Nguyên bản căn nhà của Dư Hoàn và Khâu Diệc Phong là do Bặc Mạn bố trí.
Đó là bất động sản cá nhân của nguyên chủ Dư Hoàn, một căn biệt thự nằm ở ngoại thành thành phố B.
Khâu Diệc Phong mới xuất đạo được hai năm, với số tiền tiết kiệm được, hắn thậm chí không trả nổi tiền đặt cọc ở thành phố B.
Nhưng nguyên chủ Dư Hoàn không quan tâm, cô có rất nhiều bất động sản đứng tên mình, cho rằng sau khi kết hôn có thể cùng Khâu Diệc Phong sống chung.
Chuyện kết hôn Khâu Diệc Phong hoàn toàn buông tay mặc kệ, đều là nguyên chủ một mình thu xếp.
Ngôi nhà mới trong tay Diêu Hi này vốn là quà cưới của Diêu Hi dành cho Khâu Diệc Phong.
Diêu Hi là "bạn tốt" của Khâu Diệc Phong, ra tay càng hào phóng.
Khi biết Khâu Diệc Phong sẽ kết hôn, anh đã chia một căn nhà do anh đứng tên định tặng cho Khâu Diệc Phong, đồng thời tự tay sắp xếp phòng tân hôn cho hắn.
Đương nhiên, Diêu Hi trong nguyên tác không phải là người rộng lượng.
Anh giả vờ thay Khâu Diệc Phong thu xếp, trên thực tế anh biết Khâu Diệc Phong sĩ diện hão, không muốn nhận bố thí của người khác.
Hơn nữa, Diêu Hi càng để ý và giúp đỡ nhiệt tình bao nhiêu thì Khâu Diệc Phong càng khó chịu bấy nhiêu.
Diêu Hi hiểu quá rõ những rối rắm của Khâu Diệc Phong, cho nên Diêu Hi sẽ không bao giờ từ bỏ nhắc nhở Khâu Diệc Phong rằng hắn ta sắp kết hôn với một người phụ nữ mà hắn ta không có tình cảm.
Đối với nhân vật phản diện Diêu Hi, thế lực của nguyên chủ Dư Hoàn ở giới giải trí càng rộng, nếu thực sự kết hôn với Khâu Diệc Phong, bằng vào sự ngu ngốc của cô, cô nhất định sẽ không tiếc công sức giúp chồng đạt đến đỉnh cao cuộc đời.
Cho nên Diêu Hi tất muốn ra mặt phá hoại, dù sao Giang Vũ Nghênh cũng chỉ là một diễn viên nhỏ, không nổi tiếng không tài nguyên, ra mắt hơn một năm cũng chỉ đóng vai nữ hai, hơn nữa lại là vai phản diện.
Tuy rằng được người xem khen ngợi về kĩ thuật diễn nhưng sẽ sớm bị mai một.
Vì vậy, khi bạn gái Khâu Diệc Phong biến thành Giang Vũ Nghênh thì tên này sẽ dễ đối phó hơn rất nhiều.
Trong cốt truyện của quyển sách, sau khi nguyên chủ cùng Diêu Hi cử hành hôn lễ đầy khó xử, Diêu Hi cũng đưa ra một chiếc chìa khóa như thế này, buộc nguyên chủ Dư Hoàn phải quay trở lại phòng tân hôn mà anh ta đã sắp xếp.
Không còn lý do nào khác, nếu như Khâu Diệc Phong ăn năn hối cải chạy đến biệt thự của nguyên chủ Dư Hoàn, theo tính khí của nguyên chủ, cô nhất định sẽ lựa chọn tha thứ, hai người nhất định sẽ vương vấn không dứt, dây dưa không rõ.
Vì vậy, Diêu Hi mới chơi một vố như vậy.
Mà cuốn sách ban đầu cũng nói rằng lí do tại sao nguyên chủ Dư Hoàn muốn quay về biệt thự của mình là vì trong lòng cô còn nghĩ về Khâu Diệc Phong.
Cô nghĩ Khâu Diệc Phong chỉ nhất thời hồ đồ, đợi hắn hiểu rõ rồi sẽ quay lại chọn cô lần nữa.
Tình yêu khiến người ta mù quáng và hèn mọn.
Cho dù nguyên chủ bị Khâu Diệc Phong tổn thương đến mức nào, cô vẫn hy vọng hắn sẽ hồi tâm chuyển ý.
Hơn nữa, nguyên lai trong cốt truyện, nguyên chủ chạy vào hậu trường cãi vã với Diêu Hi về ngôi nhà mới.
Thậm chí ngón tay mảnh khảnh của nguyên chủ còn làm Diêu Hi xước mặt chảy máu.
Cũng may vai ác tuy rằng tức giận, cũng không động thủ với con gái, chỉ trực tiếp sai người nhét nguyên chủ vào trong xe đem trói về nhà mới.
Vì vậy, lần này, Dư Hoàn sẽ không để điều đó xảy ra, cô sẽ làm theo đúng những gì Diêu Hi muốn.
Dư Hoàn ngoan ngoãn cầm lấy chìa khóa trong tay Diêu Hi, cười rạng rỡ nhìn anh: "Ông xã, từ hôm nay trở đi, chúng ta là vợ chồng.
Có chuyện gì anh có thể từ từ thương lượng với em, đừng uy hiếp người khác như vậy, người ta sẽ sợ hãi."
Khi Dư Hoàn nói xong những lời này, chình mình đều bị bản thân làm rùng mình.
Làm nũng không phải điểm mạnh của cô.
Cũng may con gái loại chuyện này có thể không cần thầy dạy vẫn hiểu.
Diêu Hi nheo mắt nhìn cô, tròng mắt lóe lên tia sáng.
Dựa vào một khoảng thời gian quan sát của Diêu Hi về người phụ nữ này, cô là người nóng tính, tính tình khó chịu, cả ngày nghi ngờ linh tinh và hay cãi vã về những chuyện nhỏ nhặt.
Kỳ thật Khâu Diệc Phong đã sớm không chịu được người này, thậm chí mỗi ngày đều ở trước mặt Diêu Hi mắng cô "xấu tính".
Ngoài ra, Diêu Hi cũng đã bắt gặp bộ dạng nguyên chủ Dư Hoàn điên cuồng mắng chửi Khâu Diệc Phong vài lần, cho nên, Diêu Hi lần nữa cảm thấy, ngoài việc bị Khâu Diệc Phong kích thích, bản thân người phụ nữ này cũng có vấn đề.
Mặc kệ những lời đó của Dư Hoàn là thật hay giả, cho dù chỉ giả vờ ôn nhu, Diêu Hi nháy mắt cảm thấy, giọng của cô rất hay, vẻ ngượng ngùng một chút đều không giống làm bộ, thậm chí còn rất nữ tính.
Dư Hoàn vốn lớn lên không tệ, năm mười sáu tuổi chính vì dung mạo xinh đẹp mà được đạo diễn nổi tiếng Hoa Chí Văn để mắt tới, trực tiếp trở thành nữ chính.
Hoa Chí Văn cũng là một nhân vật huyền thoại, nữ chính trong các bộ phim của ông đều tỏa sáng rực rỡ.
Hơn nữa ánh mắt lại tốt, mỗi một nữ chính đều đẹp như thiên tiên vậy.
Mà Dư Hoàn, người nổi bật trong số các nữ chính, trổ hết tài năng, từng được đánh giá là Hoa nữ lang xinh đẹp và khí chất nhất.
Xét về ngoại hình, Giang Vũ Nghênh không bì được với Dư Hoàn.
Sở dĩ Khâu Diệc Phong nhớ mãi không quên Giang Vũ Nghênh nhiều năm như vậy là vì Giang Vũ Nghênh tính tình dịu dàng, chưa bao giờ nổi giận với Khâu Diệc Phong, ôn nhu đến làm người đau lòng.
So sánh như vậy, Dư Hoàn lại trở thành mụ phù thủy, dù có xinh đẹp cũng mất đi sức hấp dẫn.
Ngay lúc đó, Diêu Hi cảm thấy nếu người phụ nữ này trở nên dịu dàng, đó chính là muốn mệnh.
Diêu Hi ngừng một lát, hồi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.
Dư Hoàn hít một hơi thật sâu, nhìn lướt qua địa chỉ trên tờ giấy, mở miệng cười nhẹ: "Vậy em về nhà mới trước, ông xã cũng đừng xã giao muộn quá, về sớm chút, em ở nhà đợi anh."
Bặc Mạn đứng một bên nghe thấy lời này, lấy tay che trán lùi lại mấy bước, không nói nên lời.
Bặc Mạn biết cô đang diễn, dù sao Dư Hoàn cũng cần mặt mũi, ở trước mặt nhiều người như vậy, cô ấy sẽ không để mình thua quá thảm.
Nhưng mà màn kịch này của Dư Hoàn, diễn vẫn chưa xong.
Hiện tại xung quanh không có ai, lại còn giả bộ âu yếm như vậy, Bặc Mạn thực sự cảm thấy không ai thèm xem.
Thời niên thiếu Diêu Hi đã dốc sức làm việc ở bên ngoài, nghe qua quá nhiều lời nói dối.
Để trả thù, anh thậm chí còn không màng cả chuyện hôn nhân đại sự của mình.
Với đạo hạnh của bản thân, sao anh có thể không nhìn ra Dư Hoàn đang giả vờ.
Nhưng khi cô nói chờ anh về nhà, thực sự khiến Diêu Hi nghĩ rằng anh có một người vợ yêu quý đang chờ mình trở về.
Giọng Diêu Hi dịu đi, khóe miệng nhếch lên nói: "Được rồi, tôi sẽ nhanh chóng trở về.
Để tài xế đưa cô về, miễn cho cô tìm không thấy địa chỉ."
Dư Hoàn biết Diêu Hi yêu cầu tài xế đưa cô về là vì sợ cô bỏ chạy.
Nói là tài xế nhưng thật ra lại cử người theo dõi cô.
Dư Hoàn cô là ảnh hậu, xuất đạo nhiều năm, tiền kiếm không ít, sẽ thiếu một cái tài xế sao?
Tất nhiên, Dư Hoàn không có ý định chạy, cũng không phản bác "lòng tốt" của Diêu Hi.
"Ồ, phiền anh vậy, đúng lúc tài xế của em có thể tan làm nghỉ ngơi trước."
Mặc dù Dư Hoàn vẫn đang mỉm cười, nhưng Diêu Hi vẫn có thể nghe thấy sự oán giạn trong lời nói của cô.
Tâm trạng Diêu Hi lúc này đang rất tốt, anh không để ý đến cô, chỉ nhìn cô cười, bắt chước giọng điệu của cô: "Không phiền phức, chúng ta là vợ chồng, là người một nhà, tài xế của tôi cũng là tài xế của cô."
Dư Hoàn sững sờ, nụ cười nhìn như vô hại của Diêu Hi lại khiến da đầu cô tê dại.
Dư Hoàn diễn không nổi nữa, cô quay lại nắm lấy cổ tay Bặc Mạn, nói với Bặc Mạn: "Đi thôi, em và Tống Như đưa chị về trước."
Bặc Mạn bên này cũng nhẹ thở ra, sau khi hướng về phía Dư Hoàn gật gật đầu, lại quay lại gật đầu với Diêu Hi xem như chào hỏi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
2.
Bổn Cung Là Hoàng Hậu
3.
Không Ai Cứu Tôi
4.
[Ngôn Tình] Sống Chung
=====================================
Sau khi lên xe do Diêu Hi sắp xếp, Bặc Mạn ôm một bụng câu hỏi, trước mặt tài xế của Diêu Hi, bất lực không thể nói gì.
Cuối cùng cũng tới nơi, Bặc Mạn vừa mới đóng cửa lại, còn chưa kịp lấy dép đã kéo lấy Dư Hoàn hỏi: "Chị đã sớm biết chú rể đổi thành Diêu Hi rồi phải không?"
Dư Hoàn sửng sốt một chút, trông cô có vẻ mệt mỏi, ngồi xuống sô pha cạnh cửa cởi giày cao gót, sau đó lắc đầu giải thích: "Chị biết trước Khâu Diệc Phong sẽ không tới, Diêu Hi hẳn là người thay thế hắn sắp xếp."
"Vậy chị chấp nhận chịu thiệt sao? Sao chị không nói trước với em, em thay chị hủy bỏ hôn lễ." Giọng Bặc Mạn cao lên, rõ ràng rất tức giận.
Dư Hoàn mỉm cười, cô kéo Bặc Mạn ngồi xuống bên cạnh, vỗ nhẹ vào lưng Bặc Mạn, giúp cô vuốt tóc: "Đừng tức giận, chị cũng không nghĩ tới Khâu Diệc Phong cặn bã như vậy, thiệp mời đã phát nửa tháng trước, chú rể viết tên Khâu Diệc Phong, giờ lại là một người khác, sợ rằng có người lanh mồm lanh miệng đem chuyện này nói ra.
Đây mới là điều chúng ta nên quan tâm."
Trong cốt truyện gốc có người lanh mồm lanh miệng đem chuyện này nói ra, ngày hôm sau liền lên hotsearch Weibo.
Không chỉ Dư Hoàn mất hết mặt mũi, ngay cả Khâu Diệc Phong cũng bị mắng là tra nam.
Dư Hoàn Khâu Diệc Phong bao gồm người bị liên luỵ, Giang Vũ Nghênh đều gặp khó khăn, lại tìm không ra người phát tán.
Bây giờ nghĩ lại, người lanh mồm lanh miệng đó chắc hắn là người Diêu Hi sắp xếp.
Đây chính là năng lực của đại Boss phía sau màn Diêu Hi.
Người khác chỉ biết anh là một nhà biên kịch, một nhà sản xuất có tiếng và là ông chủ phía sau của một công ty giải trí.
Nhưng trên thực tế, sản nghiệp của Diêu Hi không chỉ chừng này.
Anh cũng điều hành một chuỗi tập đoàn tài chính quốc gia, giá trị con người hơn trăm triệu.
Chẳng qua giai đoạn đầu anh khiêm tốn, không ai biết anh giàu cỡ nào.
Lão đại kiểu này, dỗ được chính là cái đùi, dỗ không được thì là quả mìn.
Nghĩ như vậy, Dư Hoàn không khỏi cười khẽ, chỉ cảm thấy con đường phía trước còn rất dài.
Bặc Mạn bị cô nhắc nhở, vội vàng ngây người đứng lên: "Chị nhắc em mới nhớ, em đi xác nhận danh sách khách mời, gọi điện cho từng người nói bọn họ không được lắm miệng."
Dư Hoàn lại túm lấy Bặc Mạn: "Vô dụng, giấy không gói được lửa, gần đây em chuẩn bị cho hôn lễ của chị, chạy tới chạy lui, chân phồng rộp lên cả, lát nữa em và Tống Như về nghỉ ngơi thật tốt, coi như không nghe không thấy.
Ngày mai thức dậy, xem thử có ai mua hotsearch cho chúng ta không, không có thì tốt, nếu có, lại thuê thủy quân khống bình."
Dư Hoàn bình tĩnh như vậy, thật ra lại làm Bặc Mạn thấy yên tâm.
Bặc Mạn là người đại diện độc lập của Dư Hoàn, khi Dư Hoàn mới xuất đạo, liền đơn độc mang cô.
Nhiều năm như vậy, là đồng nghiệp, cũng là bằng hữu.
Vì chuyện kết hôn của Dư Hoàn, Bặc Mạn rầu thúi ruột.
Trong cốt truyện, cuối cùng nguyên chủ trở thành chó nhà có tang, Bặc Mạn vẫn không rời bỏ, tới cuối cùng vẫn mải miết giúp nguyên chủ tìm kiếm tài nguyên, mong cô danh tiếng nghịch chuyển, nổi tiếng trở lại.
Bặc Mạn dựa đầu vào tường, thậm chí còn không có sức mà nhấc chân đứng dậy, khẽ cười, nghiêng đầu ngập ngừng nói: "Khi trước truyền thông bóc ảnh của chị và Khâu Diệc Phong, fans của hắn ném đá, nói rằng chị là người sai, cố tình chị không cho em phản kích.
Hiện tại rơi vào tình huống này, em không phải nói mát, em muốn hỏi chắc chắn, về sau lại gặp chuyện này, muốn em giúp chị đáp trả lại không?"
Dư Hoàn cười thành tiếng, nhéo nhéo lòng bàn tay Bặc Mạn áy náy: "Trước đây em vất vả rồi, đều là lỗi của chị, làm em lo lắng nhiều.
Bắt đầu từ hôm nay, chị và Khâu Diệc Phong hoàn toàn phân rõ giới hạn, nên làm gì, chị để em buông tay đi làm"
Bặc Mạn cũng cười, tuy là ngày hôm nay trôi qua bất ổn, gà bay chó sủa, nhưng Bặc Mạn đột nhiên cảm thấy Dư Hoàn không cùng Khâu Diệc Phong kết hôn là điều vô cùng tuyệt vời.
Cả hai cùng cười với nhau, như thể họ đang vẫy tay tạm biệt quá khứ.
Đến khi, Tống Như mang dép lê dùng một lần bước ra khỏi phòng, lo lắng mở miệng: "Đừng cười nữa!"
"Em vừa mới nhìn, tổng cộng có ba phòng, một thư phòng, một phòng thiết bị, đều chứa đầy rồi, người ở không được.
Không lẽ buổi tối chị Hoàn thực sự ở lại đây? Cùng Diêu Hi động phòng sao?".
Danh Sách Chương: