Lúc cô nhận được email này là 6 giờ 30 sáng, nhưng trong thông báo có nói nếu cô nhận được thông báo sớm, thì 8 giờ sáng hôm nay có thể đến làm việc ngay, không chần chừ thêm phút giây nào nữa cô lập tức chuẩn bị trang phục đến công ty
Cô lại chọn một chiếc chân váy đen ôm sát ngang đùi, lộ đôi chân dài chân sáng không tì vết, tuy ôm sát nhưng lại không quá lộ liễu kết hợp cùng chiếc áo sơ mi công sở mềm mại màu xanh lá, dưới chân là đôi giày cao gót màu đen, trông cô xinh đẹp chẳng khác gì người mẫu là bao, chiếc áo màu xanh còn làm tôn lên làn da trắng hồng mịn màn của cô, thật khiến ai đi qua cũng phải ngoái đầu muốn nhìn cô thêm lần nữa
Qua sảnh công ty cô đến ngay phòng Tổng Giám Đốc, đứng trước cửa bên ngoài cô tỏ ra vô cùng tự tin, nhưng bên trong lòng không khỏi cảm thấy có chút hồi hộp, đưa tay gõ cửa ba cái, giọng nói một người đàn ông trung niên vang lên
" Vào đi "
Bước vào cô nhìn thấy một người đàn ông tầm 50 tuổi, mặc vest xám đang ngồi trước bàn làm việc, bên cạnh còn có một chàng trai diện áo sơ mi xanh cùng quần tây, trông còn rất trẻ, chắc chỉ hơn cô nhiều lắm là 3 đến 4 tuổi, bước tới gần cô lễ phép chào hỏi
" Chào buổi sáng Trịnh tổng.Tôi là Lâm Yến Thư từ hôm nay tôi sẽ là thư ký mới của giám đốc, rất mong được ngài chỉ bảo thêm "
Trịnh Doãn nhìn cô không nói gì, Yến Thư không biết được ông đang có suy nghĩ gì, chỉ thấy Trịnh Doãn nhìn cô đến thất thần như đang suy nghĩ điều gì đó. Cô bị nhìn chằm chằm cảm thấy không tự nhiên, chuẩn bị hỏi thì lại nghe người bên cạnh Trịnh Doãn đưa tay lên miệng hắng giọng có ý như muốn nhắc nhở
Nghe âm thanh của người bên cạnh, Trịnh Doãn mới giật mình hoàn hồn trở lại
" À thư ký Lâm...hôm này là ngày đi làm đầu tiên, chắc cô còn nhiều thứ chưa hiểu, ngày hôm nay cô không cần làm việc, cứ ra ngoài tìm trợ lý Ngọc, cô ấy sẽ giới thiệu công ty và công việc cho cô"
" Vâng! vậy tôi ra ngoài trước. Trịnh tổng cần gì cứ gọi tôi"
" Được rồi! cô đi đi"
Trịnh Doãn nhìn theo bóng lưng Tử Kỳ, ánh mắt gian xảo nhếch môi, lại nhìn về phía người bên cạnh ông đang nói chuyện
" Giám đốc à, chúng ta có cần tìm cách khác không? Cô ấy thật sự có thể làm nên chuyện sao? "
" Cậu thì biết cái gì chứ? Thằng cháu yêu quý này của tôi dù là sắc đá, nhưng đối mặt với tiểu cô nương xinh đẹp ngày ngày bên cạnh, thì là sắt đá cũng phải tan chảy mà thôi "
" Nhưng Nghiêm Nhất Phàm là người rất nguy hiểm, anh ta làm việc gì cũng cẩn thận, cảnh giác, có thể dễ dàng để cho chúng ta tiếp cận sao "
Trịnh Doãn đứng lên quay mặt về hướng cửa sổ nhìn xa xăm, chậm rãi trả lời
" Thế lực hùng hậu không đối phó nổi cậu ta, nhưng thử nhìn xem, người đẹp thì có rất nhiều nhưng thư ký Lâm của chúng ta là một tuyệt sắc giai nhân hiếm có, xinh đẹp mỏng manh như vậy, nhìn qua thì không có việc gì, nhưng chỉ cần chạm vào là có thể vỡ tan, có một tiểu Lolita đáng yêu, mang gương mặt thánh thiện như vậy ở gần, ai mà có thể nghi ngờ được chứ, cậu chưa nghe câu ' anh hùng khó qua ải mỹ nhân ' à "
" Trịnh tổng ông đúng là sáng suốt. Có như vậy tôi cũng không nghĩ ra. Nhưng mà...thư ký Lâm cô ấy sẽ đồng ý tiếp cận Nghiêm Nhất Phàm, trở thành nội gián cho chúng ta sao "
" Bây giờ không đồng ý, sau này cũng nhất định phải đồng ý, nếu người không có chỗ dựa như cô ta, cậu nghĩ sẽ đối phó được với tôi sao "
" Đúng là như vậy, giám đốc Trịnh đúng thật là cao tay "
Trịnh Doãn từ sau khi thấy hồ sơ của Yến Thư vốn không quan tâm nhiều, nhưng sau đó lại nảy ra ý định, muốn lợi dụng Yến Thư để đối phó Nghiêm gia,dùng Yến Thư lừa Nghiêm Nhất Phàm vào tròng, khiến anh mất cảnh giác, sau đó lại có thể để Yến Thư trộm tài liệu mật của LLC, nếu thành công sẽ có cơ hội hạ bệ Nghiêm gia, thất bại thì sẽ đổ tất cả tội lỗi lên đầu Tử Kỳ, chính là muốn ném đá giấu tay. Kế hoạch hoàn hảo như vậy, Trịnh Doãn vốn chỉ quan tâm đến Yến Thư có đồng ý hay không, hoàn toàn không quan tâm đến hậu quả của Yến Thư sau khi bị bại lộ.
Trịnh Doãn là con nuôi được Nghiêm gia nhận nuôi, là em trai trên danh nghĩa của Nghiêm Định (ba Nghiêm Nhất Phàm), do không được nhận về từ nhỏ, nên từ lúc 10 tuổi ông vẫn luôn mang theo họ thật của mình, không phải con cháu nhà họ Nghiêm nên Trịnh Doãn lúc đó vẫn không tránh khỏi chuyện bị vài người trong nhà ức hiếp, lại luôn canh cánh trong lòng chuyện nhà họ Nghiêm không cho ông thay đổi họ, việc đó cứ như nhắc nhở ông chỉ là người được nhận về, hoàn toàn không coi ông là người một nhà, cảm thấy ghen tị với Nghiêm Định đứng trên đỉnh cao có được mọi thứ, nhiều năm qua ông vẫn cố gắng tìm cơ hội chứng minh bản thân, dù là cách gì ông vẫn muốn có cơ hội hạ bệ nhà họ Nghiêm, nên chuyện này ông đã quyết định chắc nịch trong lòng, lại nghĩ nếu Yến Thư nhất quyết không đồng ý, Trịnh Doãn dù có phải không từ thủ đoạn gì cũng sẽ bắt buộc cô làm cho bằng được!
——————hoa lệ phân cách tuyến—————
Sau khi nghe Trịnh Doãn nói muốn cô đi tiếp cận Nghiêm Nhất Phàm để tiết lộ thông tin cho Hùng Phúc, cô không khỏi hoảng loạn, đứng bật dậy khỏi ghế sofa trong phòng làm việc nhìn Trịnh Doãn
" Trịnh tổng, ông nói gì thế? Chuyện như vậy, làm sao có thể làm được chứ "
" Bình tĩnh cô ngồi xuống trước đã, từ từ nghe tôi nói "
" Chuyện này có gì mà không làm được chứ. Đừng nghĩ phức tạp, cô chỉ cần lấy được một vài thông tin nhỏ thôi, thành công rồi thì có thể âm thầm rút lui, tôi sẽ cho cô một số tiền lớn, dẫn theo dì và anh của cô ra nước ngoài hưởng thụ cuộc sống "
" Dì? làm sao ông biết, ông điều tra tôi sao "
Yến Thư tức đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ hận không thể đứng lên bỏ về ngay lập tức
" Tôi mặc kệ, tóm lại chuyện phạm pháp như vậy, tôi không thể làm được"
" Đừng vội kết luận như vậy! Cô không nghĩ đến cô thì cũng phải nghĩ cho người thân của mình rồi hãy trả lời "
" Ông...uy hiếp tôi?"
" Uy hiếp cái gì chứ. Nói dễ nghe một chút chúng ta chỉ là có qua có lại thôi, cô trộm tài liệu cho Hùng Phúc, tôi cho cô một khoảng tiền, có thể làm thay đổi cuộc sống của cả gia đình cô, như vậy không tốt sao? "
" Nhưng tôi không cần "
" Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt thật sao? Nếu cô còn muốn được đi làm, thì nhất định đừng nhận ly rượu phạt này của tôi, cho dù cô không làm việc ở Hùng Phúc thì cũng đừng mong được nhận vào công ty khác "
" Ông..."
" Đừng nói nữa về nhà suy nghĩ kỹ đi, tốt nhất đừng suy nghĩ tới chuyện làm trái ý tôi, nên suy nghĩ tới số tiền muốn được nhận, có biết không "
Nói xong Trịnh Doãn bỏ đi một mạch ra ngoài, bỏ lại Yến Thư hoá đá trên sofa một lúc lâu, cô bất lực nghĩ tới lời nói của ông, cả một đoạn đường trở về nhà Yến Thư như người mất hồn, hoàn toàn không có sự sống