
“Một cỡ ư? Cũng không sao cả, đưa tới để bọn tôi tự mình mặc thử xem sao”, Vân Vũ Phi gật đầu.

Nhân viên bán hàng vui mừng hớn hở, đang định đồng ý.

Đột nhiên bên cạnh truyền tới giọng nói chua ngoa.

“Hai bộ sườn xám này và cả mấy mẫu bên trong tôi đều mua hết, bây giờ quẹt thẻ luôn”.

- -------------------.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK