• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit+Beta: 明明

HÃnh ánh cà liÃn quan

“Tiểu Ninh, trong nhà không có chuyện lớn gì chứ?” Một  beta nam mang kính cười nói với Nhạc Chính Nhị, người này tên là Văn Chi, ngoại hiệu là con muỗi.

“Nếu xảy ra chuyện có thể tìm chị Liên giúp đỡ nhé.”

“Đúng vậy, chúng ta đều là bạn tốt.” Một nam beta khác cũng tiến lại gần nói, người này thoạt nhìn rất sáng lạn, tên Dương Diệp.

Nhạc Chính Nhị:…

Cậu đến cùng lúc nào mới có thể thoát khỏi những gia hỏa suốt ngày phát ra hormone này? Còn có cậu muốn nói cậu cùng bọn họ thật sự không quen. Bạn bè cái gì cũng hoàn toàn là hiểu lầm được không?

“Chớ quên hôm nay là ngày mấy.” Một thanh âm lạnh lùng vang lên.

Nhạc Chính Nhị ngẩng đầu, phát hiện là một trong hai alapha đã có bạn lữ, Ngô Trác.

Mọi người nghe được lời Ngô Trác, rốt cục cũng giật mình, ý thức được hôm nay là ngày mấy, nguyên một đám lúc này liền chạy về vị trí của mình ngồi nghiêm chỉnh, hơn nữa trong nội tâm không ngừng cảm thán nói, quả nhiên là sắc đẹp hại người.

Nhạc Chính Nhị nhìn xem những người này buồn vui thất thường cảm thấy thật buồn cười, cậu trái lại không biết hôm nay là ngày mấy, căn bản cũng không có người nói với cậu. Nhìn thấy hai nữ beta tuy thoạt nhìn đang rất chăm chú nhìn máy tính, trong tay nhưng lại cất giấu một cái gương nhỏ đang không ngừng đưa tay chỉnh dung nhan, mà ngay cả alpha gọi chị Liên lúc này cũng đang vụng trộm trang điểm, Nhạc Chính Nhị nhìn hết thảy trước mắt, trong lòng hiện ra một câu nói, vách đá này dựng đứng không bình thường. Nguyên một đám như thế nào giống nhau sắp động dục, hơn nữa còn che giấu như vậy, phải biết rằng bình thường, nhóm người này cho dù ở trước mặt cậu thay quần áo ngay cả con mắt cũng không nháy, tuy đổi chính là áo khoác.

“Hôm nay là ngày mấy?”Nhạc Chính Nhị ngồi xuống phía đối diện Ngô Trác nịnh nọt nở nụ cười, hỏi.

Ngô Trác ngẩng đầu nhìn cậu một cái, nhíu mày, trong lòng sâu sắc cảm thấy omega này thật sự vẫn là ở trong nhà tương đối tốt, đi ra ngoài chính là tại họa, “Ông chủ lớn hôm nay sẽ đến bên này của chúng ta dò xét.”

“Ông chủ lớn?” Nhạc Chính Nhị trừng to mắt hỏi lại, thấy Ngô Trác nặng nề gật đầu sau đó cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, tập đoàn đa quốc gia cậu đang công tác gọi là Chính Lâm, Nhạc Chính Nhị trước kia còn là anh Nhị băng nhóm hắc bang đã từng nghe đến công ty này, tuy cậu vẫn cảm thấy tên công ty này đặc biệt khó nghe, nhưng không phủ nhân công ty này hoàn toàn chính xác rất có thực lực.

Chỉ là cái người giật dây là ai vẫn không biết được bao nhiêu, những tổng giám đốc quản lý gì kia cũng chỉ là trên danh nghĩa, Nhạc Chính Nhị cũng có ý đồ điều tra, tiếc rằng mặc kệ thông qua cách gì cũng tra không ra, đến cuối cùng không khỏi buông tha, chỉ có thể thể thầm nghĩ người giật dây là một người có bối cảnh lớn, bằng không thì làm sao có thể che giấu tốt như vậy.

Hiện tại đột nhiên nghe nói người giật dây muốn tới dò xét, Nhạc Chính Nhị nghĩ như thế nào đều cảm thấy quỷ dị, chưa từ bỏ định hỏi lại: “Ông chủ lớn chính là lão đại của công ty này? Là người cao nhất?”

“Phải.” Ngô Trác bị cậu truy hỏi cũng không chê phiền, kiên nhẫn đáp, tuy hắn cảm thấy Nam Ninh này đợi ở trong nhà tương đối tốt, bằng không thì ngày nào đó động dục liền thảm, những alpha không có bạn lữ kia tuyệt đối không ngăn cản được một omega xinh đẹp yêu nghiệt hơi thở tinh khiết này.

“Chà.” Nhạc Chính Nhị nhỏ giọng nói tục, hơn nữa đột nhiên cảm thấy việc đi làm này kỳ thực cũng từ từ thú vị, cậu ngược lại là muốn nhìn một chút rốt cục là vị tài ba nào ngay cả cậu cũng đều tra không được: “Ông chủ lớn là người như thế nào?” Nhạc Chính Nhị nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn là nhịn không được hỏi thăm.

“Tôi cũng chưa từng thấy, hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ lớn như vậy.” Ngô Trác đáp.

“Ôi, Tiểu Ninh đây là có ý kiến gì? Nếu Tiểu Ninh có ý kiến gì, chị cũng không cùng em tranh đoạt.” Chị Liên trêu chọc nói, thuận tiện vứt cho Nhạc Chính Nhị một cái mị nhãn: “Chỉ có điều muốn buông tha chinh phục một nam alpha lợi hại như vậy, thật đúng là có chút không nỡ.” Nói xong còn chậc chậc hai tiếng.

“Không có, chị Liên hiểu lầm.” Nhạc Chính Nhị lúc này không nhận, chối bỏ, đồng thời cũng ý thức được cậu hỏi hơi nhiều, không phù hợp với tính cách của Nam Ninh, lúc này mở ra hình thức vua màn ảnh, lộ ra khí chất cao quý lãnh diễm.

“Chà, như vậy. Chị cũng sẽ không khách khí.”

“Chị Liên, còn có chúng tôi.” Mặt khác hai nữ beta cũng gia nhập vào, Nhạc Chính Nhị mơ hồ cảm thấy hai nam beta cũng đang kích động.

“Đúng đấy, nghe nói ông chủ lớn lên anh tuấn đẹp trai, hơn nữa còn nhiều tiền, bị loại alpha này chinh phục quả thực là hạnh phúc trong cuộc đời.” Mắt kính ở bên cạnh nói.

Nhạc Chính Nhị nghe nói như thế, khóe miệng co rút, mắt kính nương này bình thường thoạt nhìn trái lại là người nhã nhặn vô cùng tài trí, một bộ phong phạm OL, nhưng bộ dạng mê trai kia lại làm cho Nhạc Chính Nhị không dám gật bừa.

“Đi, các người đều không nên cùng tôi đoạt, lão nương hiện nay cũng sắp hàng ba, không tìm được người nữa là thặng nữ rồi, ông chủ lớn nhất định là của lão nương.” Một ngữ tỷ beta khó chịu nói.

“Tiểu Thụy, ngài vẫn là nghỉ ngơi một chút đi, tuổi lớn như thế cũng đừng có xuất hiện, những việc này vẫn là giao cho người trẻ chúng tôi đi.” Kính mắt nương xùy cười một tiếng, nói với ngự tỷ kia.

“Thế nào không được? Lão nương cái này gọi là thành thục, những đứa con nít mấy người chưa mọc lông ai sẽ thích.”

Nhạc Chính Nhị: …

Cậu trước kia thật sự không biết phụ nữ có nhiều chuyện như vậy, vì một người chưa từng gặp mặt đều tranh cãi ngất trời như thế, nhìn tư thế kia thiếu chút nữa liền muốn đánh nhau.

“Đều làm gì đó?” Một thanh âm có chút chói tai quát lớn: “Cả đám đều không biết hiện tại đang là giờ làm việc sao?”

Nhạc Chính Nhị quay đầu, nhìn thấy một nam beta đang đứng tại cửa ra vào trừng bọn họ, nhìn người nọ, Nhạc Chính Nhị cảm thấy đau đầu, người này chính là người ngày hôm qua ngấp nghé bờ mông cậu, chỉ bằng một chút quyền trong tay suốt ngày dùng quyền lực đến áp bức bọn họ, hận đến nổi Nhạc Chính Nhị nghiến răng.

Chỉ có điều là một thành viên trong bộ nhân sự, làm việc chẳng hề giống nhân sự. Nghe nói là có hậu trường trong cao tầng công ty, cho nên luôn diễu võ dương oai, không bị ném đi.

“Như thế nào? Quản lý Vương có gì dặn dò sao?” Một thanh chậm rãi vang lên, trong thanh âm quyến rũ lại lộ ra chút lười biếng: “Cũng không biết quản lý Vương đang trong thời gian làm việc đến chỗ chúng tôi làm gì vậy? Không biết hôm nay là ngày mấy sao? Coi chừng không cẩn thận bị bắt được, đến lúc đó không ai có thể bảo vệ anh nữa.”

“Hoa Liên, cô đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, đừng tưởng rằng cô là alpha tôi không thể nào xử lý cô?” Quản lý Vương bị cô chọc tức giận đỏ mặt tía tai một hồi, rốt cục chẳng quan tâm đeo cái mặt nạ dịu dàng kia nữa.

Nhạc Chính Nhị không đành lòng nhìn thẳng, hai người này căn bản không phải cùng đẳng cấp, beta này rơi vào tay nữ alpha Hoa Liên kia chỉ có bị chịu thiệt.

“Tùy anh.” Hoa Liên nhẹ nhàng phun ra hai chữ, liếc mắt nhìn quản lý Vương đứng ở cửa ra vào, liền quay đầu tiếp tục đối với máy tính dặm phấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK