Nơi ánh mắt cô đi đến, quả nhiên là khuôn mặt soái đến người thần công phẫn của Lộ Nam.
Trách không được Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình không dám tiến vào, hóa là như vậy!
Biểu tình của Tô Bắc có chút cứng đờ.
Người đàn ông này, không ngồi thang máy của tổng giám đốc, chạy đến thang máy nhân viên xem náo nhiệt cái gì!
Nhưng mà ở công ty, tốt xấu gì người ta cũng là lão đại, cô luôn không thể quá làm càn.
Tô Bắc ho khan hai tiếng, quay đầu nhìn Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình.
“Các cô còn sửng sốt làm gì! Đi vào đi!”
Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình thấy Lộ Nam và Vân Phàm đều trầm mặc, giống như cam chịu lời nói của Tô Bắc.
Các cô liếc nhau, liền trực tiếp đi vào.
Thang máy khép lại.
Tô Bắc đột nhiên cảm thấy có chút hít thở không thông, ánh mắt không chỗ né tránh.
Bởi vì ánh mắt Lộ Nam, cực kỳ sắc bén, thật giống như muốn nhìn thấu chính mình.
Cô có chút buồn bực, nếu hiện tại Lộ Nam ở cùng Vân Phàm.
Anh hẳn là, đã biết thân phận của mình đi, sao còn một bộ dáng như vậy.
Vừa thấy phản ứng của Lộ Nam.
Vân Phàm liền nhịn không được kêu khổ trong lòng.
Anh lại có thể quên đi chuyện quan trọng nhất.
Tối hôm qua rơi di động, sáng nay anh ủ rũ, lại có thể quên nói với Lộ Nam, chuyện Tô Bắc chính là Anne.
Anh đoán chừng, nếu Lộ Nam biết chân tướng, khẳng định sẽ ăn tươi nuốt sống chính mình.
Quả nhiên, anh còn chưa kịp ngăn cản.
Lộ Nam đã lạnh giọng mở miệng.
“Vân Phàm, có phải anh nên nói một câu với bảo vệ cửa, đừng để a miêu a cẩu, nhân viên tạp vụ nào cũng đi vào được!”
Vân Phàm vẻ mặt khổ qua, trong lòng anh khổ không nói nổi.
Nhưng hiện tại ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, anh vẫn là không thể nói gì!
Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình đều sửng sốt.
A miêu a cẩu!
Nhân viên tạp vụ!
Lộ tổng nói chính là các cô sao?
Dù như thế nào, bọn họ đều không cho rằng, Lộ Nam là nói Tô Bắc.
Rốt cuộc, Tô Bắc chính là người đại diện kim bài do Lộ Nam mời về từ nước ngoài!
Lộ Nam không có khả năng không biết thân phận Tô Bắc.
Bởi vậy, trên mặt hai người bọn họ, biểu tình cực kỳ không chịu nổi.
Thấy một màn như vậy, Vân Phàm quả thực muốn xoay người, đâm đầu chết ở trong thang máy.
Tô Bắc vốn dĩ không muốn nói gì, cô còn nghĩ, ở trước mặt mọi người lưu lại cho Lộ Nam vài phần mặt mũi.
Nhưng Lộ Nam quá mức như vậy, cô lại liên tưởng đến nụ hôn ngoài ý muốn ngày hôm qua.
Lửa giận trong lòng cô, vụt vụt bốc lên trên.
“Ôi chao! Đây là ai, đường đường là Lộ đại tổng tài, thang máy tổng giảm đốc thật tốt lại không đi, chạy tới thang máy nhân viên, đầu óc này sẽ không phải là xảy ra vấn đề chứ!”
Nghe được lời Tô Bắc, Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình, lập tức hô hấp căng thẳng.
Lá gan Anne cũng quá lớn đi.
Cho dù cô là người đại diện kim bài công ty mời tới, cũng không thể mắng tổng giảm đốc như vậy nha!
Hơn nữa, còn là giáp mặt mắng!
Lộ Nam nhìn Tô Bắc, khuôn mặt tuấn tú tối sầm.
Cô chạy tới Tập Đoàn Thịnh Thế tìm việc, anh còn chưa có tìm cô tính sổ.
Hiện tại, cô còn dám nói móc mắng anh!
Quả thực là chán sống rồi!
Vân Phàm vừa thấy tình thế không đúng, anh ta nhanh chóng mở miệng hòa giải.