Mục lục
Khuynh Đảo Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chân nguyên khí của Tả Thư đột nhiên nổi lên cuồn cuộn, động tác của Tần Phương Dương và vài người gần nàng gần như cùng lúc, tự ý cuốn lấy Hà Viên

Nguyệt lên, bay đi nhanh như tên bắn.

Mục Yên Yên cuốn tay áo dài một cái, cuốn lấy Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa, cùng bay đi!

Tả Tiểu Đa vẻ mặt không hài lòng thêm không vui.

Tia sét đánh xuống dọa người như lúc nãy, Tân Phương Dương ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn mình, trực tiếp cuốn lấy Hà Viên Nguyệt đi luôn... Ta là học. sinh của ngươi cơ đấy!

Ngươi làm vậy là đặt ta ở chỗ nào đấy!

Thật là tức chết lão tử rồi!

Hừ!

May mà ta còn không sao!

Nếu như ta mà giận lên á, ngày mai ta sẽ ăn nhiều thêm một chút, trực tiếp no chết luôn, khiến Tân Phương Dương mất người truyền thừa luôn!

Sau khoảnh khắc mọi người ở đây vừa rời đi, Phượng Hồi Đầu đã vừa vặn bị sét đánh trúng.


Sức mạnh tia chớp vô tận, đùng đùng đoàng đoàng đi sâu vào cả rặng núi, âm thanh long trời lở đất liên tục vang lên.

Không lâu sau, ghềnh đá cao trên đỉnh núi liền bắt đầu lần lượt sụp đổ, kéo theo cả Phượng Hồi Đầu xuống phía dưới thân núi, sinh ra sạt lở, đất đát đổ ra không dứt.

Mà sinh ra theo đất đá trôi xuống, Phượng Hồi Đầu không dưới nghìn vạn tấn lại bắt đầu chuyển động chầm chậm, tần suất chuyển động tuy rằng rất nhỏ, nhưng cũng rất rõ rệt, thậm chí là rất liền nhau.

Một khi bắt đầu chuyển động liền sẽ không có dấu hiệu dừng lại.

Theo sạt lở đất ở phía Bắc thân núi, vách núi nứt toác, hai phía Đông Tây đất đá trôi cuồn cuộn chảy xuống...

Mấy người bay về phía chân trời, tránh né tia chớp giáng thế, trơ mắt nhìn bên dưới chăm chú, Phượng Hồi Đầu kia, đã chậm rãi từng chút một... vòng trở lại!

Sau cùng, tảng đá lớn nhô ra kia quay một vòng, từ hướng chính Nam, biến thành hướng chính Bắc, vào khoảnh khắc cả ngọn núi lớn đang chấn động hơn, lúc ấy đột nhiên yên lặng trở lại.

Đất đá mất đi nguồn phát ra động lực, cũng đang chầm chậm dừng lại.

Mưa lớn như trút nước tích tụ đến tột cùng phía chân trời, rất nhiều tiếng ào. ào đang điên cuồng trút xuống!

Nơi xa, trên trời cao —

Sáu người Tả Tiểu Đa nhìn thấy một màn này, năm người trong đó nghẹn họng nhìn trân trối, rơi vào trạng thái ngơ ngác sững sờ.

Cả ngọn núi lớn như thế lại có thể thay đổi ngay dưới mí mắt mình. Thiên phát sát khí, di tinh hoán đấu, địa phát sát khí, lòng xà khởi lục?!

Chỉ có Hà Viên Nguyệt ở bên trong lồ ng nguyên khí của Tân Phương Dương, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng.

Nàng lẳng lặng nhìn phía trước, nói: “Tả Tiểu Đa, ngươi có thể nhìn ra cái gì?”

Tả Tiểu Đa theo lời ngưng thần nhìn lại, nhìn sau một lúc lâu mới nói: “Ta không biết cảm giác của ta đúng hay không, xin lão hiệu trưởng chỉ bảo.”

“Ngươi nói đi.”

“Hình dạng tổng thể là phượng hoàng quay đầu, trước khi ngọn núi chưa thay đổi thì giống một con chim to... à, là một chú phượng hoàng đang giương cánh bay lên, nhưng cũng không bay lên được, nhìn tổng thể là một loại... tư thế quay đầu nhìn rất kỳ quái, rất nôn nóng còn rất tức giận, giống như đang muốn nhìn xem rốt cuộc là cái gì làm mình không bay lên được...”

Ánh mắt Hà Viên Nguyệt lộ ra ý cười. “Còn bây giờ thì sao?”


.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Bây giờ... đầu của phượng hoàng đã quay trở lại rồi, giống như phượng hoàng đã chuẩn bị tốt tư thế cất cánh, bất cứ lúc nào cũng có thể sải cánh bay. lên. Thậm chí còn có một loại cảm giác vững vàng rất kỳ quái tương trợ, nó chỉ cần vỗ cánh bay lên là được, không cần phải lo lắng đến thứ gì khác.”

Hà Viên Nguyệt ha ha cười rộ lên, nói: “Quan sát rất cẩn thận. Đây là hiệu ứng phượng vũ long hồn phù trợ lẫn nhau, bây giờ có chân long bảo vệ, phượng hoàng không còn kiêng dè gì nữa, chỉ cần đợi thời cơ tốt giương cánh bay lên mà thôi.”

“Đây là sự tin tưởng đến cực điểm giữa rồng và phượng! Nếu rồng không thể ngăn trở nguy hiểm cho phượng hoàng, như vậy rồng phượng cùng chịu thương tổn, cùng sống cùng chết, không oán không hối. Nếu rồng có thể chống đỡ được cản trở từ bên ngoài, vậy phượng hoàng có thể chân chính là phượng vũ cửu thiên rồi”

“Đây là Long Phượng Mạch!”

“Đây là thế Thiên Hại”

“Bây giờ thiên thời địa lợi đều ở bên phía chúng ta!”

Hà Viên Nguyệt có vẻ cực kỳ vui mừng.

“Vốn hỏa long này không nên hiện thân bây giờ, hắn cũng bị gông xiềng trói

buộc, dù muốn thoát ra cũng thoát không được. Cho nên này vốn là một bố cục rồng âm phượng hoàng chết, đau khổ giấy dụa nhưng bất lực.”

“Nhưng mà bây giờ không biết là số trời đã định hay là đánh bậy đánh bạ trúng đích, dù sao cũng là do rất nhiều nhân tố hợp lại mà thành, sự cố gắng của rất nhiều người trong đó, đủ loại sức mạnh hỗn loạn cùng một chỗ, cũng là trời xui đất khiến, do nhiều yếu tố tình cờ gây ra.”

“Như là Vu Minh, vì để đạt được lực lượng số mệnh của Phượng Mạch Xung Hồn mà dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, sử dụng hết thủ đoạn, lại hoặc là có người có tâm tận lực bố trí, mạnh mẽ trói buộc Phượng Mạch Chi Lực để tự mình dùng, còn có trận hỏa hoạn đốt rừng thình lình xảy ra hôm nay,... thủ đoạn này, dự tính ban đầu không có chỗ nào là không tà ác, làm tổn hại thành Phượng Hoàng và Phượng Mạch.”


“Nhưng cuối cùng vì tất cả mọi người không biết sự tồn tại của Long Mạch, cho nên tất cả thủ đoạn của bọn họ kết hợp lại trùng hợp thúc đẩy sự ra đời của hỏa long sáng nay!”

“Mà nay, vận mệnh của thành Phượng Hoàng không còn là chắc chắc phải chết hay là cửu tử nhất sinh, mà là rồng ngâm phượng hót, phong vân tế hội!”

“Đây là số trời! Là nơi sâu xa đã có định số! Quả nhiên là người tính không bằng trời tính...”

Trong lòng Hà Viên Nguyệt cảm thán.

Tả Tiểu Niệm cũng đang nhìn một màn này, nghe vậy có chút đăm chiêu suy nghĩ nói: “Ta lại không phải cảm thấy như vậy.”

“Hửm?”

“Nếu dựa theo cách nói này thì thật ra ta lại cảm thấy được, phượng quay đầu này là phượng hoàng đang chờ đợi; chính là kiểu, ta muốn đi sao ngươi còn không theo kịp vậy... là loại cảm giác này.”

“Bây giờ rồng bay lên, phượng cũng yên tâm vì thế quay đầu lại. Hắn là loại cảm giác an tâm vì đã đợi được thứ mình muốn đợi.”

Lời nói của Tả Tiểu Niệm mang theo chút ngây thơ chất phác của thiếu nữ, làm cho tất cả mọi người cười ha ha.

“Nếu là nói như vậy... cũng khá hợp lý.”

Hà Viên Nguyệt cười cực kỳ vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK