• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

  Liêu Kính Hàn chạy xe đến một nhà kho ở ngoại ô,giao ra số tiền lúc nãy mình đã giao dịch được từ việc bán ma túy cho Đường Ứng Long,hắn mỉm cười lấy một phần số tiền đó thưởng cho Liêu Kính Hàn,ra hiệu cho đám thủ hạ áp giải một nam nhân đang bị trói vào trong,Đường Ứng Long đưa cho Liêu Kính Hàn khẩu súng.
"Ta cho ngươi cơ hội lập công"
Liêu Kính Hàn khẽ nhíu mày cầm chặt khẩu súng trong tay,Tề Dân chính là "đàn em" của nàng,từ ngày nàng gia nhập bang hội thì hắn trở thành thuộc hạ đắc lực của nàng,nguyện xả thân để hoàn thành trách nhiệm nàng giao cho,nhưng từ khi nàng rời bỏ bang hội của Triệu Bá Hoàng để trở thành thuộc hạ của Đường Ứng Long ông trùm của thế giới ngầm,cũng là kẻ thù đã sát hại con trai Triệu Bá Hoàng,thì mọi việc đã thay đổi,Tề Dân muốn ám sát Đường Ứng Long nhưng không may bị bắt được,bây giờ Đường Ứng Long muốn xem Liêu Kính Hàn có thật sự trung thành với mình hay không,trong lúc Liêu Kính Hàn cầm súng chỉa về phía Tề Dân,đang do dự không biết nên làm thế nào thì Tinh Mẫn nữ nhi của Đường Ứng Long đến bên cạnh hắn làm nũng.
"Cha,ta không thích nhìn thấy máu tanh,ngươi đừng ép nàng giết người được không ?"
"Hảo không giết thì không giết"
Đường Ứng Long cưng chiều hôn lên mặt nữ nhi bảo bối,hắn biết nàng yêu Liêu Kính Hàn nên hắn không muốn chọc giận nàng,lần này hắn buông tha cho Liêu Kính Hàn,nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không đề phòng Liêu Kính Hàn sẽ phản bội mình,đột nhiên nghe được mấy phát súng vang lên,Liêu Kính Hàn quay đầu lại đã thấy Đinh Lãng thủ hạ của Đường Ứng Long bắn chết Tề Dân,Liêu Kính Hàn cắn chặt răng,trầm mặc nhìn đám thủ hạ lôi xác Tề Dân ra ngoài.
"Ngụy Đình,mang nàng trở về nhà đi"
"Dạ lão đại"
Liêu Kính Hàn nhanh chống mang theo Tinh Mẫn quay trở về nhà,Đường Ứng Long cũng là người đối đầu với bang hội của Triệu Bá Hoàng,năm xưa Đường Ứng Long và Triệu Bá Hoàng từng là huynh đệ cùng chung một bang hội,nhưng sau này Đường Ứng Long dùng mưu kế lên nắm giữ chức vụ tân lão đại,từ đó về sau cả hai trở mặt thành kẻ thù,Triệu Bá Hoàng dẫn theo huynh đệ đứng về phía mình thành lập bang hội mới,mỗi người nắm giữ trong tay một nửa tấm bản đồ cất giữ kho báu do Ngô Toàn lão đại cũ trước khi chết đi đã để lại.
Ngô Toàn trước đây không những từng làm ăn phi pháp,mà còn cướp đoạt tài sản của vô số người,toàn bộ số tài sản đó hắn cất giấu ở một nơi bí mật,bản đồ nằm trong tay hai người con của hắn,Triệu Bá Hoàng và Đường Ứng Long điều tra được nên đã sát hại bọn họ để đoạt đi bản đồ,nhiều năm nay Triệu Bá Hoàng nắm giữ bản đồ cũng như tờ giấy rách nát vô dụng,dù có cố gắng chiếm đoạt nửa tấm bản đồ còn lại cũng phí công vô ích,nên hắn muốn Liêu Kính Hàn giúp mình nghĩ cách trả thù việc Đường Ứng Long vì không đoạt được nửa tấm bản đồ còn lại mà oán hận giết chết con trai hắn,chính vì kế hoạch này nàng đã tiếp cận Đường Ứng Long,trong lúc nàng làm hán gian xém bị phát hiện thân phận,cũng may có Tinh Mẫn cứu giúp.
Liêu Kính Hàn biết lợi dụng tình cảm của người khác là rất hèn hạ,nhưng nàng không còn cách nào khác,Đường Ứng Long tín nhiệm Liêu Kính Hàn cũng vì nàng có giá trị lợi dụng,nếu nàng thật sự yêu nữ nhi của hắn thì xem như hắn có thêm một cánh tay phải đắc lực,việc này không phải việc xấu,nhưng hắn luôn đa nghi Liêu Kính Hàn không thật sự trung thành với mình,trở về nhà Tinh Mẫn ôm chặt lấy Liêu Kính Hàn,cả hai nằm trên ghế sofa hôn nhau,Tinh Mẫn đang muốn cởi ra y phục Liêu Kính Hàn lại ngăn cản nàng,chạm nhẹ lên gương mặt xinh đẹp của nàng.
"Hôm nay ta cảm thấy mệt mõi không muốn làm việc này"
"Cha ta chính là lão hồ ly,hắn sẽ không tin tưởng mà giao trọng trách đó cho ngươi,ngươi nên sớm từ bỏ ý định này đi,ngươi ở bên cạnh ta như vậy không tốt sao,cần gì phải vất vả như thế"
Tinh Mẫn nằm trong lòng Liêu Kính Hàn làm nũng,nàng biết Liêu Kính Hàn muốn được cha nàng tín nhiệm,và giao cho trọng trách trông coi việc sản xuất ma túy,nhưng nơi đó được giữ bí mật tuyệt đối,ngay cả nàng là nữ nhi của hắn còn không biết nó nằm ở đâu,hắn làm sao có thể chỉ cho Liêu Kính Hàn biết,Liêu Kính Hàn chỉ mới đi theo hắn chưa đầy nửa năm,người nguyện chết vì hắn nhiều vô số,nàng có hy sinh cả tính mạng sợ là hắn cũng không tin tưởng nàng,cách một thời gian thì hắn lại dọn nhà một lần,bên trong nhà lại lắp đặt rất nhiều camera,ở bên ngoài có thủ hạ được trang bị những vũ khí tối tân nhất canh giữ,bọn họ tinh anh không thua gì người trong quân đội,bất kỳ ai ra vào đều được kiểm tra nghiêm ngặc,Liêu Kính Hàn vào được nhà hắn,còn chiếm được lòng của nữ nhi hắn đã là kỳ tích rồi,còn muốn nhiều hơn sợ là rất khó khăn.
Liêu Kính Hàn trầm mặc cầm chai rượu đi đến bên cửa sổ,nàng không có nhiều thời gian để lãng phí,nàng không thể tiếp tục chờ đợi như vậy,Tinh Mẫn chỉ nghĩ Liêu Kính Hàn muốn lập công để cha mình ban thưởng,chứ không biết Liêu Kính Hàn là hán gian do Triệu Bá Hoàng phái đến,lần đầu nàng gặp được Liêu Kính Hàn là lúc nàng đang ở quán bar,bị vài tên nam nhân quấy rối,lúc đó Liêu Kính Hàn đã cứu nàng thoát khỏi tay mấy tên sắc lang đó,nàng thật sự cảm động vì điều này,cũng từ lúc đó nàng đã có tình cảm với Liêu Kính Hàn,nàng không hề hay biết đây là màn kịch do Liêu Kính Hàn một tay dựng lên,sau đó cả hai uống rượu trò chuyện cả đêm,nàng mới biết được Liêu Kính Hàn phản bội bang hội nên bị Triệu Bá Hoàng truy sát,nàng đã dẫn Liêu Kính Hàn về bang hội của cha mình,Đường Ứng Long nghe nàng nói nếu không thu nhận Liêu Kính Hàn thì nàng sẽ bỏ nhà ra đi,hắn chỉ đành miễn cưỡng thu nhận Liêu Kính Hàn.
Sở dĩ Liêu Kính Hàn tiếp cận Tinh Mẫn vì nàng là bảo bối của Đường Ứng Long,nếu chiếm được lòng của nàng thì khả năng hoàn thành kế hoạch là rất cao,nên Liêu Kính Hàn đã nhắm ngay nàng mà lợi dụng,bước đầu tiên coi như thành công,sau này còn phải biểu hiện nhiều hơn để Đường Ứng Long tín nhiệm.
Tống Hàm Nghi mị nhãn mong lung ngẩng đầu lên nhìn xa xăm,trước đây khi diễn ra tang lễ của Liêu Kính Hàn bằng hữu đến tham dự rất đông,nhưng hôm đó không có sự xuất hiện của nàng,vì lúc đó nàng vẫn còn bị giam lỏng trong nhà,nàng thật mong đây là một cơn ác mộng,rồi sẽ có một ngày ai đó đến đánh thức nàng khỏi nỗi đau vô hạn này,nàng không muốn tin đây là sự thật,lúc đó nàng không thể nói được gì,suốt một tháng trời cũng chỉ có thể mang theo tâm trạng ưu buồn,đôi mắt đẫm lệ nhìn không gõ mọi vật xung quanh nữa,nàng còn rất nhiều điều muốn nói với Liêu Kính Hàn,nhưng còn chưa kịp nói ra thì người đó đã rời đi,để lại trong nàng bao nhiêu là hối tiếc,nàng thật sự rất nhớ Liêu Kính Hàn,lại không cách nào có thể gặp được,chỉ đợi đến khi ngủ thiếp đi có lẽ trong mơ mới có thể gặp lại thân ảnh xưa,điều này còn khó khăn hơn là đợi chờ cơn mưa trên sa mạc,dường như đối với nàng mỗi ngày dài trôi qua là vô tận.
Thật sự thì một năm qua chưa bao giờ Tống Hàm Nghi quên đi Liêu Kính Hàn,thậm chí nổi nhớ này càng gia tăng theo từng ngày,nàng tiếp nhận yêu người khác cũng chỉ vì không muốn gia đình lo lắng cho mình,tuy Trương Kỷ Thanh rất tốt với nàng,nhưng nàng không cách nào quên được Liêu Kính Hàn,từ ngày Liêu Kính Hàn rời đi không còn ai nhớ đến nữa,nhưng Liêu Kính Hàn vẫn luôn tồn tại trong thâm tâm của nàng,Nghê Tâm đứng cách đó không xa quan sát Tống Hàm Nghi,từ khi Liêu Kính Hàn rời đi đến nay đã một năm trôi qua,mỗi lần Tống Hàm Nghi đến viến thăm mộ đều mang theo tâm trạng buồn bã,Nghê Tâm cảm thấy Tống Hàm Nghi quá đáng thương,tình cảm dành cho một người không được đáp lại,bây giờ vẫn thống khổ vì người đó,còn tự trách bản thân vì những việc đã qua,thật không biết đến bao giờ nàng mới vượt qua đau khổ.
Nghê Tâm cũng không biết người lúc nãy có thật là Liêu Kính Hàn hay không,mặc dù trước đây Liêu Kính Hàn có chút lạnh lùng,nhưng không có lạnh đến đáng sợ như bây giờ,cách nói chuyện lại giống như mấy tên phong lưu công tử,không hề giống Liêu Kính Hàn thật thà mang theo mấy phần nhút nhát của trước đây,lát sau Trương Kỷ Thanh đến đón Tống Hàm Nghi trở về nhà,nàng gặp được Tống Hàm Nghi là khoảng hơn nửa năm trước,lúc đó Tống Hàm Nghi đang thất thần đứng ngoài mưa,nàng cảm nhận được nữ tử này rất cô độc,toát ra một loại cảm giác để cho người ta muốn đi che chở và bảo vệ,hoàn toàn không giống vẻ đẹp kiêu sa diễm lệ trên màn ảnh,cũng từ ngày đó Trương Kỷ Thanh theo đuổi Tống Hàm Nghi,dù biết nàng không có yêu mình nhưng vẫn luôn ở bên cạnh khi nàng đau khổ,tìm mọi cách để làm nàng vui vẻ.

Tống Hàm Nghi cũng chỉ là nữ nhân có nội tâm yếu đuối,nàng tất nhiên cảm động vì điều này,nàng thật sự có tình cảm với Trương Kỷ Thanh,chẳng qua nó không nhiều để có thể gọi là yêu như tình cảm mà nàng dành cho Liêu Kính Hàn,hiện tại nàng lần nữa gặp lại người mình ngày đêm hoài niệm,nhưng người đó cũng đã xem nàng như người xa lạ,để cho lòng của nàng càng thêm tổn thương sâu hơn,nàng không biết tim mình còn chỗ nào lành lặng để cho Liêu Kính Hàn rạch nữa hay không,nàng bắt đầu cảm thấy có lỗi với Trương Kỷ Thanh,nàng bắt đầu hoài nghi tình cảm của mình dành cho Liêu Kính Hàn chỉ là sự ngu ngốc,có lẽ nàng thật sự ngu ngốc khi sống trong quá khứ,mà quên đi người bên cạnh tốt với mình nhiều thế nào.   

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK