• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trương Toàn, tại sao lại là ngươi! ?" Triệu Thái Sư không hề hưng trí khi lấy được đáp án từ An Lịch Cảnh mà hé ra khuôn mặt già nua đặt câu hỏi.

Trương Toàn này là con của tổng quản phủ Thái Sư, thường ngày phụ trách chi phí ăn mặc của nữ nhi và an bài việc.nàng ra ngoài lễ Phật .

Lúc này Trương Toàn quay sang nhìn An Lịch Cảnh, cặp mắt sắc bén kia lợi hại như chim ưng, nam nhân này rõ ràng cười đến tao nhã nhưng thủ đoạn của hắn lại đủ để cho hắn ta muốn sống cũng không được.

"Tiểu nhân...,tiểu nhân không phải cố ý , chỉ là tiểu thư ở trong phủ suốt nên cô đơn, trong lòng khó tránh khỏi buồn chán. Sau đó tiểu thư bắt gặp tiểu nhân cùng Xuân Nguyệt làm chuyện tốt dưới gốc cây, tiểu thư có ba bốn lần truy hỏi tiểu nhân việc đó tuyệt vời ở chỗ nào.Tiểu nhân) không chịu nổi tiểu thư vừa đấm vừa xoa đã nói . Sau đó... Đêm hôm đó tiểu thư vừa vặn uống lên chút rượu, có lẽ là này rượu sau phạm vào hồ đồ sự, bản thân tự an ủi một phen."

"Cái gì! ?" Triệu Thái Sư Thân mình chấn động, trên mặt là biểu tình không thể tin được. Nữ nhi của hắn từ nhỏ đã được dạy dỗ nơi khuê phòng, ngày thường khó có cơ hội được xuất môn, hắn đang lo lắng tìm nhà môn đăng hộ đối gả nàng qua, giờ nữ nhi đã chết không nói, lại còn có người hắt nước bẩn lên người nàng.

Tự an ủi?

Nữ nhi của hắn tuổi thanh xuân chính trực, có nhiều nhà danh môn quyền quý tới cửa cầu hôn thế nhưng lại làm ra việc tự tìm an ủi đồi phong bại tục như thế này?

"Thái Sư, lời Trương Toàn nói cùng lệnh thiên kim nơi tư mật bị sưng đỏ hoàn toàn ăn khớp. Trên người tiểu thư cũng không có dấu vết bị nam tử cường bạo, ngược lại như là bản thân lấy tay gây nên." Quan khám nghiệm tử thi nghe nữ đồ đệ của mình ghé vào lỗ tai nói thầm, theo đó mà kể ra.

"Cái chết của tiểu thư hoàn toàn là nàng vì nàng cao hứng kích động cùng tiểu nhân không liên quan, thỉnh Thái Sư minh xét." Bảo vệ mạng quan trọng hơn, Trương Toàn quỳ trên mặt đất, khuôn mặt trắng bệch không có chút huyết sắc không ngừng dập đầu tại chỗ.

*

Từ phủ Thái Sư đi ra trời đã tối muộn, trăng tròn ở trên cao thản nhiên tỏa ra những vầng sáng rực rỡ.

"An Lịch Cảnh, ngươi đứng lại!" Nương theo sự giúp đỡ của Hoàn Ngọc từ phủ Thái Sư đuổi đến ngõ nhỏ không có người, Khuynh Lăng rốt cuộc không nhịn được gầm thành tiếng.

"Đem Tiểu Bạch Bạch trả lại cho ta!"

"Hả? Lăng nhi cư nhiên lại để ý con chồn háo sắc này như vậy? Đáng tiếc, vi phu lại không nghĩ vậy ." Kiêu ngạo nói xong xoay người đi, tay áo vẽ lên độ cong tao nhã, An Lịch Cảnh trong mắt toát lên vẻ đố kị. Nữ nhân này cư nhiên để ý một con chồn háo sắc như vậy mà cũng không thèm quan tâm đến một người như hắn. Đây đã là lần thứ mấy nàng vì con chồn này mà lớn tiếng với hắn ?

"Ngươi..." Thấy hắn cứng rắn không ăn, Khuynh Lăng đành phải hạ giọng chuyển đề tài, "Ngươi nếu đã phá được vụ án thiên kim Thái Sư bị giết, vì sao không thuận tiện đem mấy vụ án còn lại phá hết?"

"Lúc vi phu đáp ứng Tiền đại nhân cũng không nói sẽ đem năm vụ án nữ tử bị giết phá hết. Huống hồ làm cho Cẩm Hoài đế tức giận là vì cái chết kì quái của thiên kim nhà Triệu Thái Sư. Giờ cái chết của Triệu thiên kim đã có manh mối, vi phu cũng không cần quan tâm nhiều như vậy?"

Mắt phượng nhíu lại, An Lịch Cảnh bỗng dưng cười khẽ: "Vi phu nghe nói Lăng nhi từng thề trước mặt nhạc mẫu đại nhân lúc lâm chung rằng cuộc đời này chỉ nguyện gả cho người đệ nhất thiên hạ, không bằng vi phu làm người đệ nhất thiên hạ, Lăng nhi thực hiện lời hứa gả cho vi phu, như thế nào?"

"Đó là hành thích vua!" Nam nhân này điên rồi à mà lại dám nói ra lời này! Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khuynh Lăng trắng bệch, nhìn chăm chú vào đôi mắt của hắn ,có chút choáng váng như sẽ tạo nên một hồi kinh đào hãi lãng*.

Hải lãng kinh đào(骇浪惊涛) hay Kinh đào hải lãng (惊涛骇浪) : sóng to gió lớn. Chỉ hoàn cảnh ác liệt hay việc phải trải qua những chuyện phức tạp khó khăn.

Lúc này, Hoàn Ngọc giúp đỡ Khuynh Lăng cười cười hoà giải: "An công tử hiểu lầm , tứ tiểu thư muốn gả cho người đệ nhất thiên hạ chính là Thừa tướng."

Thừa tướng?

Nhớ tới đêm qua khi nàng nhìn thấy Phong Đình Uyên ,trong mắt hiện lên tuyệt vọng cùng ưu thương, con ngươi An Lịch Cảnh căng thẳng thanh âm lạnh lùng: "Vi phu đương nhiên sẽ thỏa mãn yêu cầu của Lăng nhi." Nói xong đem con chồn háo sắc ném xuống dưới đất, cười lớn rời đi.

Thì ra là vậy, thì ra nàng muốn gả cho người đệ nhất thiên hạ, chính là Thừa tướng Phong Đình Uyên.

A...

Uổng công hắn tự lừa mình dối người, cứ ảo tưởng nàng muốn gả cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK