Sau đó, hắn ta nhắm mắt lại, vận chuyển Chân Nguyên từ từ chữa trị vết thương trên cơ thể. Làn sương trắng bốc lên hừng hực từ trên người, quần áo bị mưa ướt sũng lúc nãy đã dần dần khô lại, chỉ còn lại màu máu tươi rất nhạt. Miệng vết thương trên cơ thể đang rướm máu cũng chậm chạp kết vảy. Sau một lúc lâu, Thành Trung mới mở hai mắt ra, phát hiện ngoài trời mưa đã dứt, hắn ta lại nhìn trong miếu sơn thần, đống lửa gần tắt, còn thế tử đang cuộn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.