• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương G: Hai cái tát
giận dữ.

Mạc Tố Tình đưa tay lên sờ mặt,
nhìn Mạc Chấn Phong một cách khó
tin, cô cảm thấy gương mặt mình, từng
cơn đau nóng bỏng trên mặt.

Oan ức lên đến cực điểm.

Cô cảm thấy bản thân mình sắp
sụp đổ rồi, nhưng cê tự nhủ, cô không
thể khóc, cô nhất định không nhận
thua. Cô sẽ không nhượng bộ người
cha này hay là người phụ nữ Bạch Liên
nham hiểm đó, có đánh chết cũng
không!

Khóc tức là thual
Cô đột nhiên như phát điên hét
lên: “Ông vốn dĩ không phải bố tôi”.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ

Mạc Tố Tình nói xong, trực tiếp
quay người, cầm chặt sổ hộ khẩu, đi ra
ngoài.

Mạc Tố Tình kìm nén nước mắt.
Nhưng trong lòng cô, thật sự khó chịu
vô cùng, như bị một nhát dao đâm,
đau đến không thở được.

Từ khi mẹ mất, người phụ nữ đó
bước chân vào căn nhà của cô, cô
không biết làm sao đề hoà hợp với cha
mình, quãng thờig:an hạnh phúc trước
kia, không quay lại được nữa rồi.

Ngôi nhà hạnh phúc đó, sớm đã
không còn tồn tại nữa rồi.

Mạc Tố Tình nhanh chóng đi
xuống lầu, đi qua phòng khách liền
thấy ánh mắt khinh bỉ của Bạch Liên,
cô như được tiếp thêm sức mạnh,
nhanh chóng đi ra ngoài, thực sự cô
quá lười để quan tâm đến người phụ

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ.

nữ đó.

Bạch Liên để ý thấy dấu tay trên
má Mạc Tố Tình liền cười một cách
khoan khoái.

Mạc Tố Tình bước ra khỏi căn biệt
thự, lái xe đi thẳng đến Cục dân chính.

Cô vừa xuống xe liền thấy một
người đàn ông mặc vest đứng trước
cửa Cục dân chính.

Người đàn ông toát lên vẻ hào
quang khiến người khá© không dám lại
gần, cô vốn không muốn nhìn, nhưng
hào quang của-người đàn ông đó quá
mạnh mẽ. Cô không nhịn được liền
nhìn thêm lần nữa, lần này nhìn không
quá nhanh, suýt nữa bị doạ một phen.

Đây không phải người lúc sáng
nói với cô anh sẽ chịu trách nhiệm,
Diệp Chung Giác hay sao?

Sao mới có nửa ngày không gặp,

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ.

anh như biến thành một người khác.

Lúc sáng, lòng cô có chút hốt
hoảng, lại còn thêm người đàn ông
mặc áo choàng tắm nữa, cô căn bản
không quan sát chỉ tiết, chỉ nghĩ rằng
anh rất điển trai. Giờ nhìn kỹ, đột nhiên
sững sờ.

Người đàn ông này mặc trên mình
bộ vest xanh đậm, người anh toát lên
khí chất cao quý phi hàm, dung mạo
tuấn tú.

Anh khẽ cau mày, như thể đang
nghĩ về điều gì đó, một đôi mắt sâu
thằm, như chứa cả một bầu trời đầy
sao, chiếc mũi cao thanh tú, đôi môi
mỏng quyến rũ, toàn bộ con người này
toát lên vẻ thanh cao, lạnh lùng, nhưng
cũng không làm mất đi nét đẹp phi
phàm.

Ngũ quan tinh tế như người đàn

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ

ông này, đúng là lần đầu Mạc Tố Tình
nhìn thấy.

Mạc Tố Tình chột dạ nghĩ, đây
thật sự là người đàn ông nói rằng anh
là một trợ lý nhỏ sao, sao cô đột nhiên
lại có chút nghi ngờ. Hơn nữa, người
đàn ông như anh, cô có thể để mắt
đến sao?

Một Cố Kiếm Nam đã lừa cô đến
choáng váng, chẳng lẽ cô còn muốn bị
lừa lần nữa.

Cô vừa nghĩ đến đây, ánh mắt
Diệp Chung Giác đã nhìn về phía cô,
không nhanh không chậm đi về phía
Mạc Tố Tình, cả người anh toát lên vẻ
ôn hoà, phẳng lặng như cơn gió nhẹ,
mang đến cho người khác cảm giác
ấm áp, nhẹ nhàng.

Mạc Tố Tình này thật ngốc, làm
sao lại có người khiến cho người khác

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ.

thay đổi suy nghĩ, cảm xúc nhanh đến
thế chứ?

Cô ngây ngốc đứng yên, nhìn
Diệp Chung Giác mang theo ý cười ấm
áp, từng bước từng bước tiến lại gần
cô.

Chỉ có điều, khi Diệp Chung Giác
đi đến trước mặt cô, nụ cười trên
gương mặt anh đột nhiên biến mất.
Anh lạnh lùng, tàn bạo: “Là ai đánh?”.

“A..” Mạc Tố Tình không có chút
phản ứng lại.

Diệp Chung Giác lại một lần nữa
trầm giọng, lặp lại câu lúc nãy, nhưng
lần này giọng nói đáng sợ hơn: “Tôi hỏi
em, vết tay trên má là do ai đánh?”.

Mạc Tố Tình vốn dĩ đã quên đi
chuyện lúc nãy rồi, Diệp Chung Giác
nói như vậy, cô lại nhớ ra rồi.

Mắt cô đỏ hoe, cúi thấp đầu,

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ.

giọng nghẹn ngào: “Không cần anh

lo”.

Diệp Chung Giác bá đạo nói: “Em
là vợ tôi, làm sao tôi có thể không lo
chứt”.

Anh càng nói, Mạc Tố Tình càng
cảm thấy nước mắt kìm nén trong mắt
cô càng nhiều.

Rõ ràng người cha thân sinh ra cô
lại đối đãi với cô như thế, vậy mà người
chồng dễ dàng có được này, mới quen
được một ngày, mà anh lại quan tâm
cô đến vậy. Mặc dù thái độ của anh có
chút hống hách, bá đạo. Nhưng cô vẫn
có thể cảm nhận được sự quan tâm
sâu sắc từ anh.

Cha ruột đối với cô còn không tốt
bằng một người lạ, nghĩ lại vẫn thấy
thật nực cười.

Diệp Chung Giác nhìn Mạc Tố

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ.

Tình không nói gì, đột nhiên kéo cô lại,
dựa vào lồng ngực anh.

Anh đưa tay nhẹ nhàng sờ lên trán
Mạc Tố Tình: “Đau lắm không? Gương
mặt em trắng như vậy, mà bị đánh đến
nỗi này, chắc đau lắm!”

Mạc Tố Tình không nén nổi cảm
xúc nữa, nước mắt cứ thế rơi xuống.

Diệp Chung Giác vò cùng đau
lòng, cô ấy sáng sớin mới biết bản
thân mất đi lần j3âu, cũng không hề
khóc, giờ bị gười ta đánh đến như
vậy, thật sự rất khó chịu. Cô nhất định
là đã phải chịu nỗi oan ức to lớn, nghĩ
đến đây, Diệp Chung Giác càng đau
lòng hơn.

Anh đưa tay ôm lấy Mạc Tố Tình
vào lòng: “Đừng khóc nữa, đừng buồn,
những người đã từng đánh em, những
người từng làm em đau, sau này tôi

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 6: H…ái tát giận dữ.

nhất định sẽ bắt họ đền gấp bội”.

Mạc Tố Tình ngẩng đầu nhìn vào
mắt Diệp Chung Giác, sụt sịt: “Là cha
đánh em, ông nhìn thấy vết hôn trên
cổ, nói em đêm không về nhà còn đi
phóng đãng bên ngoài. không biết xấu
ho,

Đôi mắt của Diệp Chung Giác tối
lại: “Có người cha nào lại đối xử với
con gái mình như vậy chứ. Cha người
ta, sợ rằng chỉ cần nhìn thấy con gái
mình như vậy, đã đau đớn lắm rồi”.

Chương7: Đăng kí ở
Cục dân chính.

“Anh đừng nói nữa!”, Mạc Tố Tình
giọng vẫn còn nghèn nghẹn, nghe
chắc hẳn rất khó chịu.

Diệp Chung Giác đau lòng nói:
“Đừng sợ, sau này có tôi chăm sóc em,
sẽ không có ai ức hiến-em nữa, giờ

chúng ta đi bệnh viện!”.

Mạc Tố Tình’eau mày: “Sao phải
đi bệnh viện?”

Diệp CHung Giác nhìn cô: “Đi
mua thuốc bôi”.

Mạc Tố Tình đưa tay sờ lên má,
lắc đầu: “Không cần, em không đau”.

Diệp Chung Giác nhìn thẳng cô:
“Tôi đau”.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…uc dân chính.

Hai từ, lại là hai từ nhẹ nhàng êm
ái nhất, khiến Mạc Tố Tình cảm động
vô cùng.

Người đàn ông lạ lẫm mới quen
biết một ngày, đã mang lại cho cô sự
ấm áp.

Mạc Tố Tình cũng không biết, tại
sao bản thân lại ngơ ngác, để mặc cho
Diệp Chung Giác kéo đến bệnh viện
bôi thuốc.

Lần nữa quay lại Ctịc dân chính,
Mạc Tố Tình có chút õi rối, cảm thấy
những chuyện vừa nãy có chút không
thật, giống nhử một giấc mơ. Mãi cho
đến khi Diệp Chung Giác đi đến trước
mặt cô, mở lời: “Đi nào, chúng ta vào
thôi!”.

Cô lúc này mới định thần lại, thốt
lên: “A…”.

“Đi nào… chúng ta vào trước đãt”.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

Từ gương mặt đến khoé miệng
của Diệp Chung Giác cũng mang theo
ý cười, lặp lại câu nói ban nãy.

Mạc Tố Tình vừa mới định thần lại,
biểu hiện của cô vẫn có chút do dự,
“Chúng ta thật sự phải đăng kí sao?”.

Nụ cười trên khoé miêng của Diệp
Chung Giác dần biến mất, anh điềm
tình nhìn Mạc Tố -ïinh,” Ban sáng
chẳng phải chúng ta đã nói rồi sao?
Huống hồ, tôi cũng đã nói với gia đình
mình rồi.”

Lúc Diệp Chung Giác nói đến từ
gia đình, sự quyết tâm của Mạc Tố
Tình tưởng chừng đã mất đi, đột nhiên
xuất hiện. Tại sao lại không kết hôn
chứ, người đàn ông này vẻ ngoài
không tầm thường, muốn tìm cũng khó
mà tìm được, lẽ nào cô vẫn muốn bên
cạnh loại người như Cố Kiếm Nam sao.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

Cô thật sự không muốn vì người
đàn ông đó rơi thêm một giọt nước mắt
nào nữa, tối qua, là lần cuối cùng cô
ngu ngốc, sau này sẽ không bao giờ
tin anh ta. Tình cảm bảy năm, anh ta
có thể xem nhẹ mà cùng Mạc Tố Liên
lên giường, anh ta đặt cô ở đâu cơ chứ,
anh ta đã bất nhân, vậy cô cũng phải
nghĩ cho bản thân mình.

Kết hôn, chính 1à cắt đứt mọi cơ
hội quay lại với Cố Kiếm Nam, cô sẽ
không ngu ngốc tin vào lời quỷ quái
của anh ta thêm lần nữa.

Hơn nữa, người cha cũng đã máu
lạnh đối đãi với cô như thế, cô cũng
không còn cảm nhận được chút ấm áp
gia đình nào, cố gắng tiếp tục, thì còn
ý nghĩa gì nữa? Huống hồ chỉ là hợp
đồng kết hôn, ba năm sau, cô vẫn
được tự do.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

Như vậy đi!

Sau khi quyết định xong, cô
ngẩng đầu nhìn Diệp Chung Giác, nhẹ
nhàng nói: “Không có gì, ban nãy chỉ là
nghĩ đến một số chuyện, đi thôi, vào
đăng kí thôi!”

Vừa nói xong, bước được một
bước, cô không chú ý vấp phải bậc
dưới chân, cả người không giữ được
thăng bằng ngã xuếng.

Thấy cô sắp ngã xuống đất, đôi
bàn tay to khoẻ đỡ lấy eo cô.

“Thật ngốc, đến đi cũng không đi
tốt” giọng điệu của Diệp Chung Giác
mang đầy ý cười:” Có điều, sau này có

^*

tÔI.

Nghe được lời anh nói, Mạc Tố
Tình không khỏi ngây người.

Cảm giác động chạm da thịt này
có hơi lạ, nhưng không gây cảm giác

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương?7: Đă…ục dân chính.

khó chịu…

Đột nhiên, trán cô truyền đến một
hơi ấm, cô bất ngờ trợn tròn mắt, vừa
cố gắng đẩy anh ta ra, vừa tức giận
quát: “Anh làm cái gì vậy”.

Thấy cô như vậy, Diệp Chung
Giác không nhìn được phải trêu chọc
cô chút, khẽ giật khoé môi, cố ý tiến lại
gần tai cô, phả ra hơi thở nóng rực:
“Em nói gì cơ? Tế Tố?”

Tổ Tố…

Rõ ràng là chỉ hai từ, nhưng từ
miệng anh nói ra, rang theo sức hút
mê hoặc, khiến’ người khác vô cùng
xúc động…

Mạc Tố Tình ngay lập tức cảm
thấy nóng bừng mặt, nhanh chóng
quay mặt đi, không dám nhìn anh, sải
bước lớn đi về phía trước: “Nhanh đi
thôi!”

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

Diệp Chung Giác ngưng cười,
nhướn mày gọi: “Vợ ơi, chờ anh với,
cùng đi nào!”

Hai chân Mạc Tố Tình thiếu chút
nữa díu vào nhau, đỏ mặt tía tai, bước
chân càng ngày càng nhanh.

Hai người một trước một sau ởi
vào Cục dân chính.

Lần nữa bước ra, hai người trong
tay cầm quyển sổ đẻ, bên trên viết
dòng chữ lớn màu vàng kim: Chứng
nhận kết hên;

Mạc Tố Tình cảm thấy như đang
trong mơ vậy, cô thật sự kết hôn rồi
sao, mặc dù chỉ là hôn nhân hợp đồng,
nhưng mà quyển sổ trong tay cô là
thật.

Khoé miệng Diệp Chung Giác nở
nụ cười, không tin được đến cuối cùng,

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

anh vẫn là bằng cách này mà có được

^

co.

Anh quay đầu lại nhẹ nhàng nhìn
Mạc Tố Tình: “Đi thôi, cũng trưa rồi,
anh dẫn em đi ăn, ăn xong chúng ta
cùng nhau về nhà.”

Mạc Tố Tình có chút lúng túng,
nhà… cô thật sự vẫn có nhà, nhà của
cô sao?

Biểu cảm của cô có chút không tự
nhiên nhìn Diệp thung Giác, nhẹ
nhàng gật đầu.

Diệp Chung Giác đưa cô lên một
chiếc xe hơi màu trắng, Mạc Tố Tình
có chút ngạc nhiên.

Sau khi lái xe, Diệp Chung Giác
mới giải thích: “Anh làm việc tại tập
đoàn Empire Phong Vân, là một trợ lý
nhỏ cho người quản lý khách hàng,
chiếc xe này là anh vay mua được, nhà

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

anh ở Tam Hoàn, hy vọng em không

A

chê.

Mạc Tố Tình hiểu ý gật đầu, hoá
ra tập đoàn Phong Vân đối với nhân
viên tốt như vậy.

Cô chậm rãi nói, để lộ nụ cười
nhẹ: “Em không để tâm đâu, ăn xong
anh đi làm đi, hôm nay đã làm phiền
anh nhiều rồi, anh đưa chìa khoá cho
em, em tự chuyển hành lý của mình.”

Diệp Chung Giác tập trung nhìn
về phía trước lái xe, đôi môi mỏng khẽ
nhếch lên cười.

“Em không cần phải khách sáo
với anh như thế, hôm nay anh đã xin
nghỉ một ngày, ăn xong đưa em đi
chuyển hành lý”.

Mạc Tố Tình có chút ngại ngùng,
cô không thoải mái khẽ cắn môi: “Em
không nói với gia đình, sổ hộ khẩu là

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

em trộm lấy.”

Diệp Chung Giác có chút bất ngờ,
thất thần thiếu chút nữa đâm vào xe
trước mặt, anh đột ngột phanh lại, đầu
xe cách xe phía trên chưa đến hai mét.

Bộ dạng Mạc Tố Tình như vừa
thoát khỏi Quỷ môn gan, giữ tay
trước ngực. Cô có cỉh:óút tự trách mình,
nếu ban nãy khôñg phải cô nói như
vậy thì anh đá không mất kiểm soát
như thế.

Phản ứng sau đó của Diệp Chung
Giác khiến cô ngạc nhiên: “Ăn cơm
xong, anh ở bên ngoài gần nhà đợi em,
em tự vào lấy hành lý, anh đưa em về
nhà là được.”

Mạc Tố Tình chậm chạp gật đầu,
cô không kìm được tò mò hỏi: “Anh
không giận sao?”

Diệp Chung Giác nói: “Anh nhìn ra

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương7: Đă…ục dân chính.

được, em ở nhà đó cũng không tốt,
hơn nữa, anh tôn trọng quyết định của

em.

Mạc Tố Tình không nói gì, nhưng
trong lòng cô dâng trào cảm giác ấm
áp.

Sự lạnh lùng mà cha dành cho cô,
dường như ùa về càng nhiều.

Đoạn đường còn -lại, cô không
dám nói thêm lời nào, sợ bản thân nói
gì đó làm anh mất tập trung.

Diệp Chung Giác đưa cô đến một
quán ăn nhỏ, nhìn rất sạch sẽ, đồ ăn
cũng khá ngon, giá cả lại phải chăng.

Chút nghi ngờ cuối cùng trong
lòng Mạc Tố Tình cuối cùng cũng biến
mất. Lúc ăn, cô đột nhiên nghĩ ra, hôm
nay cô không đi làm, lại quên không
nói với Lệnh Hề Dao, cô hôm nay vội
đến quên hết mọi thứ rồi. Điện thoại và

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương?7: Đă…ục dân chính.

túi của cô đều ở chỗ Lệnh Hề Dao, cô
nghĩ một lúc, nhìn đối phương ở trước
mặt, không biết anh đang nghĩ chuyện
gì.

“Điện thoại của anh cho em mượn
chút được không?”

Diệp Chung Giác dường như
đang nghĩ đến chuyện: gì đó, một lúc
không thấy anh phản ứng lại, đợi anh
hiểu được ý của Mạc Tố Tình mới
nhanh chóng đưa điện thoại cho cô.

Chương 8: Kết hôn
trong tích täc.

Mạc Tố Tình không khỏi thở dài
trong lòng, chết tiệt, người đàn ông
trước mắt cô mặc dù chỉ là tầng lớp lao
động nhỏ, vậy mà cô càng nhìn càng
thấy đẹp trai, đến đến mức khiến
người khác cảm thấy ghen ty. Mỗi
động tác, mỗi biểu cảm đều toát ra
hoóc-môn mạnh mẽ nam tính, khiến
người khác không khỏi cảm thán.

Mạc Tố Tình vẫn không ngừng
nghĩ, mất di lý trí với vẻ đẹp đó thì Diệp
Chung Giác đã đưa điện thoại lắc lắc
trước mặt cô. Cô không phải muốn
mượn điện thoại sao, sao lại ngồi thần
ra thế.

“Điện thoại đây!” Một giọng nói

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

trầm ấm, dễ chịu vang lên.

Mạc Tố Tình định thần lại, nhất
thời bị làm cho giật mình, cô đang
chống cằm thì trượt tay, suýt chút nữa
mặt cô đã đập xuống bàn rồi.

Cô ngượng ngùng nhìn lên, cười
thành tiếng, trong lòng không ngừng
tự mắng mình. Mạc Tố Tình, đồ đại
ngốc, trước mặt đàn ông lại để lộ sự
háo sắc, đúng là hết thuốc chữa mà.
Nhưng mà… anh ấy thật sự rất điển
trail

Diệp Chung Giác thuộc loại cực kì
điển trai từ cái nhìn đầu tiên, lần thứ
hai nhìn kĩ hơn chút, thì càng nhìn
càng thấy đẹp, vô cùng hấp dẫn đến
động lòng người.

Để nguy trang cho hành động
hám trai ban nãy của mình, Mạc Tố
Tình nhanh chóng cầm lấy điện thoại

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

anh đưa, cúi mặt bấm số.

Sau khi cuộc gọi được kết nối,
điện thoại liền truyền đến giọng nói
yếu ớt của Lệnh Hề Dao, rõ ràng
không tỉnh táo lắm: “Alo… ai đó….”

Mạc Tố Tình liếc nhìn người đàn
ông đối diện, khẽ nói: “Dao Dao, mình
đây”

Cô đã quên liên lạc với Dao Dao,
hôm qua cô đột nhiên biến mất, cô ấy
chắc chắn sẽ rất lo tắng. Nghe thấy
giọng của Mạc Tế Tình, Lệnh Hề Dao
như được bơm máu hồi sinh, giọng nói
to hơn: “Tố Tình, tối qua cậu chạy đi
đâu vậy? Sao hôm nay không đi làm?
Cậu giờ đang ở đâu?”

Giọng cô có chút tức giận lại xen
chút lo lắng.

“Mình tối qua… có chút chuyện,
sau này hãng nói đi. Cậu hôm này giúp

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

mình xin nghỉ được không?”

“Xin rồi!” Lệnh Hề Dao nhanh
chóng nói: “Cậu giờ đang ở đâu? Cậu
làm sao phải thỏ thẻ nói chuyện vậy,
nói chuyện bình thường đi.”

Mạc Tố Tình nghĩ, chuyện này
sớm muộn cũng sẽ nói với Lệnh Hề
Dao, cô hít một hơi bình tĩnh nói: “Dao
Dao, mình kết hôn rồi, giờ… mình đang
cùng chồng mình ăn: sơm.”

Chà, nói được như vậy, Mạc Tố
Tình hài lòng tự khen mình.

Nghe thấy tiếng chồng vang lên,
Diệp Chung Giác khẽ cười.

“Cái gì? Cậu sao lại kết hôn rồi?”
Cô hét thẳng vào tai Mạc Tố Tình thiếu
chút muốn điếc luôn: “Hôn nhân chớp
nhoáng vậy sao?”

Cô ngượng ngùng nhìn người đàn
ông đối diện, anh nhất định đã nghe

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

được nội dung cuộc trò chuyện, nhìn
nụ cười trên khoé miệng anh là có thể
đoán ra được.

Giọng Mạc Tố Tình hơi cáu kỉnh:
“Cậu định doạ chết mình sao? Khi nào
gặp mình sẽ từ từ giải thích sau,
chuyện này tạm thời giữ bí mất nhé”,
Mạc Tố Tình nói xong tiện tay tắt máy.

Diệp Chung Giác nừa cười nửa
không nhìn cô, ánh m>ät có chút thoải
mái lại có chút suy tư, khiến người
khác có chút bối rối.

Mạc Tố Tình không biết sao, trước
mặt anh cô có chút cảm giác không
xác định được.

“Anh sao lại nhìn em như vậy!”,
Mạc Tố Tình không tự nhiên đưa điện
thoại cho anh.

“Bạn em… thật đáng yêu…”, Diệp
Chung Giác mập mờ nói.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

“À..” Mạc Tế Tình hơi sững lại
nhìn anh, cô dường như không hiểu
được ý của anh.

“Tất nhiên… Em càng đáng yêu
hơn”, Diệp Chung Giác tiếp tục giọng
điệu trêu chọc.

Rất lâu sau Mạc Tố Tình mới phản
ứng lại, phát hiện bị anh trêu chọc, cái
miệng nhỏ hơi mấp máy, gương mặt
nhỏ cùng bộ dạng ngày ngô trời phú
này, thật đáng yêu:

Người đàn ông này đang trêu
ghẹo cô sao? Tại sao anh có thể làm ra
bộ dạng không chút biểu cảm đó chứ,
cứ bình tĩnh như vậy mà trêu chọc cô
sao?

Dáng vẻ ngây ngốc của Mạc Tố
Tình đã thu phục được Diệp Chung
Giác, anh nhẹ nhàng cầm đũa.

“Thức ăn đến rồi, ăn cơm thôi…”

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

“Uhm…”, Mạc Tố Tình ngây ngốc
gật đầu, ngừng nói chuyện, bắt đầu cúi
mặt ăn cơm.

Đôi mắt Diệp Chung Giác thoáng
chút ngạc nhiên, nghe lời đến vậy sao?

Có điều… Anh thích!

Diệp Chung Giác hài lòng cầm
đũa ăn cơm.

Ăn cơm xong anh đưa cô về đến
gần nhà. Mạc Tố Tình có chút không
tự nhiên liếc nhìn anh, cô chưa từng
nói với Diệp Chung Giác về hoàn cảnh
gia đình mình, nhỡ anh biết được, chắc
sẽ không bận tâm đến.

Thôi bỏ qua, trước tiên cứ vậy
không nói cho anh ấy biết, anh ấy có lẽ
đã cảm nhận được phần nào rồi. Dẫu
sao đây cũng là khu vực người có tiền
Ở.

“Vậy… Em xuống xe về lấy hành lý

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

trước…” Mạc Tố Tình thỏ thẻ ngỏ lời.

“Uhmm…”, Diệp Chung Giác nhẹ
nhàng đáp lại, nghe giọng điệu không
có chút cảm xúc nào.

Mạc Tố Tình nghĩ một lúc, cuối
cùng vẫn quyết định không nói gì, trực
tiếp xuống xe.

Lúc Mạc Tố Tình về đến nhà,
Bạch Liên đang ngồi trệ!: ghế sofe xem
chương trình dưỡng sinh. Bà nhìn thấy
cô quay trở lại liền mang giọng cay
nghiệt nói: “Ồ, nhà báo lớn một ngày
về nhà tận hai lần, đúng là hiếm có
nhat”.

Mạc Tố Tình sớm đã quen với bộ
dạng này của bà ấy, trước mặt cha lại
bày ra bộ mặt vợ hiền mẹ đảm, khi ở
cùng với cô lại lộ ra bộ mặt xấu xa, cay
độc.

Cô nghĩ, trên thế giới này, không

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

có thứ gì biến hoá nhanh bằng gương
mặt của bà ấy. Mạc Tố Tình nghĩ, bản
thân sau này sẽ rất ít về nhà, thật sự
không cần thiết tranh luận cùng người
phụ nữ này.

Cô liếc nhìn Bạch Liên một cái:
“Bà ngày nào cũng diễn như vậy, rốt
cuộc thấy mệt không vậy?”.

Nói xong, cô đi thẳng lên lầu,
không thèm nhìn lại Bạch Liên. Bạch
Liên cứng họng, định mở lời đáp lại thì
Mạc Tố Tình đã nhanh chóng biến mất
ở góc lầu.

Bà nghĩ đến Mạc Chấn Phong vẫn
còn ở trên lầu liền nuốt chửng những
lời đang định nói ra, giấu đi sự tức giận
đến mức gương mặt tái xanh lại. Bà
ném chiếc điều khiển lên ghế sofa, tức
giận mà ngồi xuống.

Mạc Tố Liên nhanh chóng bước

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 8: K…trong tích tắc.

vào nhà, miệng còn ngân nga hát. Rất
dễ thấy, tâm trạng của cô hôm nay rất
tốt!

Nhưng mà, lúc cô đi vào phòng
khách, vừa liếc nhìn đã thấy bộ dạng
tức giận của Bạch Liên. Cô nhanh
chóng đi đến hỏi: “Mẹ, mẹ sao vậy?
Sao lại tức giận?”

Bạch Liên nhìn thấy con gái về,
lập tức làm bộ oar: ức: “Còn không
phải con nha đầu đáng chết Mạc Tố
Tình sao, con nói, mẹ cô ta chèn ép mẹ
đến nửa cuộc đời, khó khăn lắm mới
chết đi, giờ lại đến con nhỏ đó, cả ngày
làm mẹ tức giận, mẹ rốt cuộc đã gây
thù chuốc oán với ai chứ?”.

Chương 9: Trúng số độc
đặc.

Nghe xong mẹ Bạch Liên nói, trên
gương mặt Mạc Tố Liên hiện lên vẻ
căm thù.

Mạc Tố Tình, lại là Mạc Tố Tình.

Cô ta cho rằng cô ta vẫn còn
những ngày tháng tươi đẹp sao?

Ha ha, Mạc Tố Liên lạnh lẽo cười
thầm, không lâu nữa, cô sẽ khiến Mạc
Tố Tình trải nghiệm thế nào gọi là cảm
giác mất đi người thân.

Cô nhẹ nhàng lên tiếng: “Mẹ,
trước hết mẹ đừng tức giận nữa, Mạc
Tố Tình cô ta cũng không đắc ý được
lâu nữa đâu, con nói cho mẹ một
chuyện…”.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

Mạc Tố Liên ghé tai Bạch Liên, thì
thầm nói những chuyện xảy ra gần
đây, khuôn mặt toát lên vẻ vô cùng tự
hào.

Bạch Liên nghe con gái nói xong,
mặt vô cùng vui mừng nhìn đứa con
gái bảo bối của mình: “Liên Nhi, con
nói đều là thật sao?”.

Mạc Tố Liên nham hiểm cười nói:
“Mẹ, chuyện thế này còn có thể là giả
sao, sau này mẹ không cần phải lo
lắng con géi của người phụ nữ đó sẽ
cướp mất, tất cả sẽ là của chúng ta.”
Cô nói xong liền đắc ý nhìn lên lầu.

“Mẹ, không phải lo lắng, lúc nữa
chờ cô ta xuống, con sẽ thay mẹ dạy
dỗ cô ta!” Nói xong, một nụ cười đắc
thắng liền hiện lên trên gương mặt Tố
Liên, giống như một chú gà trống kiêu
hãnh chiến thắng, ngầng đầu cao, sợ

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

rằng người khác sẽ không nhìn thấy.

Mạc Tố Tình thu dọn xong hành
lý, cuối cùng đưa mắt nhìn căn phòng
mình đã ở suốt 23 năm, trong lòng có
chút miễn cưỡng không nỡ. Ở đây lâu
như vậy, giờ cuối cùng cô cũng quyết
định rời đi rồi. Mặc dù ở đây đã không
còn chút đồ nào của cô lưu lại đây,
nhưng trong lòng cũng ki:ông khỏi có
cảm giác buồn khó rà diễn tả.

Mạc Tố Tình nhìn lại một lần nữa,
rồi nhanh ch2ng kéo vali ra ngoài, tiện
tay đóng cửa lại, hít một hơi thật sâu.
Sau này, cô không còn là Mạc Tố Tình
ngu ngốc đó nữa, không bị tên Cố
Kiếm Nam lừa hết lần này đến lần
khác, lại còn phải chịu đựng bà mẹ kế
Bạch Liên.

Sau này, không cần phải như thế

nửa…

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

Lúc Mạc Tố Tình quay về, Mạc
Chấn Phong đã không còn ở trong
phòng sách, cô để lại sổ hộ khẩu lên
bàn.

Lúc cô xuống lầu, nhìn thấy Mạc
Tố Liên trong phòng khách, cô có chút
ngạc nhiên, cô ta quay về rồi?

Ngay lập tức Mạc Tố Tình cười
khẩy, cô nghĩ, cả ngày bận cướp bạn
trai của người khác. iại cho đấy là điều
đương nhiên mà ngang nhiên đứng đó,
trên đời này chỉ sợ có mình Mạc Tố
Liên.

Đúng là không chút xấu hổ, không
chút mảy may thấy có lỗi.

Mạc Tố Tình vô cảm kéo va li
xuống lầu, cô vừa định đi qua phòng
khách liền bị Mạc Tố Liên chặn lại. Mạc
Tố Liên như một con khổng tước kiêu
hãnh, hai tay giang ra, chặn đường của

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

Mạc Tố Tình.

“Sao vậy? Cô kéo va li đi đâu?”
Cô ta đắc ý nhướn mày, “Làm cho mẹ
tôi tức giận, sợ phải nhận tội nên muốn
đi sao? Cô nghĩ cô có thể sao?”

Nhìn dáng vẻ làm bộ làm tịch của
cô ta, Mạc Tố Tình cảm thấy thực sự
ghê tởm.

Cô lạnh lùng nói: “Tránh ra! Đừng
có để tôi nói lần thứ he.”

Mạc Tố Liên cau mày, ai cho cô ta
dũng khí này chứ, Cố Kiếm Nam đã bị
cô cướp đi rồi, giờ còn ai mà cô ta có
thể dựa vào chứ? Đúng là đáng
thương.

“Chẹp chẹp chẹp…” Cô mỉa mai
nhìn Mạc Tố Tình,”Mạc Tố Tình, cô
nghĩ rằng cô vẫn còn đắc ý được bao
lâu, tôi nói cho cô biết…” Tố Liên vừa
nói vừa chỉ tay vào mặt Mạc Tố Tình,

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

“Cái nhà này sau này không đến lượt
cô lên mặt, hung hãng…”.

Cô đang nói thì từ “Nữa” bị mắc
nghẹn trong cổ họng, đau đớn hét lên.

Chỉ nhìn thấy Mạc Tố Tình lạnh
lùng, trực tiếp nắm lấy ngón tay Mạc
Tố Liên bẻ gập ra sau, đau đến mức
môi của Mạc Tố Liên cũng trở nên
trắng bệch.

Mạc Tố Tình lạnh lùng nhìn Bạch
Liên bị doạ đến lúng túng không biết
làm gì. Giọng của cô lạnh đến thấu
xương: “Tôi-han nãy đã nói, đừng để
tôi nói đến lần thứ hai! Còn nữa, đúng
hơn thì không đến lượt tôi lên mặt làm
càn, vì trước giờ tôi chưa từng lên mặt
làm càn, đừng có mắt của kẻ tiểu nhân
đo lòng quân tử, huống hồ…”.

Một nỗi buồn chợt loé lên trong
mắt Mạc Tố Tình, cô tiếp tục: “Huống

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

hồ, hai người song kiếm hợp bích, tôi
ắt hẳn sẽ đấu không lại. Mạc Tố Liên,
tôi cảnh cáo cô lần nữa, bất kể có sao
tôi cũng không sợ cô, cô phải luôn nhớ
cho rõ, đây là nhà của tôi, không phải
nhà của côi!”.

Mạc Tố Tình nói xong, không
thèm để ý đến gương mặt khó coi của
Mạc Tố Liên, cô trực tiếp đẩy tay cô ta
xuống, quay người rời đi. Cô đi đến cửa
thì nghe thấy tiếng khóc đáng thương
của Mạc Tố 1 iên vang lên.

“Mạc Tố Tình, cô dám mắng tôi
với mẹ tôi ở bên nhau, nương tựa nhau,
cô sẽ phải hối hận vì hành động ngày
hôm nay, tôi nhất định bắt cô trả giá…”.

Mạc Tố Tình sững sờ, mắng cô ta
và Bạch Liên ở bên nhau?

Cô nghĩ lại chút, cũng đúng! Mạc
Tố Liên không biết rằng, bản thân cô

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

đã sớm biết cô ta và Cố Kiếm Nam qua
lại với nhau. Vậy cứ để hai người họ
diễn trò tiếp đi, xem họ diễn được bao
lâu. Nghĩ đến đây, cô kéo hành lý,
không ngoảnh đầu đi thẳng ra ngoài.

Diệp Chung Giác chờ khoảng nửa
tiếng, liền thấy Mạc Tố Tình kéo theo
chiếc vali màu xám bạc, không chút
biểu cảm đi đến. Cả ng:iời cô dường
như toát ra vẻ lạnh lùn: khiến không ai
dám lại gần. Diện Chung Giác sững sờ,
chợt nhớ đền những lời cô nói sáng
nay, cô căm ghét những nhà hào môn
danh gia vọng tộc, ban nãy, lại có
người làm cô tức giận sao?

Mạc Tố Tình mở cửa xe, ngồi ở
ghế trên. Diệp Chung Giác vốn định
mở lời nói với cô, có điều nhìn thấy cô
xoa xoa trán, bộ dạng phiền não không
tập trung. Anh nghĩ một lúc rồi quyết
định không nói gì nữa.

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc.

Anh nổ máy xe, chiếc xe chậm
chậm đi về hướng Tam Hoàn.

Diệp Chung Giác đi theo địa chỉ
mà trợ lý Lâm Nhiên đưa anh, lái xe
thẳng đến khu để xe.

Đoạn đường về nhà Mạc Tố Tình
ngủ thiếp đi, khi cô tỉnh lại, phát hiện
trời bên ngoài đã tối, xe đã yên tĩnh đỗ
ở bãi đỗ xe. Mạc Tố Tình hơi sững lại,
quay người nhìn ngời đàn ông ngồi
cạnh mình.

“Sao anh không đánh thức em
dậy? Trời tối rồi.” Trong lòng cô có chút
buồn bã, cô đã ngủ bao lâu vậy, có lẽ là
từ lúc ăn cơm xong liền ngủ đến tận
giờ.

Giọng Diệp Chung Giác mờ nhạt,
khiến cô không đoán được cảm xúc
của anh.

“Không sao. Nhìn em ngủ thật

14:51 | 9/0

(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 9: Tr…g số độc đắc

ngon, không nỡ làm phiền.”

Laptop đặt trên chân, hai tay
nhanh chóng đánh chữ, xem ra anh
đang làm việc.

Ánh sáng chiếu từ màn hình máy
tính, chiếu đến gương mặt anh tú của
anh, trong màn đêm tĩnh mịch này,
gương mặt ấy đặc biệt lạnh lùng.

Nghe lời anh nói, lòng cô vô thức
cảm thấy ấm áp, nhìn anh lạnh lùng vô
tình. Thật ra, tâm tư vẫn rất tinh tế, hơn
nữa, còn rất lịch lãm. Trừ phi, cô thật
sự trúng số độc đắc rồi.

Chương 10: Chiếc bánh
nướng từ trên trời rơi
xuống.
“Số độc đắc”, ba từ chợt xuất hiện
trong đầu khiến biểu cảm của Mạc Tố
Tình thay đổi rõ rệt, cô sao lại có thể
nghĩ như vậy chứ, ngay cả chiếc bánh
nướng từ trên trời rơi xưêng cũng tốt
hơn nhiều.
Cô cười khan hai tiếng: “Trời cũng
tối rồi, anh đã ăn tối chưa?”.
Vừa nói xong bụng cô liền vang
lên hai tiếng “Ọc ọc…”.
Mạc Tố Tình ngượng ngùng cúi
đầu xuống, ngượng chết mất…
Diệp Chung Giác nghe thấy tiếng
bụng cô “đánh trống”, hơi sững lại
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
chút, khoé miệng nở ra một nụ cười
đầy ẩn ý, trong màn đêm, nụ cười nhẹ
dường như không thể thấy được.
“Sao vậy? Em đói rồi sao?”
Anh thì thầm: “Anh quên mất, tối
qua em kiệt sức như thế…”
Mạc Tố Tình vốn định ngầng mặt
lên nói thì nghe thấy anh nói, mặt đỏ
rực lên như con tôm bi nấu chín. Cô
ban nãy nhất định: là mù rồi, còn nghĩ
anh ta lịch lãm, còn nghĩ bản thân
trúng số độc đắc rồi, thật ra vẫn là tên
lưu manh hào hoa phong nhã, nhìn
bằng mắt thường đúng là ko thể nhìn
ra được.
Cô cúi thấp đầu, hận không thể
nhét đầu mình vào trong cổ áo.
Diệp Chung Giác biết cô xấu hổ,
nghĩ đến mối quan hệ của hai người,
mới bắt đầu thay đổi. Nụ cười trên
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
gương mặt anh nhạt dần, khẽ hắng
giọng nói: “Vậy đi, chúng ta lên lầu đã,
sau đó em đi tắm trước, anh gọi đồ ăn,
trời cũng muộn rồi bên ngoài chắc
không còn gì ăn nữa rồi.”
Mạc Tố Tình cúi đầu liếc nhìn điện
thoại, giờ cũng đã 10 giờ rồi.
Gương mặt cô thoáng nét ảo não,
cô đúng là mê ngủ, ngủ liền đến tận
giờ mới tỉnh.
“Cứ vậy đi.” Cô cúi thấp đầu thỏ
thẻ đáp lời.
Diệp Chung Giác ngoảnh mặt
nhìn ra cửa xe, anh lắc đầu bất lực, họ
vẫn còn quá xa lạ.
Cô đã ở trong lòng anh bao năm
nay, đáng tiếc, trong lòng cô anh chỉ là
người lạ mới quen được một ngày.
Diệp Chung Giác gập máy tính lại,
nói: “Đi thôi”, rồi mở cửa xuống xe
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
trước.
Mạc Tố Tình cũng cùng theo anh
xuống xe, sau đó nhìn anh lấy hành lý
ra, rất tự nhiên bước về phía thang
máy, Mạc Tố Tình không chút nghỉ
ngờ, chậm rãi đi theo anh ở phía sau.
Nghĩ đến chuyện ăn xong thì phải
đi ngủ. Lập tức, Mạc Tố Tình nghĩ đến
sáng nay cô lòng đầy căm phẫn nói:
“Tôi sẽ làm tròn trách nhiệm của người
vợ”, cô hận khêi¡g thể đập đầu mình
vào tường. Chẳng lẽ tối nay thật sự
phải ngủ cùng nhau sao?
Mặc dù đêm qua những chuyện
nên xảy ra, không nên xảy ra, đều đã
xảy ra rồi. Nhưng cô vẫn chưa có chút
chuẩn bị nào, suy cho cùng họ cũng
vừa mới quen biết.
Mạc Tế Tình mải nghĩ ngờ, căn
bản không để ý đến Diệp Chung Giác
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
sớm đã dừng lại. Cô không đề phòng,
cứ thế va vào lòng của Diệp Chung
Giác. Cảm giác cứng cứng, ấm nóng,
cùng với cảm giác đau nhức từ trong
mũi khiến cô thoáng chốc sững sờ.
Chờ cô phản ứng lại, nhanh
chóng lùi lại phía sau, nhưng lại không
cẩn thận va vào chiếc vali bên cạnh
Diệp Chung Giác, thiếu chút nữa ngã
xuống đất, mav mà tay Diệp Chung
Giác nhanh chóng đỡ được cô.
Mạc Tố Tình thật sự muốn chết vì
xấu hổ, hôm nay cô rốt cuộc làm sao
vậy?
“Tố Tố, em cứ vấp ngã thế này, em
nói làm sao anh có thể yên tâm khi em
ở một mình đây?” Diệp Chung Giác
cười như không cười, thở dài, trong
giọng nói mang một hương vị mê hoặc
quyến rũ vô cùng.
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
Trái tim Mạc Tốt Tình đột nhiên
đập mạnh, cô dời mắt đi nơi khác, vừa
hay nhìn thấy đèn đỏ của thang máy,
liền giấu đi sự ngượng ngùng đứng
thẳng dậy nói: “Thang máy đến rồi,
chúng ta mau đi thôi!”
Nói xong, nhanh chóng mang đồ
bước vào thang máy đang mở. Diệp
Chung Giác tâm trạng rất tốt đi theo
sau.
Mạc Tố Tìna nghĩ đến bộ dáng
ngu ngốc của mình hôm nay, ngượng
ngùng liếc nhìn Diệp Chung Giác rồi
lập tức cúi đầu.
“Hôm nay làm phiền anh rồi, thật
sự xin lỗi, hại anh chiều nay cũng
không đi làm được…”
Diệp Chung Giác mặt không chút
biểu cảm, vốn dĩ đang lạnh lùng nhìn
thang máy, nghe thấy lời cô nói, chớp
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
chớp đôi mắt sâu thẳm, nói: “Không có
gì, chúng ta giờ đã là vợ chồng, đây
đều là những chuyện nên làm.”
Giọng nói của anh trầm ấm như
những nốt nhạc violon bay đến tai cô,
thêm hai chữ vợ chồng, khiến cho Mạc
Tố Tình không tự chủ được mà đỏ mặt,
tim đập thình thịch.
Đúng rồi, cô đã kết hôn rồi. Cô
chính là không ngờ đến, kiếp này cô lại
kết hôn chớp nhoári2 đến vậy, cô vốn
cho rằng, cê đời này sẽ thuận theo lẽ
thường mà yêu Cố Kiếm Nam, sau đó
sẽ kết hôn, sinh con. Xem ra, sự đời vô
thường, thiên biến vạn hoá không
lường trước được.
Mạc Tố Tình cay đắng cười, bề
mặt thang máy phản chiếu gương mặt
xinh đẹp của cô, Diệp Chung Giác khẽ
nhắm mắt lại.
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
Từ trong cặp Diệp Chung Giác lấy
ra chìa khoá, mở cửa. Mạc Tố Tình đi
theo vào trong.
Lọt vào mắt cô đầu tiên là một
phòng khách rộng tầm 100 mét vuông,
một nhà bếp mở, một nhà vệ sinh bên
ngoài, còn có hai phòng ngủ, phòng
còn lại chắc chắn là phòng sách, lúc
này, cửa vẫn mở, Mạc Tố Tình mơ hồ
nhìn thấy kệ sách.
Cô chớp chớp mắt, sắc mặt để lộ
chút biểu cảm khó hiểu.
Anh ở đây sao? Nhưng nhìn
chung cũng rất phù hợp. Giống như
anh vậy, sạch sẽ và thoải mái.
Mạc Tố Tình kéo theo chiếc vali,
nhỏ nhẹ nói: “Em đi thu dọn đồ đạc
trước.”
Diệp Chung Giác nhẹ nhàng liếc
nhìn cô: “Chuyện này không gấp, để
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
sau từ từ rồi sắp xếp đồ đạc, cả ngày
nay em mệt rồi, đi tắm trước đi.”
Mạc Tố Tình lúng túng nhìn anh,
anh đúng là nói chuyện vô nghĩa, ban
chiều cô ngủ nhiều như vậy, anh mới là
người mệt mỏi vất vả cả ngày nay.
“Vậy…” Mạc Tố Tình do dự nhìn
hai phòng ngủ, “Em ở phòng nào?”
Diệp Chung Giác-hơi sững người,
chỉ vào phòng ngủ !ớn hơn ở bên phải,
“Em mang hành lý vào phòng đó đi,
sau này…ngủ ở phòng đó đi.”
Mạc Tố Tình ngập ngừng một lúc,
cuối cùng cũng nhẹ nhàng kéo chiếc
vali về phía phòng đó.
Diệp Chung Giác cầm điện thoại
lên gọi điện.
Mạc Tố Tình đi vào phòng xong,
có chút lúng túng, giường phòng này
rất lớn, màu sắc cũng rất đơn điệu, chỉ
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
có màu đen và xám nhẹ. Mạc Tố Tình
không nhìn được mà cắn cắn môi,
người đàn ông này, đúng là lạnh lùng,
đến nơi ở cũng toàn màu sắc gam lạnh
đơn điệu. Sắp xếp đồ đạc xong, cô lười
nhác vươn vai rồi đi vào phòng tắm.
Làn nước ấm nóng dội xuống, dội
đi sự mệt mỏi của một ngày. Tắm xong,
Mạc Tố Tình mới phát Hiện cô quên
mang quần áo vào, ủ dột tự vỗ vào trán
mình, chỉ eó: cách quấn khăn tắm ra
ngoài. Mở cửa liền nhìn thấy một người
đàn ông đang đặt hết quần áo vào
trong tủ, cô giật bắn mình, lấy tay che
trước ngực, lắp bắp: “Anh, sao anh lại
ở đây?”
Diệp Chung Giác đảo mắt nhìn,
liền nhìn lấy làn da trắng muốt của cô,
tâm trí đột nhiên nghĩ về cảm giác lúc
đó. Cổ họng anh nghẹn lại, cố gắng
nén nó xuống, tự cho là hợp lý nói:
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
“Chúng ta là vợ chồng, đương nhiền
phải ngủ cùng một phòng rồi.”
Khuôn mặt Mạc Tố Tình như đông
cứng lại… Lại nhìn lên đôi mắt của
người đàn ông đang dần tối đi, nhận ra
mình đang mặc cái gì, ngay lập tức
quay đầu quay lại phòng tắm. Nhưng
không ngờ, nền phòng tắm cô vừa tắm
xong rất trơn, cô mất cảnh giác, cả
người ngã về phía trước.
Cô sợ hãi nhắm chặt mắt lại. Tuy
nhiên, nỗi đau mà cô dự tính lại không
kéo đến. Cô từ từ mở mắt, chỉ nhìn
thấy mình đang nằm trên người Diệp
Chung Giác, anh trở thành một miếng
đệm thịt êm ái!
Cô nhanh chóng ngồi dậy, không
ngờ dưới thân truyền đến cảm giác
lành lạnh. Cô nhìn xuống, tròn vo mắt
nhìn. Chiếc khăn tắm trên người cô
mắc vào nút áo của diệp Chung Giác,
(Vừa Gặp Ð…Vợ Bé Nhỏ} Chương 10:…trời rơi xuống.
bị kéo lại rồi!
Mạc Tố Tình đỏ mặt vì xấu hổ, cô
kéo mạnh chiếc khăn lại, kết quả chiếc
khăn tắm trực tiếp bị tuột ra. Mạc Tố
Tình vừa giận vừa xấu hổ, hoảng loạn
đứng dậy, tóm lấy khăn tắm che đi bộ
phận quan trọng rồi chạy về hướng
phòng tắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK