Nó nhìn xuống , một nam nhân tuấn tú , yêu nghiệt đứng đó . Ăn mặc tuy là thường phục nhưng khí phách như một người hoàng tộc . Nó cất tiếng :
- Không biết đệ tới gặp hoàng tẩu ta mà phải mặc thường phục sao ?
- Thì ra là hoàng tẩu ! Nhưng hoàng huynh đâu mà tẩu phải ra đây ? - Lăng Thiếu - em hắn nói.
- Ân ái với phụ nữ khác ! - Nó bình thản nói.
Lăng Thiếu bất ngờ trước thái độ thờ ơ của nó . Những nữ nhân thường sẽ ghen tuông hay khóc lóc cầu xin . Nhưng vị hoàng tẩu này lại phát hiện ra hắn ngay cái nhìn đầu tiên , đã thế lại mặc kệ chuyện của hoàng huynh , ân ái với người phụ nữ khác vốn là một sự sỉ nhục , nhưng tẩu lại không quan tâm tới điều đó.
- Tẩu thật kì lạ ! - Lăng Thiếu nói.
- Giang sơn thay đổi , bản tính khó dời ! Hắn ở chung với người phụ nữ khác ta phải chõ mũi vào sao ? - Nó lạnh nhạt nói. - Ta với hắn vốn dĩ là hoàng thượng ban hôn , tình yêu không có , đệ nghĩ ta sẽ ghen sao ?