Diệp Thiên Tung cảm giác toàn thân mình như muốn rời ra từng mảnh, nàng vật lộn bò lên từ dưới mặt đất, đầu óc choáng váng làm nàng nhất thời mất trí nhớ. Nàng rõ ràng đang ngồi trên máy bay đến New York chấp hành nhiệm vụ ám sát, thế nào lại xuất hiện ở nơi này. Đột nhiên, một vòng xoáy màu đỏ hiện lên trong đầu nàng, trí nhớ thoáng chốc như nước chảy điên cuồng tràn vào đầu nàng.
Nàng, Diệp Thiên Tung, là sát thủ số một của dòng họ Diệp thế kỷ hai mươi mốt. Từ nhỏ đã sinh hoạt ở những nơi tăm tối bóng tối nhất, một trận lại một trận giết chóc, nàng là sát thủ mạnh nhất. Nhưng nực cười thay, nàng vì gia tộc Diệp thị cống hiến hết mình đổi lại là sự vứt bỏ cùng với phản bội, cố ý sắp bài một vụ nổ trên máy bay lấy đi sinh mệnh của nàng. Nhưng linh hồn nàng lại xuyên qua đến một cơ thể đứa trẻ sơ sinh ở dị giới, nàng trở thành con gái của Ám Ma Tộc Thánh vương Diệp Phong và Thánh nữ Thánh môn Mục Tiêm Tuyết. Nàng được hưởng thụ cuộc sống năm năm vui sướng nhất. Nhưng vận mệnh lại giống như trêu đùa nàng, ban cho nàng ấm áp, sau đó lại kiên quyết tước đoạt đi. Nàng trốn trong nhẫn Ám Ma Huyễn tận mắt thấy Ám Ma Tộc hơn một ngàn tám trăm người bị sát hại không thương tiếc, nàng tận mắt thấy phụ mẫu mình nổ tan xác mà chết, thấy được những sắc mặt tham lam đáng ghê tởm muốn tranh đoạt huyết phách. Nghĩ đến đây, con ngươi màu thủy lam của Diệp Thiên Tung lại hiện lên một luồng ánh sáng màu đỏ đậm như máu, mái tóc màu bạc không gió mà bay. Trên người nàng tỏa ra sát khí còn mạnh mẽ hơn mấy lần so với trước. Giờ phút này nàng dường như lại trở thành sát thủ số một ở thế giới kia - Diệp Thiên Tung, thậm chí càng sâu hơn trước.
Đột nhiên nàng ngửa mặt lên trời, lớn tiếng nói: "Diệp Thiên Tung ta từ nay xin thề, sẽ có một ngày, ta đem máu rửa Thánh môn ngũ tông, nhuộm đỏ Thánh Thiên Hoàng Thành. Nếu có ai cản trở, ta gặp thần giết thần, gặp ma giết ma." Nói xong, nàng lấy ra đoản đao bên người, không chút do dự khắc một hình hoa văn kỳ dị lên cánh tay phải của mình. Hoa văn kia hoàn thành, hấp thu không chừa một giọt máu nào, cuối cùng chỉ còn lại một ký hiệu hình đóa hoa anh túc đỏ sẫm xinh đẹp bám vào cổ tay tuyết trắng. Đây là huyết thề riêng biệt của Ám Ma Tộc, chỉ khi nào hoàn thành lời thế, ký hiệu mới biến mất. Nếu không, hàng năm khi đến ngày lập thề, huyết thề sẽ phát tác, người lập thề sẽ cảm thấy tim đau như bị dùi đục, mãi cho đến khi đau đến mức muốn chết cũng không được, nhắc nhở người lập thề không được quên lời thề của mình. Nhưng huyết thề này cũng không phải không có lợi, nếu trước khi người lập thề chưa hoàn thành lời thề của mình, sinh mệnh bị đe dọa, huyết thề sẽ có thể bảo trụ tính mạng của người đó, cho đến khi huyết thề được giải trừ mới thôi.
Diệp Thiên Tung lập thề xong thu hồi tâm tình của mình, lại khôi phục hình tượng đứa trẻ lạnh như băng. Nếu đã định ra mục tiêu, vậy thì từ hôm nay trở đi, nàng sẽ không từ thủ đoạn để hoàn thành. Diệp Thiên Tung cẩn thận quan sát hoàn cảnh chung quanh. Nàng kinh ngạc phát hiện, dưới chân không ngờ lại là một tầng cành lá hương bồ thật dày, dưới cành lá hương bồ là bùn nhão. Nàng đột nhiên nghĩ đến: điều này ắt hẳn là được chuẩn bị sẵn cho những ai ngã xuống đây, chẳng lẽ đáy cốc này có người? Nhìn khắp xung quanh, nơi này càng giống như được chuẩn bị cho người thường xuyên bị ngã xuống. Trong nhất thời nàng thật khó lý giải.
Nàng vừa đi tới về phía trước, vừa đọc những thông tin có trong Ám Ma Huyễn về vùng đất Thần Ma này: Đại lục Thần Ma là một mảnh đất cực kỳ rộng lớn, ước chừng khoảng mười tỷ người. Khắp đại lục chia làm hai bộ phận được ngăn cách bởi một vùng biển lớn. Mà nơi có diện tích lớn nhất của bọn họ, chính là Thánh Thiên Đế quốc thống trị cả Đại lục Thánh Thiên. Thánh Thiên Đế quốc bị chi phối bởi tứ đại gia tộc, theo thứ tự là Gia tộc Tề Thị, Gia tộc Bắc Thần, Gia tộc Âu Dương, Diệp Thị gia tộc. Bọn họ cùng với đế vương Thánh cung trở thành năm thế lực thống trị Thánh Thiên Đế quốc. Thế nhưng Đại lục Thần Ma có thể nói là một thế giới phi thường kỳ quái, nó cũng không phải là tôn trọng hoàng quyền nhất, mà là người mạnh là vua, xem trọng nhất là thực lực, xem trọng thứ hai vẫn là thực lực. Cho nên ở đây, Thánh môn so với Thánh Thiên Đế quốc càng mạnh hơn. Thánh môn do năm dòng họ lớn nhất hợp lại mà thành. Mẫu thân của nàng Mục Tiêm Tuyết là Thánh nữ bậc nhất trong dòng họ Mục Thị của Thánh môn. Tiếp theo còn có Tần, Tiêu, Lục, Nguyệt tứ đại tông môn. Về phần Ám Ma Tộc là chủng tộc cổ xưa lưu lại trên Đại lục Thần Ma, bọn họ không chỉ có vẻ ngoài xuất sắc mà còn có năng lực phi thường do thiên phú, được thiên phú năng lực tu luyện cực cao, nhưng nhân số lại rất ít. Thánh môn cùng với Thánh Thiên Đế quốc vẫn coi Ám Ma Tộc là cây đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Đọc đến đây, Diệp Thiên Tung rốt cục đại khái hiểu được việc Ám Ma Tộc bị họa diệt tộc. Cũng bởi vì Ám Ma Tộc đối với Thánh môn và Thánh Thiên Đế quốc là một uy hiếp tiềm ẩn, hơn nữa lại có trân bảo hiếm có tuyệt thế - huyết phách mới gây nên họa diệt tộc. Không thể không nói, Diệp Thiên Tung do được Diệp Phong và Mục Tiêm Tuyết bảo hộ tương đối tốt nên giờ phút này nàng mới có thể đứng ở đây.
Ở nơi này người ta tu luyện kiếm khí. Đầu tiên phải ngưng tụ khí để tạo ra binh khí. Căn cứ vào thuộc tính của mỗi người mà binh khí không giống nhau. Đa số mọi người là hấp thu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ - nguyên tố Ngũ Hành. Chỉ cực hiếm người có năng lực thiên phú có thể hấp thu nguyên tố ánh sáng và bóng tối ngưng tụ thành kiếm khí, sau đó tùy theo thuộc tính từng người mà hóa thành binh khí. Kiếm khí là tên gọi chung với mọi loại binh khí, bởi đa số mọi người ngưng kết ra binh khí đều là kiếm. Lúc này, trong đầu Diệp Thiên Tung đột nhiên thoáng hiện lên một khuôn mặt cực kỳ trong sáng, kiếm khí của hắn hình như là một thanh Thiết cốt phiến.
Sau khi hoàn thành binh khí mới bắt đầu chân chính tu luyện. Các tầng tu luyện chia làm Kiếm Sĩ, Kiếm Sư, Kiếm Thánh, Kiếm Tông, Kiếm Tôn, Kiếm Đế, Kiếm Tiên, Kiếm Thần. Mà từng cấp bậc lại phân thành chín cấp độ. Đội kỵ binh của đế quốc phần đông nhân số là do Kiếm Sĩ, Kiếm Sư tạo thành, còn Kiếm Thánh thì rất ít. Thế nhưng trong hàng đệ tử của Thánh môn ngũ tông thì lại không thiếu người trở thành Kiếm Thánh. Kiếm Tông và Kiếm Tôn thì càng ít hơn. Thường thì các đại trưởng lão của gia tộc đều là cấp bậc Kiếm Tông và Kiếm Tôn. Kiếm Đế cũng chỉ có thể nói là hiếm như lông phượng hoàng. Kiếm Tiên và Kiếm Thần chính là nhân vật trong truyền thuyết. Nhưng Diệp Thiên Tung cũng không quên vây đánh phụ mẫu nàng là năm người thuộc cấp Kiếm Tiên, nàng không khỏi thầm than trong lòng: kẻ thù quả nhiên không phải kẻ mạnh bình thường! Vốn Diệp Thiên Tung còn muốn thu hoạch một chút tin tức khác về Đại lục Thần Ma, nhưng nàng phát hiện, Ám Ma Huyễn lại không còn thông tin nào, nàng đánh bất đắc dĩ buông tha.
Thu hoạch tin tức xong, Diệp Thiên Tung nhẹ nhàng vuốt ve Ám Ma Huyễn trên tay, vật này là mấy ngày trước phụ thân Diệp Phong đưa cho nàng. Nhẫn Ám Ma Huyễn này chẳng những có thể tạo ra một không gian để sử dụng mà những thông tin trong Ám Ma Huyễn có được sẽ tự động nhảy vào trong đầu người đeo nhẫn bất cứ lúc nào cần thiết. Quan trọng nhất là nó còn có thể tạo ra màn hào quang chống đỡ những tấn công từ bên ngoài, ẩn nấp thân hình. Nàng mơ hồ cảm giác được trong Ma Huyễn, phụ mẫu có lưu lại đồ đạc cho nàng. Nhưng thực đáng tiếc nàng bây giờ linh trí chưa mở, căn bản là không thể dùng thần thức tiến vào trong nhẫn để kiểm tra. Điều quan trọng nhất bây giờ là nàng cần nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh mẽ! Nàng chưa bao giờ khát khao sức mạnh giống như lúc này.
Đột nhiên, một hương thơm say lòng người truyền tới, Diệp Thiên Tung lập tức cảnh giác nhìn về phía trước. Theo màn sương mù tiêu tán, cảnh tượng phía trước hiện ra rõ ràng trước mắt Diệp Thiên Tung. Dù nàng có định lực tốt, nhưng nhìn đến cảnh sắc trước mắt cũng là vô cùng chấn động.
"Là huyết phách!!"