Ánh sáng mờ mờ ảo ảo khiến cô không nhìn rõ gương mặt của người đàn ông kia, nhưng động tác của anh khiến cô biết rõ, anh đang cởi quần áo.
Noãn Thanh sợ hãi, cô mơ hồ lùi về sau, cảm giác cứ như có một điều đáng sợ gì đó đang tới.
Cô không ngừng lùi về phía thành giường, muốn nhân cơ hội để chạy trốn. Không ngờ lại bị anh bắt lấy mắt cá chân, không hề nhẹ tay mà kéo cô về phía mình.
Cô vùng vãy muốn chạy thoát, liên tục lắc đầu và vang lên những tiếng ú ớ đầy nỗi kinh hoàng.
Nhưng sức lực của người đàn ông quá lớn, cô căn bản không chạy thoát được, một giây sau, anh đã đè hai tay cô xuống giường, đặt cô ở dưới thân mình, điên cuồng gặm cắn môi cô.
Lúc này cô đã hoảng loạn đến mức không thể nghĩ thêm được gì, cô cắn vào môi anh, một hương vị tanh nồng của máu lan ra trong khoang miệng, khiến anh càng điên cuồng.
Cô biết mình đã sai, cô nhắm chặt mắt lại, liên tục lắc đầu và phát ra những âm thanh khiến người ta không hiểu cô đang nói gì.
Nhưng thật ra cô đang muốn xin lỗi, muốn anh hãy tha cho cô.
Nhưng người đàn ông không hiểu, anh ta bật cười: "Còn dám chống đối? Muốn giả vờ làm gái ngoan sao?"
Cô không hiểu anh nói vậy là có ý gì, cô hoàn toàn không hiểu. Cô không có giả vờ mà, cô thật sự là rất sợ.
Một giây sao, áo của cô đã bị xé rách, để lộ nội y màu hồng phấn ở bên trong, rất dễ thương, không hề có chút gợi cảm nào.
Cô đã hai mươi tư tuổi nhưng vẫn thích những thứ đáng yêu này.
Cô vừa xấu hổ lại vừa sợ sệt muốn lấy tay che lại, nhưng anh lại nắm lấy hai tay cô đưa lên đỉnh đầu.
Cô sợ hãi nhắm chặt hai mắt, thật sự không dám nhìn người đàn ông kia.
Anh bắt đầu dùng một tay chạm vào ngực của cô: "Xấu chết đi mất!"
Anh là đang nói nội y của cô sao?
Cũng đúng, người đàn ông nào cũng thích những thứ quyến rũ. Nếu đã thấy xấu, vậy thì mau thả cô ra đi.
Nhưng anh không làm vậy, anh trực tiếp cởi hết áo của cô ra, để lộ bầu ngực căng tròn, nhẹ nhàng cúi người xuống **** *** và cắn nó.
Úc Noãn Thanh vẫn liên tục dãy dụa, nhưng lúc này đây, cô thật sự không còn một chút sức lực nào nữa, chỉ có thể khóc nức nở.
"Ư... ư... a..."
Những âm thanh tuyệt vọng vang lên, người đàn ông kia vẫn không hề dừng lại dù một giây, anh bắt đầu cởi quần của cô ra, để lộ nơi tư mật của cô mà từ trước đến giờ chưa từng có người đàn ông nào chạm vào.
Mắt Noãn Thanh nhoè lệ, căn bản đã không nhìn rõ được thứ gì nhưng cô vẫn liên tục lắc đầu, khép chặt hai chân.
"Ngoan một chút, nếu không đừng trách tôi làm cô đau." Anh dạng chân của cô ra, cẩn thận ngắm nhìn, đã vậy còn liếm mép.
Sau đó thì chạm vào nơi đó của cô, cho một ngón tay vào, anh cảm thán: "Chậc! Khít vậy! Bao lâu rồi cô không l.à.m t.ì.n.h cùng đàn ông?"
Trong tâm Noãn Thanh dâng lên một nỗi sợ hãi, cô điên cuồng lắc đầu, nhưng anh vốn không hề để ý đến cô.
Anh cúi người xuống, dùng lưỡi liếm giúp cô, khiến cho cô cảm thấy sướng nhưng thật ra bản thân anh đã không thể chịu nổi rồi, phía dưới đã trướng đến phát đau.
Anh thử cho hai ngón tay vào nhưng nó vẫn còn khá chật hẹp.
Anh đi đến lục lọi trong hộc tủ, ở khách sạn, quả nhiên là có bao và gel bôi trơn.
Anh dùng miệng xé bao ra đeo vào cho bản thân, sau đó đổ gel lên người cô.
Noãn Thanh đã khóc đến mức đôi mắt sưng đỏ, giọng cũng đã khàn đi, không còn sức để kháng cự nữa.
Anh cúi người xuống, mạnh bạo đặt nụ hôn lên bờ môi cô, xâm chiếm nó, thưởng thức nó, đồng thời ở phía dưới... đột ngột cho vào.
"Ư... ư..."
Dù có gel nhưng cô vẫn cảm thấy đau đớn và không thoải mái, hai tay cô siết chặt ga giường, môi mím chặt.
Anh vui sướng, có thể cảm nhận được hơi thở gấp gáp của anh, vô cùng quyến rũ và gợi tình.
Mỗi lần anh đều thúc vào rất mạnh vào sâu, dũng mãnh như một con dã thú phát dục.
Anh thoả mãn cúi người xuống cắn vào vành tai cô, phả hơi nóng vào tai cô: "Đừng cắn môi, mau rên cô tôi nghe."
Đầu óc cô quay cuồng, chỉ cảm thấy đau, ngoài ra không nghe thấy anh nói gì cả.
Anh không vui, khẽ cau mày, lại xâm chiếm đôi môi vốn đã sưng tấy của cô.
Tuy nụ hôn của cô rất vụn về nhưng đôi môi lại rất ngọt khiến anh không có cách nào dứt ra, cảm giác càng lúc càng hưng phấn, thứ bên trong cơ thể cô lại càng to thêm khiến cô vô cùng khó chịu.
Vậy mà cô vẫn cắn chặt môi, không chịu rên rỉ.
Anh khẽ cong khoé môi, nắm lấy eo cô, tần suất đâm chọt càng lúc cành nhanh khiến cô không chịu nổi nữa mà bật thành tiếng.
"Ư... ưm... a... a...."
"Ngoan lắm." Anh khen một câu lấy lệ, sau đó lại mạnh bạo hơn nữa, cứ như một cái máy không ngừng va chạm vào cơ thể cô.
Âm thanh va chạm cứ liên tục vang lên trong căn phòng tĩnh mịch, vô cùng tình thú, vô cùng ám muội, khiến cô chỉ muốn bịt tai lại, nhắm chặt mắt, không muốn nghe, cũng không muốn nhìn thấy.
Một lúc sau, khi này anh ít nhiều đã bình tĩnh lại, anh mới phát hiện.
Máu?
Mới đầu là khó hiểu, không thể tin, sau đó lại mỉm cười, đây là lần đầu tiên anh phá trinh của một cô gái, vừa tội lỗi lại vừa kích thích khiến anh lại thêm cao hứng.
Cũng không biết là trận triền miên này kéo dài bao lâu, nhưng chắc chắn là không ngắn.