• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở phủ thừa tướng, Bạch Vũ Hàm đang nghiên cứu võ thuật thì Mặc Ân đi vào, đưa cho nàng một lá thư "Điện hạ, thư của Phúc Minh Khang"


Bạch Vũ Hàm nhận lấy lá thư, nếu hắn đã hồi âm, chắc chắn sẽ là tin tốt. Mở lá thư ra đọc, nhìn thấy dòng chữ "Nguyện chết đi theo vương gia", môi Bạch Vũ Hàm liền cong lên.


Buổi tối, Bạch Vũ Hàm còn cảm thấy đói bụng nên tự mình xuống nhà bếp, muốn làm chút gì đó để ăn, nhà bếp ở đây nấu ăn cũng rất ngon, chỉ là không hợp khẩu vị của nàng. Tự nấu tự hài lòng chính mình vẫn tốt nhất a.


Trên đường đi đến nhà bếp phải đi ngang qua phòng của Cao Ngọc Tuyền, cũng không nghĩ sẽ gặp nàng vào lúc này. Dù sao cũng đã thấy, cũng không thể làm ngơ bỏ đi "Chào"


Cao Ngọc Tuyền khẽ gật đầu chào lại, không hiểu vì sao vào giờ này lại rất thèm món ăn có hải sản, liền phá lệ một lần xuống nhà bếp gọi người làm, không hề nghĩ đến lại gặp Bạch Vũ Hàm.


Bạch Vũ Hàm thấy Cao Ngọc Tuyền hướng theo hướng nhà bếp, không khỏi mỉm cười nói "Đói bụng sao ? Để bổn vương làm cho ngươi"


Cao Ngọc Tuyền cảm thấy mỗi lần nàng muốn gì, cần gì, người đầu tiên phát hiện, người đầu tiên đáp ứng đều là Bạch Vũ Hàm "Nếu vậy phiền ngươi"


Bạch Vũ Hàm vẫn mỉm cười nhìn Cao Ngọc Tuyền, nữ nhân này không tỏ ra e lệ như những nữ nhân khác, rất không biết khách sao nha. Tuy vậy nàng rất thích, tự nhiên thoải mái vẫn tốt hơn "Vậy ngươi muốn ăn gì ?"


"Không biết ở nhà bếp còn hải sản hay không, ta muốn tới xem thử", Cao Ngọc Tuyền vẫn gương mặt không cảm xúc đáp


Bạch Vũ Hàm gật đầu "Được, vậy chúng ta đi"


Hai người song song nhau đi đến nhà bếp, một đường vô cùng yên ắng. Không chịu được không khí này, Bạch Vũ Hàm đành lên tiếng "Sao không gọi Xuân Cát đem đồ ăn cho ngươi ?"


"Ta vốn không thích phiền người khác, việc gì có thể tự làm thì sẽ làm", Cao Ngọc Tuyền không nhìn Bạch Vũ Hàm nói



Bạch Vũ Hàm nhìn nhìn Cao Ngọc Tuyền, cảm thấy nữ nhân này ngoài việc tham vương quyền ra thì đối nhân xử thế cũng không có tệ. Chỉ là lâu lâu hơi băng lãnh nên làm Bạch Vũ Hàm không hứng thú quan tâm mà thôi, ngược lại gần đây quan hệ bằng hữu giữa nàng và Cao Doanh Tâm rất tốt. Đều là tỷ muội nhưng Cao Doanh Tâm rất thân thiện và vui vẻ, khác xa Cao Ngọc Tuyền một trời một vật.


Đến nhà bếp, cả hai đi một vòng nghiên cứu, như câu trả lời đã dự đoán, nơi này hoàn toàn không có cái gì là liên quan đến hải sản. Bạch Vũ Hàm chợt nhớ phía sau phủ là một bãi biển, bên dưới chắc sẽ có cua a.


Bạch Vũ Hàm đi đến chổ Cao Ngọc Tuyền "Ngươi ăn cua không ?"


Cao Ngọc Tuyền nhíu mày "Làm sao bắt được ?"


Bạch Vũ Hàm mỉm cười "Bắt thì dễ, nhất là buổi tối nữa. Chỉ là giai đoạn làm hơi cực thôi"


Cao Ngọc Tuyền gật gật đầu, dù sao nàng cũng muốn thử bắt cua là như thế nào "Ta làm cùng ngươi"


Bạch Vũ Hàm lại đang có ý định đuổi Cao Ngọc Tuyền về phòng, đợi nàng làm xong sẽ đem đến cho Cao Ngọc Tuyền, không ngờ nghe được một câu có tình người. Trong lòng thấy thật ấm áp, băng sơn hôm nay khá dễ chịu à "Được"


Đáp lời ngắn gọn sau đó Bạch Vũ Hàm đi ra ngoài chặt vài cành cây rồi cùng Cao Ngọc Tuyền đem theo thịt gà ra bờ biển. Lần đầu tiên nàng biết là cua ăn thịt gà nha.


Bạch Vũ Hàm đang làm một cái lồng để bắt cua, thấy ánh mắt của Cao Ngọc Tuyền cứ nhìn nhìn mấy miếng thịt gà, không khỏi bật cười "Giống như câu cá cần mồi, bắt cua cũng như vậy. Thịt gà để thu hút chúng thôi"


Cao Ngọc Tuyền đặt thịt gà xuống, đi sang ngồi đối diện Bạch Vũ Hàm, đưa tay chạm vào sợi dây mà Bạch Vũ Hàm đang định cột vào hai cái cành cây, tạo thành một góc vuông "Để ta giúp ngươi"


Bạch Vũ Hàm thấy Cao Ngọc Tuyền muốn làm nên cũng không có ngăn cản, buông tay để nàng làm còn chính mình cầm sợi dây khác lên cột ở bên khác. Rất nhanh chóng cả hai đã hoàn thành xong một cái lồng gỗ hình vuông. Bạch Vũ Hàm cũng không quên chừa đường cho cua bò vào.



Cầm thịt gà bỏ vào lồng, Bạch Vũ Hàm cẩn thận cột miếng gà sát vào một nhành cây, sau đó gắn thêm miếng khác ở đối diện. Xong rồi mới lấy một sợi dây dài cột chặt chính giữa cái lồng để còn kéo lên.


Hoàn thành xong tất cả các bước, Bạch Vũ Hàm vui vẻ đem chiếc lồng ra biển, để bắt được cua, Bạch Vũ Hàm phải hy sinh thân mình, bơi ra xa quăng lồng ngoài đó rồi bơi lại vào bờ. Còn Cao Ngọc Tuyền nãy giờ chỉ ngồi yên trên bờ giữ sợi dây.


Bạch Vũ Hàm quay lại bờ thì toàn thân đã ước nhẹp, điều khiến nàng ngạc nhiên chính là Cao Ngọc Tuyền đang nhóm lửa "Biết làm rồi sao ?"


Cao Ngọc Tuyền vẫn không nhìn Bạch Vũ Hàm, ngồi xuống bên cạnh đống lửa "Lần đó có thấy ngươi và Vũ Ngọc làm"


Bạch Vũ Hàm đi đến ngồi xuống cạnh Cao Ngọc Tuyền, đồ thì ướt, trời thì lạnh, còn ngồi kế ngươi nổi tiếng là tảng băng đây thì thật đúng là có phước.


Cao Ngọc Tuyền lúc này mới nhìn Bạch Vũ Hàm "Theo ta biết thì ngươi rất được lòng mọi người trong thiên hạ, tại sao lúc trước lại luôn chọn cuộc sống nhẫn nhịn ?"


Bạch Vũ Hàm không nhìn Cao Ngọc Tuyền, mỗi lần nàng nói hay hỏi điều gì đều khiến cho Bạch Vũ Hàm không biết trả lời làm sao. Tại sao trước đây nhẫn nhịn, có trời mới biết "Chuyện đã qua cũng không cần nhắc lại, miễn là bây giờ ta sẽ không nhân nhượng nữa"


Cao Ngọc Tuyền nở nụ cười hiếm hoi "Ta tin ngươi sẽ làm được"


Bạch Vũ Hàm nhìn thấy nụ cười của Cao Ngọc Tuyền, nhất thời ngẩn người.


Ngồi khoảng một canh giờ, Bạch Vũ Hàm cầm dây đi ra biển, kéo lồng vào.


Chiếc lồng từ từ được đưa lên bờ, lúc tới nơi, cả hai đều thấy có bốn con cua lớn ở bên trong lồng. Bạch Vũ Hàm tươi cười nói "Bình thường ta đi câu cua phải mất rất nhiều thời gian mới bắt được, hiện tại chỉ cẩn thả một lần đã đem lên bốn con. Ta nói đi cùng nhị tiểu thư ngươi cũng thật may mắn đi"



Cao Ngọc Tuyền mỉm cười nhìn thành quả của cả hai, một lần nữa làm Bạch Vũ Hàm ngẩn ra nhìn nụ cười kia. Hôm nay nàng cười đến hai lần nha.


Về lại phủ tướng quân, Bạch Vũ Hàm không về phòng thay y phục mà đến thẳng nhà bếp, bây giờ nàng chỉ có tâm trí để ăn thôi.


"Ngươi ăn cua rang me bao giờ chưa ?"


Cao Ngọc Tuyền lại bị Bạch Vũ Hàm làm cho khó hiểu, cua ngoại trừ luộc ra còn có thể làm kiểu khác sao "Chưa từng"


Bạch Vũ Hàm hỏi vui vậy thôi chứ nàng thừa biết kết quả, liền nói "Ta chỉ ngươi"


Cao Ngọc Tuyền gật đầu, sau đó bắt đầu làm theo chỉ dẫn của Bạch Vũ Hàm.


Cao Ngọc Tuyền sau khi làm xong nước sốt me, liền hơi cúi đầu ngửi thử mùi hương của nó, dù mùi vị này rất lạ nhưng cũng rất thơm và hấp dẫn.


Bạch Vũ Hàm đứng phía sau, giúp Cao Ngọc Tuyền cầm tóc nàng lên để không rớt xuống thức ăn.


Giai đoạn cuối cùng chính là bỏ cua vào trộn đều với nước sốt me, đợi đến khi cua chính thì nước me cũng đã thấm đầy đủ vào mấy con cua này. Bạch Vũ Hàm liền gấp ra dĩa rồi vô cũng tự nguyện tách thịt cua ra khỏi vỏ, sau đó đưa cho Cao Ngọc Tuyền "Thử đi"


Cao Ngọc Tuyền lấy đũa gấp một miếng thịt cua cho vào miệng, thật sự rất ngon "Món này là cũng do mọi người chỉ ngươi ?"


Bạch Vũ Hàm gật đầu "Thấy thế nào ?"


"Cũng được", nói xong tiếp tục ăn


Bạch Vũ Hàm cảm thán, khen ngon một câu khó đến vậy sao. Lần sau sẽ không thèm làm cho ngươi ăn nữa, hôm nay thật phí công sức mà.



Cao Ngọc Tuyền nhìn sang Bạch Vũ Hàm "Muốn để ta ăn hết ?"


Bạch Vũ Hàm cũng cầm đũa lên bắt đầu ăn, công trình nàng làm sao có thể để một mình Cao Ngọc Tuyền hưởng thức "Ta sẽ không tốt như vậy"


Ăn uống no nê, trời vẫn chưa có sáng, cả hai dường như cũng không thấy buồn ngủ. Bạch Vũ Hàm liền nảy ra một ý tưởng "Ngươi gảy đàn, ta đánh kiếm cho ngươi xem", luyện tập lâu ngày, Bạch Vũ Hàm cũng muốn ôn lại kiếm thuật của mình.


Cao Ngọc Tuyền cảm thấy cách này cũng có thể giết thời gian, liền gật đầu "Chúng ta ra hoa viên", đó cũng là nơi nàng để đàn, mỗi lần không ngủ được hay tâm trạng không tốt, nàng đều tới đó gảy đàn.


Trên đường đi, đột nhiên Bạch Vũ Hàm muốn biết suy nghĩ của Cao Ngọc Tuyền về tình cảm giữa nữ nhân với nữ nhân, liền hỏi "Ngươi nghĩ sao về quan hệ của Vũ Ngọc và Cao Doanh Tâm ?"


Cao Ngọc Tuyền biết sẽ có ngày Bạch Vũ Hàm hỏi nàng câu này, chỉ đáp "Đại hoàng tử từ nhỏ đã ở đây cùng ba huynh muội ta lớn lên, tâm tính của Vũ Ngọc rất tốt, có thể để chúng ta yên tâm giao Doanh Tâm cho"


"Ngươi không ngại hoàng huynh là nữ nhân ?"


Cao Ngọc Tuyền lắc đầu, dù sao chuyện hai hoàng tử duy nhất là nữ nhân cũng chỉ có nàng và Cao Doanh Tâm biết "Đại hoàng tử cũng không thể trở lại thân phận nữ nhân để yêu nam nhân, mà Doanh Tâm cũng đã quyết theo Vũ Ngọc, ta là thân tỷ tỷ sao có thể làm muội muội mình buồn phiền", ngoại trừ ủng hộ, nàng còn có thể làm gì.


Bạch Vũ Hàm cảm thấy Cao Ngọc Tuyền thật sự rất yêu thương huynh muội của nàng, chỉ là không hiểu động lực từ đâu mà cứ muốn làm chủ thiên hạ "Ngươi thật là một biểu tỷ tốt"


Ở hoa viên của phủ thừa tướng, Cao Ngọc Tuyền ngồi ở bàn thạch gảy đàn. Bạch Vũ Hàm cũng theo tiếng nhạc, lấy khúc cây mỏng giả làm kiếm, tuỳ ý múa một bài.


Đường kiếm của Bạch Vũ Hàm dứt khoát và uyển chuyển, dùng khinh cong bay tới bay lui đánh ở núi giả. Cao Ngọc Tuyền nhìn theo, bất giác ngẩn người. Dù tay vẫn đang gảy đàn nhưng ánh mắt chỉ nhìn theo Bạch Vũ Hàm.


Bạch Vũ Hàm đánh về phía Cao Ngọc Tuyền, nhìn thấy ánh mắt mê người của Cao Ngọc Tuyền đang nhìn nàng, tâm hồn liền ngây dại, đến khi giật mình thức tỉnh thì thanh cây như muốn chạm vào Cao Ngọc Tuyền. Bạch Vũ Hàm lập tức xoay một vòng, chóng cây xuống đất một cách nhẹ nhàng, cả thân hình đều nhoài ra trước mặt Cao Ngọc Tuyền.


Lúc này, cả hai đều cảm nhận được hơi thở của nhau đang phả vào mặt đối phương. Mắt nhìn mắt, đứng hình tại chổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK