• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba người ngồi xuống ăn bữa sáng.

Những câu hỏi vừa rồi bị Lương Sam chặn ngang đều có đáp án, bao gồm từng thành viên trong gia đình Kỷ Vũ, công việc của ba mẹ, nhà ở chỗ nào. Sắc mặt Lý Văn Tú đã tốt hơn nhiều so với lúc trước, Kỷ Vũ khó hiểu, Lương Sam ngồi bên cạnh cũng không có ý nói đỡ cho cậu, chỉ lo húp mì.

Kỷ Vũ cố hết sức ứng phó với mấy câu hỏi như đạn pháo của Lý Văn Tú, nếu là người khác đã bị cậu lạnh mặt dọa lui rồi, nhưng đối với mẹ Lương Sam vẫn thật thà cẩn thận trả lời từng câu hỏi. Hôm nay, Lý Văn Tú đến muốn khuyên nhủ Lương Sam cùng với Dương Trác, nhưng bây giờ Kỷ Vũ lại bất ngờ xuất hiện quấy rầy kế hoạch. Nói chuyện một lúc cùng cô, trong lòng bà cũng thoải mái hơn nhiều.

Nhìn chàng trai vừa rửa chén xong, xoa tay ngồi xuống sô pha, bà đứng dậy mang rau quả đi đến phòng bếp, mở tủ lạnh ra có chút bất ngờ, nhiều loại rau củ xanh mướt xếp đầy trong tủ, đây chắc chắn không phải dấu vết một tay con gái mình.

Trong lòng nghĩ ngợi, Lý Văn Tú chút nữa không nhét hết vào tủ được, đi ra nhìn thấy hai cái đầu đang dán sát vào nhau thì thầm to nhỏ, nhìn thấy bà đi ra lập tức văng ra như bị điện giật. Lý Văn Tú giả vờ không thấy, cầm áo khoác trên ghế chuẩn bị rời đi. Tính Lương Sam ăn cơm không tốt, hôm nay bà định đến nấu bữa ăn ngon cho cô, hầm canh bồi bổ, chỉ là bây giờ chắc cũng chẳng cần nữa. Nếu ở lại thì có vẻ dư thừa, dặn dò hai người vài câu rồi đi.

Huyền quan vang lên tiếng đóng cửa, Lương Sam nhổm dậy đè Kỷ Vũ dưới thân, bất ngờ khóa ngồi lên đùi cậu, theo bản năng cậu đưa tay ôm cô vào trong ngực.

Cô giữ mặt cậu trong tay cười cười, đôi môi hồng cách môi chỉ bằng một đầu ngón tay, ánh mắt không tự chủ được bị hấp dẫn, cậu nhìn đôi môi đỏ hé mở khẽ nói: “Vừa rồi có phải bị dọa sợ rồi không?”

“Ừm……” Kỷ Vũ cảm thấy may mắn vì hôm nay rời giường  mặc quần áo đầy đủ, nghĩ đến thái độ của mẹ cô thay đổi chỉ trong chớp mắt, cậu không khỏi tò mò: ‘Em cùng mẹ em nói gì đó sao?”

Lương Sam vẻ mặt thần bí khó dò nói: “Cũng không có gì, chờ cậu 22 tuổi lại nói.”

Kỷ Vũ nghe thấy 22 tuổi ánh mắt ngẩn ra, trong lòng trào dâng một nỗi vui mừng phát điên, không dám xác định vẫn nhẹ nhàng hỏi: “Vậy bây giờ là gì của em?”

“Anh nói đi?” Giọng của cô nhẹ nhàng thùy mị, chậm rãi lắc lắc mông, cách lớp quần đưa đẩy lên một đùm lớn dưới thân mình.

Kỷ Vũ bị cô cọ ngứa ngáy đến cả trong lòng, hừ nhẹ nói: “Anh muốn nghe em nói.”

Cách một lớp quần ngủ Lương Sam có thể cảm giác được một cây gậy cứng rắn để trước bụng mình, cô chui đầu vào hõm vai cậu, thổi ra một hơi nóng bỏng: “Em muốn, chồng ơi…”

Cơn ngứa ngáy râm ran  tràn vào trong tai lan đến toàn thân, tay Kỷ Vũ đang ôm eo cô đưa xuống xoa mạnh đôi mông, làm cho người bên trên kêu ra tiếng. Bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, cậu ngẩng đầu thở dốc: “Mẹ em sẽ không trở lại chứ?”

Lương Sam cười khẽ từ cổ cậu truyền đến, liếm làn da trắng nõn: “Sẽ không.”

Dục hỏa chạm vào là nổ ngay, quần áo trên người bị cởi ra từng cái một, làn da tiếp xúc với không khí nổi lên một tầng da gà vì lạnh, Kỷ Vũ lướt thấy da thịt lạnh băng, đứng dậy ôm cô đi về phía phòng ngủ. Chốc lát sau, trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ cao thấp, cùng với tiếng giường kêu bang bang vì va đập, thật lâu chưa tiêu tan. Chờ dư vị tình dục hòa hoãn lại, thời gian đã quá chiều, sáng chỉ ăn bát mì lại vận động quá mức nên hầu như không còn.

Kỷ Vũ mướt mồ hôi, đôi tay gắt gao ôm lấy lưng Lương Sam, vén lên những sợi tóc dấp dính mồ hôi của cô, khẽ hôn lên trên xương bướm, giọng nói khàn khàn: “Chút đưa anh qua trường một chuyến”

Đầu Lương Sam vùi dưới gối nghe thấy vậy, nói giọng không có sức: “Không phải anh thi xong rồi sao?”

“Ừm, về ký túc lấy vài thứ.”

Cô hừ một cái từ khoang mũi, đồng ý với cậu.

Lúc Kỷ Vũ nắm tay Lương Sam xuất hiện ở trong ký túc xá, ba người bạn cùng phòng đều ở đây. Âm thanh ầm ĩ bỗng nhiên im bặt, trò chơi trong tay dừng lại, ba ánh mắt tò mò đưa tới người bị Kỷ Vũ chặn lại, chỉ lộ ra một góc áo của Lương Sam.

Kỷ Vũ cau mày, lời còn chưa ra khỏi miệng, Lương Sam đi từ phía sau đến bên cạnh cậu, cầm chặt tay rồi tự giới thiệu với ba người trong phòng: “Chào các bạn, tôi là bạn gái của Kỷ Vũ.”

Tiếng hít vào lần lượt vang lên hết đợt này đến đợt khác, Phó Xa còn nhớ hôm qua Kỷ Vũ còn nói: “Đang theo đuổi”, qua một đêm đã theo đuổi được rồi? cậu bất giác giơ ngón tay cái lên với Kỷ Vũ. Cậu ta nhìn người bên cạnh Kỷ Vũ, ký ức bắt đầu cuồn cuộn chảy ra: “Đây không phải …”

Lời còn chưa nói xong đã bị kỷ Vũ đánh gãy: “Nhìn đủ chưa?”

Sau đó bị Kỷ Vũ cầm cằm xoay về phía máy tính,Phó Xa không khó chịu, đẩy tay cậu ra, nghiêng đầu chỉ lộ ra đôi mắt nhìn Lương Sam nói: “Chị Tam Tam đúng không?”

Tay Lương Sam cầm balo ở sau lưng, gương mặt xinh xắn cười ấm áp, nghe xong lời cậu ta nói gật gật đầu. Hai người bạn kia cũng chào chị ngay sau đó, Kỷ Vũ đen mặt cầm nhanh máy tính cùng vài bộ quần áo nhét vào trong ba lô, kéo Lương Sam đi ra khỏi cửa, một tiếng “Đi đây” vang vọng vào trong phòng, còn lại ba người bạn giương mắt nhìn nhau.

Lương Sam bị Kỷ Vũ lôi đi vài bước, nghe thấy sau lưng tiếng kinh hô giống như quỷ khóc sói gào sau cánh cửa.

Kỳ nghỉ đông đã đến rồi, độ dính người của Kỷ Vũ ngày càng cao.

Lương Sam vẫn được Kỷ Vũ đưa đón sinh hoạt như bình thường, lúc rảnh rỗi Kỷ Vũ lại hầu hạ Lương Sam làm sao để cô không rời khỏi mình được. Đồ ăn trên bàn ngày càng phong phú, trên giường cũng nhiều tư thế làm tình đa dạng hơn.

Trở về nhà Kỷ Vũ cũng bị ba mẹ thẩm vấn, cậu chỉ lộ ra là mình đang yêu đương, đối với yêu cầu dẫn bạn gái về nhà chỉ đồng ý qua loa lấy lệ. Cậu không muốn gây áp lực cho Lương Sam, thời gian còn dài, có thể từ từ tiến tới.

Tết trừ tịch công ty Lương Sam được nghỉ ba ngày.

Không tránh khỏi bị kỷ Vũ lôi kéo cùng nhau sa vào bể dục, cậu vẫn như dã thú không biết mệt mỏi, ỷ vào sắc đẹp của mình hết sức khiêu khích tra tấn Lương Sam, hai người ở trên giường hai ngày mới xuống giường, ngày cuối cùng của tết trừ tịch Lương Sam trở về nhà ba mẹ cô.

Tối trừ tịch, còn chưa đến 0 giờ, mà pháo hoa đã nổ tung ngoài cửa sổ. Lương Sam không có hứng với trương trình xuân vãn, sớm nằm ở trên giường, kéo màn cửa sổ ra nhìn về phía chân trời, trong lòng cảm thấy vô cùng viên mãn.

Lúc kim đồng hồ điểm qua 0 giờ, cô nhận được điện thoại của Kỷ Vũ. Bên phía cậu cũng có tiếng pháo hoa vang dội, cùng tiếng ngoài cửa sổ Lương Sam hòa lẫn vào nhau, hết đợt này đến đợt khác. Cô nghe thấy giọng Kỷ Vũ hòa lẫn tạp âm có hơi sai một chút, nhưng vẫn trầm thấp dễ nghe, đánh vào trái tim cô, cậu nói: “Năm mới vui vẻ, anh yêu em.”

Lương Sam nghe thấy tiếng tim mình đập rộn rã, một tiếng lại một tiếng cùng với pháo hoa đang oanh tạc trong tai, ở trong tiếng pháo vang rền đang gầm rú, cô nghe thấy giọng nói của mình: “Em cũng yêu anh.”

Toàn văn xong!!!



Hay đi giới thiệu giúp tui nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang