Quan Tử Hiên chầm chậm lắc đầu, đưa ngón trỏ lên lắc lắc.
“No no no!”, anh mỉm cười thần bí: “Cô ấy không nói như vậy, thực ra khi cô ấy nhìn thấy tôi liền nhận ra mình đã đi nhầm nhà vệ sinh, nhưng mà cô ấy do dự vì một số lý do, nên không thể đi ra ngoài.”
Tý do gì?, bên dưới mọi người lập tức đặt câu hổi.
Lý do cụ thể ư!”, Quan Tử Hiên mỉm cười ngập ngừng một chút khiến mọi người càng hồi hộp, tò mò: “Thực ra rất đơn giản, kì sinh lý của cô ấy đến rồi, còn bị dây bẩn ra quần nên mới vội vàng đi nhầm nhà vệ sinh, đồng thời cũng cảm thấy xấu hổ để quay ra ngoài lần nữa.”
Lệnh Hề Dao nghe Quan Tử Hiên nói xong, không nhịn nổi mà cười :”Phù!” lên một tiếng.
Đây không phải là quá trình gặp gỡ của Quan Tử Hiên và Mạc Tố Tình sao?
Nếu để Tố Tình biết chuyện này được công khai trước mọi người như vậy, cô chắc chắn sẽ muốn đến mà bóp chết tên Quan Tử Hiên đó.
Quan Tử Hiên có chút dao động. Anh ngẩng đầu nhìn Lệnh Hề Dao ở phía trước, chậm rãi nói: “Xin hỏi quý cô, có thể nói cho tôi biết tại sao cô lại cười vui vẻ như vậy không?”
Lệnh Hề Dao lập tức ngừng cười, biểu cảm ban nãy của cô thật sự hơi quá rồi.
Cô nhanh chóng nói: “Không có gì, chỉ là nghĩ chuyện này thật buồn cười, kì sinh lý đến đã rất xui xẻo, lại còn vô tình đi nhầm nhà vệ sinh, xem ra người đẹp này đúng là đen đủi đủ chuyện mà!”
‘Đúng vậy!”, Quan Tử Hiên khéo léo mỉm cười: “Nhưng mà, cô ấy đã may mắn gặp tôi!”
Tại sao anh lại nói như vậy?”, Lưu Tư Nhiên tranh hỏi trước.
Quan Tử Hiên mỉm cười không nói gì, nụ cười như cơn gió xuân, khiến người khác phải say đắm.
Rất lâu sau anh mới từ từ mở lời: “Vì tôi giúp cô ấy đi mua băng vệ sinh, con người tôi, chính là không thể đứng nhìn người khác gặp nạn, nhìn cô ấy lúng túng không biết phải làm thế nào, trong lòng càng cảm thấy đồng cảm với cô ấy hơn.
Khi cô ấy đề nghị tôi mua giúp băng vệ sinh, tôi liền quả quyết đồng ý. Suy cho cùng, giúp đỡ người khác chính là truyền thống tốt đẹp nhất của người dân Trung Quốc chúng ta, không phải sao?”
‘Trời ạ…”, hội trường liền phát ra một tràng cảm thán.
Quan Tử Hiên đẹp trai quá đi!”
‘Anh ấy đúng là một quý ông lịch lãm “
mà…
Bạch Đình Nam cau mày, chẳng lẽ sự thật là như vậy sao?
Cô cảm thấy khó hiểu: “Vậy sau đó?”
Quan Tử Hiên thầm cười khẩy trong lòng, nhìn Bạch Đình Nam đang dai dẳng theo đuổi vụ này, cô ta nhất định đã biết gì đó.
Có điều, gương mặt anh vẫn không chút biến sắc, mỉm cười.
“Sau đó tôi cởi áo khoác của mình đưa cho cô ấy, rồi rời khỏi nhà vệ sinh.”
Lệnh Hề Dao cố ý hỏi: “Vậy ảnh đế Quan Tử Hiên, theo như lời anh nói, cô ấy thực sự không phải bạn gái bí ẩn của anh, có điều tôi nghĩ mãi không ra được, ở trong nhà vệ sinh riêng tư như Vậy, sao anh vân bị chụp trộm vậy?”
Nụ cười trên khuôn mặt Quan Tử Hiên càng mở rộng hơn, anh thư thái nói: “Điều này tôi cũng không biết, với lại, paparazzi bây giờ thực sự rất có thực lực, không có chuyện gì bọn họ không làm được, chỉ có bạn không nghĩ ra được, hơn nữa, người nổi tiếng cũng không nhiều…”
Anh mỉm cười nói đùa: “Xem ra sau này tôi đi vào nhà vệ sinh cũng phải chú ý rồi, phòng trừ lại bị chụp trộm…”
Lời nói của Quan Tử Hiên mang chút ý muốn kết thúc, cuộc họp báo cũng sắp đến hồi kết.
Lệnh Hề Dao không thể không thừa nhận, mặc dù những mánh khoé của Quan Tử Hiên khá cũ, nhưng không thể không nói anh ta đã làm rất tốt.
Không chỉ trực tiếp che giấu được hoàn toàn mối quan hệ giữa anh ta và người bạn gái bí mật, lại còn thể hiện được phong cách quý ông, phẩm chất tốt bụng luôn vui vẻ giúp đỡ người khác, còn có thể thu về được một lượng lớn tình cảm từ phía người hâm mộ nữ. Quả là một mũi tên trúng hai đích.
Đối với những người trong giới giải trí, Lệnh Hề Dao đúng là khâm phục anh ta sát đất.
Thảo nào anh ta ở trường hợp nào cũng thuận buồm xuôi gió, lớn giọng đắc ý, không chỉ có đội ngũ PR rất có năng lực, mà bản thân anh ta cũng giỏi, không hề ỷ lại.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, Lệnh Hề Dao và Lưu Mẫn nhanh chóng rời đi.
Bạch Đình Nam từ trước đến nay, làm gì cũng luôn đơn độc, có rất nhiều người không thích cô.
Bạch Đình Nam là người rời đi cuối cùng.
Có điều, cô vẫn không thể hiểu được, chẳng lẽ bức ảnh hôm qua thực sự là Mạc Tố Tình chụp trộm trong nhà vệ sinh nam?
Nếu sự thật là như vậy, thì cô ta cũng quá biến thái rồi.
Bạch Đình Nam vừa đi đến cửa thang máy, đột nhiên bị một người đàn ông trẻ tuổi chặn đường.
Cô khó hiểu nhìn người đàn ông trước mặt: “Anh làm gì vậy?”
Tiểu Viên mỉm cười: “Xin chào, tôi là trợ lý riêng của anh Quan, cô có thể gọi tôi là Tiểu Viên, anh ấy muốn gặp cô một chút.”
Bạch Đình Nam nghĩ một lúc, anh Quan? €ó lẽ là Quan Tử Hiên rồi, anh ta muốn gặp cô?
Đôi mắt Bạch Đình Nam đột nhiên trở nên tràn đầy sức sống, cô luôn rất yêu thích Quan Tử Hiên, cũng tính là người hâm mộ của anh.
Cô căn bản không nghĩ rằng Quan Tử Hiên sẽ gặp riêng mình, cơ hội được gặp riêng thần tượng, không cần biết vì lý do gì, nhưng nhất định không được bỏ qua.
Cô gật đầu, cố hết sức kìm nén cảm xúc vui sướng trong lòng.
“Được! Tôi đi cùng anhl”
Tiểu Viên dẫn theo Bạch Đình Nam dừng lại bên ngoài một phòng chờ.
“Anh Quan ở bên trong, cô vào trước đi, tôi ở bên ngoài canh cửa.”
Bạch Đình Nam gật gật đầu, không thể chờ được mà lập tức mở cửa vào.
Cô vừa bước vào liên ngẩn người, trong phòng là một màu tối om, dường như chỉ có thể thấy một bóng đen đang ngồi cách đó không xa.
Bầu không khí kì quái này kéo dài đến một phút.
Bạch Đình Nam vốn có chút sợ hãi, định quay người rời khỏi, nhưng nghĩ đến việc có thế gân gũi với Quan Tử Hiên, cô liên tiếp thêm cho mình chút dũng cảm.
Cô khó khăn lắm mới tìm thấy giọng
nói của mình, châm chậm mở lời: “Anh là Quan Tử Hiên?”
Trong bóng tối tĩnh mịch, bóng đen đó hờ hững: “Ừ…” một tiếng.
Giọng nói khàn khàn gợi cảm giúp Bạch Đình Nam thở phào nhẹ nhõm, quả đúng là Quan Tử Hiên rồi.
“Tôi nghe trợ lý Tiểu Viên của anh nói, anh tìm tôi, có chuyện gì không?”
Quan Tử Hiên hờ nhàn nhạt cười một tiếng, trong bóng tối giọng nói của anh dường như mang theo một sự quyến rũ kì lạ: “Bức ảnh hôm qua không phải do cô chụp…”
Bạch Đình Nam rất ngạc nhiên, chẳng lẽ anh phát hiện ra rồi.
Não cô lập tức hoạt động, sau một lúc cô nhanh chóng nói: “Tôi nhận được một email nặc danh, trong đó là ảnh của anh, những cái khác tôi đầu không biết!”
Giọng điệu của Bạch Đình Nam quá nhanh, nhanh đến mức khiến Quan Tử Hiên không khỏi cau mày.
Mặc dù anh không tin lời của Bạch Đình Nam, nhưng cô quyết đoán như vậy, anh không biết hỏi cô cái gì tiếp theo.
Một lúc sau anh mới mở lời: “Thật sao?”
Bạch Đình Nam nhìn anh từ ghế sofa đứng dậy, châm chậm bước về phía mình, giọng cô liền có chút run rẩy: “Thật… thật vậy!”
Đến khi Quan Tử Hiên đi đến trước mặt, cô cảm thấy toàn thân đầu có chút bất thường, trái tim không tự chủ được mà đập càng nhanh.
Quan Tử Hiên thầm cười khẩy trong lòng, một mình ở đây, còn dám đứng trước mặt anh nói dối.
Quan Tử Hiên từng bước từng bước tiến lại gần, Bạch Đình Nam không thể không lùi lại, đến khi cô hoàn toàn dựa vào bức tường, không thể lùi được nữa.
Quan Tử Hiên chầm chậm cúi đầu, hơi thở ấm nóng phả vào mặt cô, trái tim Bạch Đình Nam như nhảy ra khỏi lồng ngực, không ngừng đập loạn, vừa sợ hãi lại vừa mong đợi.
Giọng nói của Quan Tử Hiên khàn khàn, gợi cảm đến thấu xương: “Thật sao… không lừa tôi chứ?”
Như một tia điện xoẹt qua, trong đầu Bạch Đình Nam đột nhiên hiện ra hình ảnh chiêu qua cô đã lấy cắp bức ảnh từ điện thoại của Mạc Tố Tình, ngay lập tức cảm thấy choáng váng, không được, nhất định không thể để bất cứ ai biết về chuyện này.
Cô hốt hoảng, lắp bắp nói: “Không…
không cóI”
Quan Tử Hiên lập tức rời xa, giữ khoảng cách với cô, Bạch Đình Nam ngay lập tức cảm thấy hô hấp dễ dàng hơn rất nhiều.
Quan Tử Hiên liền thấy vô vị, so với người phụ nữ hôm qua, người phụ nữ này quả thực quá ra vẻ, không chút thú vị!
‘Được rồi! Cô đi đi!”, giọng nói của Quan Tử Hiên lập tức trở nên lạnh lùng vô tình.
‘A…, Bạch Đình Nam sững người, ban nãy không phải vẫn rất ấm áp ngọt ngào sao? Sao thoáng chút đã thay đổi rồi.
‘A cái gì mà a, nói cô đi cô không hiểu tiếng người sao?”
Trên mặt Bạch Đình Nam thoáng nét xấu hổ, vội vã rời đi.
Tiển Viên nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ và đau lòng của Bạch Đình Nam, lập tức hiểu ra, ông chủ lại đối xử quá đáng với con gái người ta rồi.
Anh mở cửa, Quan Tử Hiên đã bật đèn lên.
Tiểu Viên nhìn anh: “Ông chủ, vẫn tiếp Quan Tử Hiên lập tức trở nên lạnh lùng vô tình.
‘A…, Bạch Đình Nam sững người, ban nãy không phải vẫn rất ấm áp ngọt ngào sao? Sao thoáng chút đã thay đổi rồi.
‘A cái gì mà a, nói cô đi cô không hiểu tiếng người sao?”
Trên mặt Bạch Đình Nam thoáng nét xấu hổ, vội vã rời đi.
Tiển Viên nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ và đau lòng của Bạch Đình Nam, lập tức hiểu ra, ông chủ lại đối xử quá đáng với con gái người ta rồi.
Anh mở cửa, Quan Tử Hiên đã bật đèn lên.
Tiểu Viên nhìn anh: “Ông chủ, vẫn tiếp cười, đôi vai nhún nhún, nước mắt như sắp tuôn ra.
‘Ha ha… Tố Tình, cậu không biết đó thôi, người mà Quan Tử Hiên nói đến hôm nay, chính là cậu! Anh ta che giấu hoàn toàn mối quan hệ giữa mình và người phụ nữ bí ẩn đó, nói rằng hôm qua anh ta giúp một người phụ nữ mua băng vệ sinh, người anh ta nói chẳng lẽ không phải cậu Sao, cậu không biết dáng vẻ cố gắng nói thật nghiêm túc lúc đó của anh ta, khiến mình cười ngay tại chỗ!”
‘A…, Mạc Tố Tình hoàn toàn chết lặng.
Anh ta rũ bỏ hoàn toàn vụ bê bối của mình, người đàn ông này, dù sao cũng là một ảnh đế, sao có thể ở nơi công cộng nói ra chuyện đó cơ chứ. Đủ rồi đói Lệnh Hề Dao nhìn Mạc Tố Tình đang che mặt, bộ dạng không nói nên lời, cô càng không kiềm chế được nụ cười của mình.
Mạc Tố Tình một tay che mặt, gương mặt bày ra vẻ tôi không quen người phụ nữ đang ngồi đối diện.
Hai ngày cười cười nói nói, ăn trưa xong Mạc Tố Tình cuối cùng mới thở dài nhẹ nhõm, như vậy Quan Tử Hiên sẽ không cố chấp muốn tìm cô nữa, hơn nữa, bức ảnh kia cũng không phải do cô gửi đi.
Mạc Tố Tình cùng Lệnh Hề Dao quay về toà soạn.
Hai người vừa ngồi xuống, An Tuệ Lâm liền từ ngoài đi vào.
Cô lạnh lùng nhìn Lệnh Hề Dao một cái, dáng vẻ kiêu ngạo, khiến Mạc Tố Tình ở bên cạnh cũng thấy được sự thù địch của cô.
Khi An Tuệ Lâm quay trở lại phòng làm việc của mình, Mạc Tố Tình quay đầu lại nhìn Lệnh Hề Dao.
Sao mình cứ luôn cảm thấy rằng cậu đã đắc tội với bà la sát đó nhỉ, nếu không cô ấy sao lại cứ nhắm vào cậu, đến mình còn cảm nhận được sự thù địch mà cô ấy dành cho cậu, hơn nữa cô ấy luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng với cậu.”
_Ai mà biết được?”, Lệnh Hề Dao bĩu bu môi: “Chắc là cô ta mất trí rồi đó, lớn tuổi như vậy rồi còn không kết hôn đi, chắc là đời sống tình dục không hài hoà nên mới tìm một người để trút giận, còn mình á? Vừa hay trở thành cái đinh trong mắt cô ta, đúng là tức chết mài!”
Lệnh Hề Dao nói xong còn tự cười chế giêu mình.
Mạc Tố Tình không nói nên lời, vẫn là nghĩ không ra, cô tự biết rằng Lệnh Hề Dao đang nói đùa, Có điều, An Tuệ Lâm là vì lý do gì mà đối xử với Lệnh Hề Dao như —— vậy?