Mục lục
Khuynh Đảo Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này xem ra không chỉ có La Liệt mà đến cả Tần Phương Dương cũng vô cùng kinh ngạc.

Long Vũ Sinh cùng mọi người đều liếc mắt vô cùng vô cùng không phục nhìn sang, bây giờ Phù Phù đang rất kiêu ngạo... Thật muốn đánh hắn!

Phù Phù nhìn thấy mình đang đứng đầu cả đám thì lòng hư vinh trở nên thỏa mãn hơn bao giờ hết, mở to miệng chấp tay làm bái xung quanh, cười vô cùng ngu ngốc: "Đã nhường đã nhường, chê cười chê cười."

Tần Phương Dương khoanh tay đứng ở một bên, không cảm xúc nói: “Thử lại lần nữa để xác nhận số chính xác nhất!”

La Liệt vội vã ngăn cản: “Đợi một lúc nữa rồi qua vòng khác, không phải là vẫn còn một người sao, Tả Tiểu Đa còn chưa được thử kìa”

Năm người trước đó, bất luận là người nào cũng đều đã được xem là tuyệt thế thiên tài trước giờ chưa từng có của thành Phượng Hoàng rồi!

Lúc này La Liệt thật sự đang rất tò mò, Tả Tiểu Đa với tư cách là lão đại của năm người này, trước mắt liệu đang có trình độ như nào?

Tân Phương Dương không quan tâm đ ến hẳn, trực tiếp hạ lệnh bắt đầu vòng thứ hai.

'Vốn dĩ chỉ đánh hai lần, nhưng sau khi Tân Phương Dương xem xong lăn thứ hai thì do dự một lúc, lại bảo đánh lần thứ ba.

Vũ Long Sinh cùng mỗi một người đều đánh ba lần, dùng số trung bình của ba lăn dựa vào đấy quyết định số liệu cuối cùng.

Chỉ có điều thành tích của mỗi người đều gần bằng lần đánh thứ nhất, khác biệt không nhiều.

Cuối cùng Tân Phương Dương mới gật gật đầu.

Lúc này mới đến lượt Tả Tiểu Đa vào sân.

“Tả Tiểu Đa, ngươi đến bên máy này."

Tần Phương Dương đi thẳng đến máy đo lực Thai Tức cảnh ở bên cạnh võ võ lên đấy.


La Liệt đổ mồ hôi hột.

“Thầy Tần, khởi đầu của máy này là 50000kg đấy... Máy kiếm nghiệm này ít nhất phải là cảnh giới Thai Tức mới có thể dùng được... Đứa bé Tả Tiểu Đa này mặc dù là thiên tài bất thế xuất, nhưng...”

“Ngươi không cần quan tâm đâu, chờ xem kịch vui đi!"

Tần Phương Dương sắp xếp cho Tả Tiểu Đa: “Đứng đấm ở đây nè. Đúng rồi, đừng sử dụng công pháp đặc biệt để tăng thêm lực tấn công đấy."

Tả Tiểu Đa gật gật đầu, bước từng bước tiến lên, đứng lại, hít một hơi thật sâu, ánh mắt trở nên sắc bén hơn bao giờ hết, tập trung lên chấm đỏ nhỏ trên mục. tiêu ở trước mắt kia

Những người khác ngạc nhiên phát hiện, cơ thể của Tả Tiểu Đa có vẻ đã trở nên to lớn hơn giống như. bị phù, toàn thân gần như cường tráng gấp đôi!

“Yaaaaa...”

Tả Tiểu Đa bật hơi hét lớn giống như tiếng sấm. sét vang vọng.

Dáng vẻ khí thế rất đồi dào!

Nhưng tiếng hét này lại suýt chút khiến tất cả mọi người tại đó ngạc nhiên đến hồn bay phách tán!

La Liệt vô cùng quan tâm đ ến động tĩnh của Tả Tiểu Đa, da đầu tê răn, cảm thấy kinh sợ, suýt nữa đã trực tiếp lên đ ỉnh.

Đệch mợ, có cần phải khác người đến vậy không?

Đến cả tiếng hét cũng độc đáo tới vậy...

Lúc này Tả Tiếu Đa đã bước đến khom người ra sức đấm, nắm đấm giống như một cái búa lớn từ xưa đến nay, hung hăng đánh lên mục tiêu của máy kiểm tra!

Ầm một tiếng cực lớn, toàn bộ máy kiểm tra bị sức mạnh cực lớn đập vào đong đưa trước sau, tiếng ken két vang lên, viên bi sắt lập tức dội lên cao bốn thước rưỡi, quay tròn xung quanh một lúc trên không trung rồi dừng lại trong không khí đủ ba giây mới tục rơi xuống!

Rầm rầm.

Con số trên màn hình bắt đầu dao động như thác nước đổ xuống.

La Liệt chồm tới theo bản năng, thời điểm này, hẳn cảm thấy mắt mình đã mù rồi

Lắc lắc đầu, xoa xoa mắt, ra sức dụi mắt, còn đến gần xem, con số kia, không thay đối xíu nào!

Sáng ngời.

“Đệch mợi Đệch mợ đệch mợ đệch mợ...”

La Liệt không ngớt lời

Bây giờ hắn chỉ có một cảm giác: Ta đang thấy gì vậy nè? Ta chứng kiến kỳ tích sao!?

Cũng có thể là phép màu?!


Con số hiện rõ rên màn hình kia vô cùng chói mắt: 149500kg!

Long Vũ Sinh và đám người đều trở nên ngây ngốc!

Vạn Lý Tú nhìn lại số 29250kg mà mình đạt được, không nhịn được xúc động muốn khóc... Chênh lệch. nhiều đến vậy sao?

Tu luyện cực khổ, liều mạng ngày đêm, kết quả đánh một chưởng còn không bằng số lẻ của người ta?

Cho dù người này là Tả lão đại, nhưng mà... Như. vậy cũng không nên mà!

Những người có liên quan tại đó đều rơi vào trong bầu không khí yên lặng không nói nên lời.

Đến cả đôi mắt của Tân Phương Dương cũng không nhịn được đột nhiên co lại.

Mặc dù hắn đã có chút dự đoán vẽ trình độ hiện tại của Tả Tiểu Đa, nhưng vẫn bị kinh ngạc vì con số này!

Quá cao!

Cao đến bất ngờ!

Cảnh giới Võ Sư lại gây được mức độ tấn công của một cú đánh nặng 149500kg, vậy có khác biệt gì với lực tấn công 150000kg đâu?

“Chẳng trách...”

Tần Phương Dương suy nghĩ trong lòng.

“Chẳng trách ám khí Tả Tiểu Đa có thể dùng là một ám khí bằng ngọc dễ vỡ như vậy, mà có thể đánh bị thương hai cường giả Thai Tức cảnh... Hơn nữa còn xâm nhập vào trong bắp thịt làm tổn hại đến kinh mạch...”

“Ngoài lực tấn công như vậy ra thì sao có thể giải thích được chứ.”

'Sắc mặt Tân Phương Dương bình tĩnh, như thành tích đấy là bình thường không đáng kể, thản nhiên nói: "Đánh thêm hai lần nữa!"

“Vâng!”

'Sau khi ầm ầm hai tiếng vang lên, con số đã dừng lại!


Cú đấm thứ hai này, 149350kg!

Đến cú đấm thứ ba cũng là cú đấm cuối cùng, con số cuối được đánh ra bất ngờ là 149999,ökg, một con số thật đáng sợ!

Viên sắt lớn trực tiếp dội lên năm thước, dừng ở điểm cao nhất vội vã xoay tròn, súyt nữa trực tiếp bay ra ngoài.

Ánh mắt của La Liệt ngớ ra, lẩm bẩm nói: “Chỉ kém 0,8kg... so với mức cao nhất... Ông trời của ta ơi... Con số cay mất như vậy là viết ra hả!”

Hắn lại quay đầu đầy vẻ chấn động nhìn chằm chằm tên yêu quái Tả Tiểu Đa!

Chỉ nhìn thấy tên nhóc đấy đi đến giữa Long Vũ Sinh cùng năm người kia, vẻ mặt buồn bã than văn: “Thất bại... Lại không thể đạt được 150000kg... Số bắt đầu chỉ là số 1, cách xa cách ngươi vừa 2 vừa 4 rất nhiều... Ta rất thất vọng...”

Nét mặt năm người kia giật giật, ánh mắt như muốn ăn thịt người nhìn Tả Tiểu Đa.

Lúc này, trong tâm trí chỉ có hai chữ.

Đáng ghét!

Ngươi đáng ghét dữ vậy chứ!

Thật sự không muốn để ý tới hẳn, tất cả cùng quay đầu.

“Đáng ghét!”

Trong lòng La Liệt âm thầm mắng một câu, cuối cùng xoay đầu, võ lên máy kiểm tra, vô cùng cảm thán nói: “Chất lượng của cái máy kiểm tra này tốt thật đấy.”

Tần Phương Dương trợn mắt, thầm nghĩ, có thể không tốt sao? Hễ có một xíu ăn bớt ăn xén vật liệu nào thì hôm nay đã bị nổ rồi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK