• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 29: Ước hẹn (thượng)
“Tổng tài, đây là cuộc trò chuyện giữa Viêm tiên sinh và tình địch của ngài, xin ngài kiểm tra và kí nhận.” Văn Mẫn đem một phần tài liệu đặt ở trước mặt Bắc Đường Yên.
Bắc Đường Yên lộ ra nụ cười thoả mãn.
“Rất tốt, tiếp tục điều tra, nhưng nhớ giữ kín bí mật.” Bắc Đường Yên rất hài lòng, tài liệu này chính là cuộc nói chuyện giữa Viêm Liệt và Âu Nhược Nhã, nhưng mà cô cảm thấy người phụ nữ này không dễ dàng từ bỏ như vậy, hừ, gần đây vừa đúng lúc cô không có việc gì làm, có nên cho người phụ nữ này một vài cảnh cáo hay không đây.
“Văn Mẫn, nơi này có một bản báo cáo về tập đoàn Âu thị, em cầm đi xem một chút đi, có lẽ sẽ dùng được.” Đây là tài liệu có liên quan đến tập đoàn Âu thị mà hôm qua cô sai người đi điều tra, dùng cái này đả kích Âu thị sẽ đem lại kết quả rất tốt, Văn Mẫn là trợ thủ đắc lực của cô, đối với năng lực và sự trung thành của cô ấy cô rất yên tâm.
“Được.” Văn Mẫn không cần hỏi nguyên nhân, chỉ cần nhìn tổng tài cô cũng hiểu được vì sao, cô đi bên cạnh tổng tài cho đến hôm nay chẳng lẽ còn không hiểu rõ, tuy nhiều lúc tâm tình tổng tài lên xuống thất thường, nhưng chỉ cần nhìn vào cặp mắt kia là có thể biết cô ấy đang vui vẻ hay là tức giận, mà thủ đoạn của tổng tài tuyệt đối không nghĩ đến tình nghĩa, tập đoàn Bắc Đường có thể lớn mạnh gấp mười lần như ngày hôm nay là minh chứng tốt nhất chứng minh tổng tài tuyệt đối không phải là một người bình thường, cô đã chứng kiến nhiều lần tổng tài đương đầu với người khác, những thứ đó không thể gọi là thủ đoạn buôn bán bình thường được, xem ra lần này tổng tài vì Viêm tiên sinh sẽ làm ra những chuyện không ai ngờ được, cô cũng không biết tổng tài tính làm tới mức độ nào, nhưng mà nếu như tổng tài vì chuyện này mà làm tập đoàn Âu thị sụp đổ, cô cũng tin tưởng.
“Nhớ, chị không muốn nghe bất kỳ đề tài nào có liên quan đến tập đoàn Bắc Đường và Âu thị!” Bắc Đường Yên liếc mắt nhìn Văn Mẫn thật lâu, coi như cô thật sự có lòng muốn tập đoàn Âu thị phá sản, nhưng mà tuyệt đối không được cho người khác biết!
“Dạ, em nhất định làm xong, ngài yên tâm!” Từ trên người Bắc Đường Yên tản ra khí thế mạnh mẽ làm cả người Văn Mẫn chấn động, trong lòng không tránh khỏi xuất hiện sự kính nể, đây mới thật sự là Bắc Đường Yên, cô vừa kính vừa sợ tổng tài đại nhân!

. . . . . .
Sau khi Văn Mẫn đi ra ngoài, Bắc Đường Yên cầm điện thoại di động lên, do dự một lát sau đó gửi một tin nhấn.
Hôm nay anh có làm thêm giờ không, buổi tối có muốn cùng nhau ăn cơm hay không?
Một lát sau liền có tin nhấn trả lời của Viêm Liệt.
Anh không làm thêm giờ, anh chờ em dưới lầu.
Ừm, được, buổi tối gặp
Buổi tối gặp.
Cất điện thoại di động vào trong túi, Bắc Đường Yên tiếp tục xử lý văn kiện, vừa làm việc vừa suy nghĩ, ngày mai là thứ bảy, công ty nghĩ làm, có nên hẹn hò Viêm Liệt ra ngoài đi chơi hay không đây, trong nhà đang tìm người sửa chữa phòng sách, chắc là đến thứ ba là sửa xong, còn có hai ngày nghĩ lễ, nên tìm một nơi xa một chút cùng Viêm Liệt bồi dưỡng tình cảm mới được, nhưng mà không biết nên đi chỗ nào mới tốt.

Mở máy tính ra, bây giờ Bắc Đường Yên mới cảm thấy có mạng thật sự là tốt.
. . . . . .
Buổi tối hai người cùng nhau dùng bữa tối, sau đó Viêm Liệt đưa Bắc Đường Yên về nhà, trên đường đi hai người dắt tay nhau rất là lãng mạng.
“Ngày mai được nghĩ, em có việc gì phải làm không?” Viêm Liệt không biết lịch làm việc và nghĩ ngơi của Bắc Đường Yên như thế nào, không biết thân phận là tổng tài cô có thể được nghĩ hay không.
“Nếu như là anh hẹn em, em không có việc nào phải làm hết.” Công việc luôn luôn làm không xong, tiền của cô đã nhiều lắm rồi, nếu vì công việc mà chậm trễ thời gian vui vẻ thì không đáng giá.
“Thật sẽ không quấy rầy đến công việc của em sao, nếu như em có chuyện phải làm thì không cần nghe lời của anh.” Viêm Liệt có chút bất an, anh không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến công việc của Bắc Đường Yên.
“Đồ ngốc, đây không phải là nghe lời, ngày mai em không có việc gì phải làm hết, anh yên tâm, em sẽ không làm anh cảm thấy mình là gánh nặng.”
Viêm Liệt nghe Bắc Đường Yên nói như vậy, anh dừng bước nghiêm túc nhìn cô, “Yên, đừng đối xử với anh tốt như vậy, anh sợ.” Sợ mình sẽ đắm chìm trong dịu dàng của cô, không thể thoát ra được.

“Nói cái gì đó, anh là bạn trai em, em không đối xử tốt với anh chẳng lẽ đối xử tốt với người khác.” Bắc Đường Yên cảm thấy buồn bực, Viêm Liệt luôn bất an làm cô không biết nên làm gì mới đúng.
“Ngày mai chúng ta hẹn hò ở đâu đây, khu vui chơi hay là rạp chiếu phim, xin lỗi, anh chỉ biết những chỗ này, không có ý kiến nào hay.” Viêm Liệt đổi chủ đề, có một số việc nếu tạm thời không có cách nào thay đổi thì không cần hao tổn tâm trí mà suy nghĩ nữa, đối với cuộc sống, anh thật sự rất thích những điều mới lạ.
Bắc Đường Yên nhìn thấy trên mặt Viêm Liệt lộ ra nụ cười giống như ánh mặt trời rực rỡ liền cảm thấy cao hứng theo, hình như cô đối với nụ cười của Viêm Liệt không có lực miễn dịch, cho dù tâm tình không tốt đến đâu chỉ cần nhìn thấy nụ cười của anh cũng sẽ trở nên nhẹ nhõm vui vẻ.
“Đi rạp chiếu phim đi, thật ra thì em cũng không biết nên đi đâu, em ở trên mạng tìm kiếm một buổi chiều đa số mọi người đều khuyên nên đi rạp chiếu phim hay là công viên nào đó.” Thật ra thì Bắc Đường Yên còn có vài nơi chưa nói ra, còn có nhiều người nói hẹn hò có thể đi đến quán ăn khuya hay là quán bar, nhưng Bắc Đường Yên cảm thấy những nơi này không thích hợp nên không đề cập đến, hơn nữa lâu rồi cô chưa đi rạp chiếu phim coi phim, nếu cùng đi với Viêm Liệt thì thật tốt, cô có chút mong đợi.
“Vậy sáng ngày mai anh lại đón em, chín giờ được không?”
“Được, nhưng mà chín giờ đi xem phim có phải quá sớm hay không?” Bắc Đường Yên thấy người ta đều đi xem phim vào buổi chiều, mình đi buổi sáng hình như rất kỳ lạ.
“Trước đó chúng ta có thể đi dạo phố, sau đó ăn cơm, rồi sau đó mới đi xem phim.” Viêm Liệt đối với tình yêu rất không có kinh nghiệm, anh chỉ có thể nghĩ được những bước này.
“Được, vậy chúc cho buổi hẹn hò ngày mai của chúng ta thành công.” Bắc Đường Yên vui vẻ nói như vậy, Viêm Liệt sửng sốt sau đó cười to.
“Giống như bài diễn văn mở đầu.”

“Đúng là giống thật.” Bắc Đường Yên đồng ý, hai người nhìn nhau cười, nhiệt độ tình cảm đang dần tăng lên.
Thứ bảy
Viêm Liệt nhìn mình trong gương, anh cảm thấy thật lo lắng, đây là lần đầu tiên anh hẹn hò với bạn gái, anh cảm thấy mình cần phải ăn mặc đẹp một chút mới được, nhưng mà trừ tây trang dùng để đi làm ra, quần áo của anh chỉ toàn là áo sơ mi và quần jean, mặc như vậy đi ra ngoài nhìn giống như là sinh viên đại học còn chưa tốt nghiệp, hình như không xứng với Yên, anh có chú ý tới quần áo Yên hay mặc, đều là những thiết kế đơn giản nhưng rất nổi tiếng, làm cho Yên vừa xinh đẹp lại sang trọng, còn để lộ ra sự mạnh mẽ của người làm ăn, nhưng mà anh nhìn mình trong gương, nhìn thế nào cũng nhìn ra bộ dáng sinh viên đại học. . . .
Ai, quên đi, cứ mặc như vậy đi, anh chọn áo sơ mi màu lam đậm và quần dài màu đen, Viêm Liệt cảm thấy mình phải tìm một ngày nghĩ đi mua mấy bộ quần áo, ít nhất phải đem mình biến thành thành thục một chút mới được.
Mà bên này Bắc Đường Yên cũng không có lo lắng như vậy, cô đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ, nếu là cùng Viêm Liệt đi ra ngoài hẹn hò, cô dĩ nhiên muốn bọn họ xứng đôi một chút, cho nên cô chọn áo sơ mi màu trắng có tay, quần jean và thắt lưng, mang giày thể thao, tóc dài được buộc lên thật cao, nhìn mình trong gương, Bắc Đường Yên hết sức hài lòng gật đầu một cái, hừ, cô mặc bộ này ra ngoài tuyệt đối không trên hai mươi lăm tuổi!
Thật ra thì, cô cũng không quan tâm những chuyện này lắm, từ nhỏ đến lớn cô vẫn lấy mình làm trung tâm, không quan tâm những ánh mắt của người khác, nhưng cô cảm thấy mình nên vì Viêm Liệt suy nghĩ một chút, chuyện này đối với Bắc Đường Yên mà nói là rất khó thấy được, có thể suy nghĩ cho Viêm Liệt như vậy đã nói rõ sự yêu thích và coi trọng của cô đối với anh!
Chín giờ đúng, Bắc Đường Yên đi ra khỏi chung cư liền nhìn thấy Viêm Liệt, nụ cười sáng lạn của anh dưới ánh mặt trời có vẻ chói mắt khác thường, làm cho Bắc Đường Yên không tự chủ lộ ra nụ cười.
“Đi thôi, ngày hẹn hò của chúng ta bắt đầu.” Chủ động dắt tay Viêm Liệt, một ngày tốt đẹp chính thức bắt đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK