“Chỉ dựa vào ngươi ư?” “Phải thì thế nào?” Trương Nhị Cẩu mở miệng cười nhạo. Thua người không thua trận, dù sao nói mạnh miệng cũng không cần trả tiền. Lúc này, điều quan trọng nhất vẫn phải thể hiện ra mặt, không thể mất thể diện trước mặt bọn họ được. Bạch Hồng Trạch nói: “Trương trưởng lão cần gì phải nói nhảm với con yêu này, bây giờ giết chết gã, cho dù là Thôn Nguyệt lang tộc của gã cũng không có gan đến Lạc Nguyệt Phủ.” “Được!” Hai người liếc nhìn nhau. Chốc lát sau,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.