Hôm nay là hội hoa đăng , nhờ con mắt nhìn xa trông rộng của nó mà nó nhìn thấy rất nhiều thứ . Từ nhỏ , nó đã sống một mình , lớn lên trong một căn nhà hoang trên núi . Cuộc sống nó thấy ở thế giới bên ngoài chỉ toàn qua cánh cửa sổ , bây giờ là bức tường quanh hoàng cung . Nó tức vô cùng , cứ như nó có duyên với hai chữ giam cầm vậy . Thời cơ không có ai thường xuyên lui tới lãnh cung , nó nghĩ ra cách trốn hoàn hảo , đó chính là sử dụng sức mạnh của một ác quỷ.
Nó choàng áo lên , nhảy qua bức tường cũ kĩ to lớn nhốt nó mấy tháng nay . Nhảy qua xong , nó chạy về phía cửa Tây - cổng hoàng cung ít người qua lại và canh gác lỏng lẻo nhất . Rất may mắn là đám lính canh đều đi đánh nhau với Chu Công cả rồi , đám còn lại thì tới Hoa điện để chúc mừng tam hoàng tử bao ngày học tập bên ngoại quốc đã trở về nên về vị trí rất muộn . Nhờ thế kế hoạch của nó thành công trói lọt mà chẳng tốn tí công sức.
Tới lễ hội , nó như một đứa bé mới lớn , cứ đi khắp hàng này đến hàng nọ , nhờ số ngân lượng mà nó bí mật giữ trong lãnh cung , vả lại nó đang giữ Túi Vô Đáy mà nó chôm được dưới âm phủ lần đi chơi trước nên nó không sợ hết tiền.
Nó ở dưới cây Sao Băng , một cây cổ thụ ngàn tuổi nổi tiếng của Thánh Phong quốc vì cây này là cây đàn hương trắng hiếm có , lá có màu bạch kim như ngôi sao lấp lánh , cây này do các tiên nữ tạo ra . Khi nó chạm vào , nó cảm thấy rất nhiều năng lượng đan xen vào nhau và có một số lượng khổng lồ . Nó chỉ ước một điều , đó chính là rời khỏi tên khốn Thanh Phong đó nhanh nhanh thôi.
- Tỷ Tỷ ! - Giọng một nữ tử vang lên.