• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh đưa Thiên Di vào phòng gọi Hàn Lâm Vũ khám cho Thiên Di.

Hàn Lâm Vũ nói:

" cô ấy không sao!!tôi đã băng bó cho cô ấy !."



Dương Thiên Ngạn ôn nhu dịu dàng lại ngồi Cạnh Thiên Di vuốt tóc cô

"Không sao là tốt rồi "



Hàn Lâm Vũ ngạc nhiên nhìn Dương Thiên Ngạn thầm nghĩ trong lòng *Làm bạn với anh ta khá lâu rồi chưa bao giời thấy anh ta dịu dàng ôn nhu như vậy đối với phụ nữ!đúng là kỳ lạ * Hàn Lâm Vũ thấy mình như đang làm kỳ đà cản mũi nói:

"Tôi về đây hai người cứ tự nhiên nhé :smile:)"!

Dương Thiên Ngạn không nói gì cứ nhìn Thiên Di mà thôi



-------Một Lúc Sau-------



Thiên di tỉnh lại nhẹ nhàng mở mắt từ từ :

"Đây là đâu?"



"Nhà "!



"Tại sao? Tôi lại ở đây chứ ?"



"Em bị ngất nên anh đưa em về đây!"



" Vậy còn Đình Đình đâu !Đình Đình đâu ?"! Cô hơi hoảng hốt nói



" anh đã kêu người đưa cô ấy rồi !không cần lo !"



"Ừm .."cô nhẹ nhõm trả lời



Cô thấy tay mình được băng bó tỉ mỉ hỏi :



"Anh băng bó cho tôi ?!"



"Không là bác sĩ..!"anh dùng bản mặt lạnh hơn băng trả lời cô



"À...!"



"Đói không ?" anh dịu dàng hỏi cô



"À ..ừm một chút "!



"Đi xuống nhà anh bảo đầu bếp làm cho em ăn"!



"Được..!"



Vừa nhấc chân xuống giường được vài bước một tiếng "Bịch" anh quây đầu nhìn lại cô lại té (:vvvvv)



"A-----! Cái mông của tôi"



"Em đúng là hậu đậu ! Có đi không mà cũng té được !"



"Tại tôi ...A~!"

Chưa nói dứt câu cô bị Dương Thiên Ngạn Bế lên cô đỏ mặt ngượng nói nhỏ

"Này bỏ tôi xuống đi tôi tự đi được mà !!"



"Bỏ em xuống? Cho muốn té thêm mấy lần nữa à ? Làm cho anh thêm lo lắng nữa à ?!"



"Tôi.."cô ngượng ngùng nói không nên lời



Gần tới nhà bếp



"Anh bỏ tôi xuống đi tới đây là được rồi ...!"



Anh không nói tiếp tục bế cô vào bếp



"Này bỏ tối xuống lẹ lên để mọi người thấy thì ngại chết đi được ..!"



"Kệ họ! tôi không quan tâm tôi bế người phụ nữ của tôi không cần gì phải ngại cả ?!!!"

Cô hết cách đành vùi đầu vào trong ngực anh ! Tới nay anh nhẹ nhạng đặt cô ngồi trên gái Chú Nguyên thấy cách đó không khỏi ngạc nhiên từ trước đến giờ thiếu gia khổng bao giờ dịu dàng như vậy cả ông thắt mắt ?

"Ăn đi "!

Cô lay hoay mãi không thể nào ăn được thức ăn do là cô bị thương ở tay phải nên không tiện múc thức ăn hoàn toàn không thể ăn ! Dương Thiên Ngạn thấy vậy nên gấp thức vào chén cô thấy cô không ăn nên tiện tay đưa lên miệng cho cô ăn



"Này ăn đi !nói a đi :smile:)"!



Cô ngượng ngùng đỏ mặt a một cái cô vừa ăn vừa nhai một cách không mãn nguyện :smile:) anh cười thầm khi nhìn vẻ mặt đỏ gắt ngượng ngùng của cô đáng yêu vô cung cô vô tính bắt gặp anh cười :smile:!

"Anh cười cái gì hả ?bộ đáng cười lắm à !!"



"Không có gì thích cười thì cười thôi :smile:)"!



"Hmm.."



~~Ăn xong~~



"Này Thiên Di anh có chuyện muốn nói ?"



"Hử?"



"Anh muốn hợp tác với em?"



"Hợp tác gì ?" cô ngạc nhiên.!



"Đây!" anh vứt một cái hợp đồng xuống bàn trước mặt cô cô thốt lên



"Cái gì đây!! HỢP ĐỒNG LÀM BẠN GÁI??!!!"



"Ùm..!"



"Nhưng tại sao ?anh lại muốn hợp tác với tôi ?"



"Tại tôi thích "!

Không hiểu sao trong lòng cô bỗng có chút buồn nhe nhẹ khi nghe anh nói



" Tôi được lợi gì ?!



"Sau khi kết thúc hợp đồng tôi cho cô một căn biệt thự ! 2 chiếc xe ! 9 mảnh đất, 5tỷ tiền mặt, .....v.v..!"



Cô bỗng ngạc nhiên :v thích thú vội đồng ý ký tên



" Được tôi ký !"



Cô không biết mình đang tôi vào một cái bẫy của anh :smile:)!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK