Vực chủ của Linh Vực!
Trong nhận thức, hắn ta cũng chỉ từng được nghe nói mà thôi.
Cũng chỉ có Tần Thư Kiếm trong lần đột phá này. Khi lục tìm điển tịch, Cổ Phong mới biết vực chủ của Linh Vực xuất hiện vào lần dàkhoảng hai ngàn năm trước.
Bất kỳ vực chủ của Linh Vực nào, sau này ít nhất cũng là tu sĩ Thần Võ cảnh. Nếu không nằm ngoài dự liệu, cũng không phải là không thể trở thành Thần Võ được.
Tu sĩ Thần Võ cảnh đại diện cho cái gì?
Bây giờ, ngoài mặt thì hàng Thừa Vận chỉ có năm vị tu sĩ đứng đầu trong Thần Võ cảnh trấn giữ, nắm chắc địa vị đệ nhất thương hội của Đại Chiêu.
Cổ Phong nghĩ tới đây thì cũng cảm giác hơi ảo mộng.
Nhờ Linh Vực thăng cấp, nên cửa hàng Thừa Vận cũng bắt đầu đầu tư nhiều nhân lực, vật lực vào, chuẩn bị kinh doanh trong chốn Linh Vực mới thăng cấp này một phen cho thật tốt, vị trí quản sự phân hội trong vùng đất này của hắn ta cũng không bị rút về.
Không chỉ không có bị rút về, mà còn được phái không ít cao thủ tới trợ giúp.
Trong lúc vô tình, Cổ Phong đã từ quản sự phân hội của một Phàm Vực nho nhỏ, lăn lộn đến chức quản sự phân hội của Linh Vực, mặc dù tu vi của bản thân cũng tiến cảnh được một nửa đã là không chậm, gần như đã đạt tới trình độ Nội Cương cảnh. Nhưng hoàn toàn không ngang hàng với địa vị đã tăng lên.
Hắn ta biết rất rõ, chắc chắn sự biến hóa về địa vị của bản thân, không thể tách khỏi hào quang của Nguyên Tông.
"Ha ha, bây giờ e rằng Nguyên Tông vẫn có chênh lệch đôi chút với những đại tông trong Linh Vực." Tần Thư Kiếm nhìn Cổ Phong, tâm tình cũng không tệ.
"Thật ra thì lần này tới đây, ta còn có một việc muốn bàn bạc với Tần tông chủ."
"Có lời gì thì cứ nói đừng ngại."
"Thương hội nghe nói thành Lương Sơn đã bỏ phong tỏa, không ít người rất coi trọng tiềm lực của quý tông, muốn mưu cầu một nơi ở trong thành, để cửa hàng của ta thiết lập phân hội. Không biết Tần tông chủ thấy như thế nào?" Cổ Phong trầm giọng nói.
"Có thể!"
Tần Thư Kiếm không có suy tính quá lâu, đã từ từ gật đầu, nói. Nếu thành Lương Sơn muốn khuếch đại. Ngoại trừ sức ảnh hưởng của bản thân Nguyên Tông ra, thì có thêm thương hội vào, cũng là chuyện tất nhiên.
Tượng tự, Nguyên Tông muốn thu thuế thu nhập từ một phần lợi nhuận trong đó, cũng căn cứ vào việc thành Lương Sơn có đủ nhiều người mới được.
Nếu không, thì lợi nhuận sẽ cực kỳ nhỏ.
Sau đó, hai người đã bàn bạc một chút, sau khi nói về tương quan đến công việc, Cổ Phong đã đứng dậy cáo từ.
Tần Thư Kiếm cũng không có quá giữ lại. Chẳng qua là Cổ Phong vừa mới rời khỏi, thì đã có người nối gót đi vào.
Nếu như mới vừa ra mắt Cổ Phong là do nể mặt đối phương, như vậy thời khắc này, người của hầu Bắc Vân Phủ đến sau, Tần Thư Kiếm thật sự phải đích thân tiếp kiến.
Vẫn vị trí cũ, nhưng khác ở chỗ, hôm nay, khi Tiêu Hồng gặp mặt Tần Thư Kiếm một lần nữa, địa vị đã nằm ở mức ngang hàng với nhau.
"Hầu gia nghe nói Tần tông chủ đột phá Linh Võ, thậm chí trở thành vực chủ của Lương Sơn Linh Vực, trong lòng rất vui mừng, nhưng bởi vì hôm nay sự vụ trong triều đình bận rộn, không có thời gian rỗi rãnh gặp nhau, đặc biệt lệnh cho lão hủ tới chúc mừng!"
"Hầu gia có lòng, Tần mỗ thẹn không dám nhận!" Tần Thư Kiếm mỉm cười trả lời.
Sức mạnh càng cường đại, càng có thể biết cuối cùng sức mạnh của triều đình mạnh đến nhường nào.