• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Nhìn thấy Mạch Ly quỳ xuống, Vương thái y vội vàng đỡ hắn ta lên, nói: “Mạch thị vệ, đừng, đừng, lão phu không thể cứu được đệ đệ của ngươi.”

Đúng lúc này, một bóng hình màu đỏ xuất hiện, Vân Cẩm Nguyệt nhìn Mạch Ly, nói: “Ta có thể cứu được hẳn, để ta thử xem.”

“Người? Vương phi, người đừng nói đùa, ngươi không hại đệ đệ của ta, ta đã rất biết ơn rồi.” Mạch Ly không tin Vân Cẩm Nguyệt.

Vương gia để mặc vương phi tự sống tự chết, không ngờ, vương phi lại không sao, còn có thể di chuyển đi lại được, vết thương của nàng khỏi quá nhanh.

Lúc trước hắn ta nghe theo lệnh của vương gia, sai người đánh vương phi, vương phi đã thề tại chỗ, muốn †ìm hắn ta báo thù.

Hắn ta và vương phi có thù oán, sao hẳn ta dám giao tính mạng của đệ đệ cho nàng.

“Không thử sao ngươi biết ta không thể?” Vốn dĩ Vân Cẩm Nguyệt không thích ăn nói mạnh miệng, nhưng bây giờ mạng sống lớn hơn trời, mọi người đều không tin nàng, nàng đành phải nói vậy.

“Không cần, ta thật sự không nhận nổi 'lòng tốt' của người.” Mạch Ly nghiến răng nghiến lợi nói. 

Vương thái y nhìn thấy Vân Cẩm Nguyệt xuất hiện, lại nghe Mạch Ly gọi nàng là vương phi, biết nàng là Ly vương phi, ông ta biết một ít chuyện xấu của Ly vương phi, ví dụ như chủ động theo đuổi Ly Vương, tính cách điên cuồng, xấu xí, không biết xấu hổ...

Nhưng bây giờ nhìn thấy khuôn mặt khuynh quốc. khuynh thành của Vân Cẩm Nguyệt, ông ta cũng sửng sốt mất một lúc, sao mặt của Ly vương phi lại không xấu?

Nghe thấy Vân Cẩm Nguyệt nói vậy, ông ta vuốt râu, nói: “Vương phi nương nương, một nữ tử như ngươi, ngươi chữa cho Mạch Trúc kiểu gì? Mạch đập của hắn quá yếu, lão phu đã kết luận hắn không qua nổi đêm nay, ngươi lại dám nói ngươi cứu được, ngươi lại không phải đại phu ngươi cứu hắn kiểu gì?”

Lời này của Ly vương phi khác gì đang nghỉ ngờ y thuật của ông ta.

“V¡ thái y này, sao ông biết ta chưa từng học y thuật? Trước kia ở phủ tể tướng, nương của ta đã mời một sư phụ về dạy ta y thuật, cho nên ta cũng có chút hiểu biết về y thuật." Đây là lý do mà Vân Cẩm Nguyệt đã nghĩ săn.

Nàng phải chữa bệnh cho người khác, cần phải tìm được lý do hiểu y thuật.

Cho nên, hai ngày trước nàng đã bàn bạc với Phượng Nhị, làm Phượng Nhi lén trở lại phủ tể tướng thông báo với mẫu thân, bảo mẫu thân phối hợp với nàng, nếu có người hỏi nàng học y thuật ở đâu thì nói năm đó mẫu thân mời đại phu về dạy nàng.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK