- Cậu thích môn gì?
- Toán.
-Cậu thích món gì?
- Ăn không chết là được.
- Tớ là bạn gái thứ mấy của cậu?
- không biết.
.................................................................................
Thế nhưng đối với Vy, chỉ cần ngồi cạnh Thiên, nghe giọng của cậu ấy là cô vui rồi.
-Hạ VY, mở cửa cho tôi- có tiếng gõ cửa lanh lảnh kèm theo tiếng gọi quen thuộc
- Ừ, ra liền- Vy gạt đi nước mắt, chạy ra mở cửa
- Vy à, bà ngủ trong ấy à, lâu quá!!!!- Lam gắt gỏng, vừa ngoáp, vừa bước vào uể oải, nhưng... cô khựng lại-Vy à, bà mới khoc sao?
-Đâu- Vy biện hộ
-Đừng dối tôi- Lam vừa nói , vừa giơ ngón trỏ ra huơ đi huơ lại.
- không, thật mà
- Rõ ràng là có.NÓi thật đi, ngay cả bạn thân nhất mà bà còn dối à?
- Ừm- Vy khẽ gật đầu
- Sao vậy? Ai trêu bà à?- Lam vừa nói vừa giơ nắm đấm, khuôn mặt hừng hực, tinh thần chuẩn bị chiến đấu.
-Tôi và Thiên mới chia tay
-Ừm, tôi biết. Ngay từ lúc bà và ổng bắt đầu quen nhau là tôi biết tỏng, hẹn hò gì mà cứ như chiến trường, không khí vô cùng nặng nề.- Lam vuốt cằm làm bộ bác học, hiền triết giảng day chúng sinh- Thôi, đùa đấy, muốn khóc dựa vào tôi mà khóc
Lam khéo đầu Vy dựa vào vai mình, nước mắt Vy lại tí tách rơi
.........................................................
Vài phút sau
- Này, bà làm ướt áo tôi rồi
- Thì bà bảo dựa vào vai bà mà khóc còn gì.