"Tiền chi tiêu hàng tháng của tiểu thư không được nhiều nhưng dựa vào sính lễ của phu nhân thì có thể thoải mái dùng ạ''
"Được rồi, vậy ngươi đi lấy bạc, ta chuẩn bị một chút rồi chúng ta cùng ra ngoài"
Trước cửa dược quán có một xấu nữ và một nha hoàn đi theo phía sau, người người nhìn vào đều biết đó là ai.
Tiểu nhị ra tiếp đón Hách Thi Hoạ không dấu nổi nét khinh thường nơi đáy mắt: "Hách tiểu thư muốn mua gì vậy?"
"Ta muốn một đỉnh luyện dược, một cuốn sách đan dược sơ cấp, một số dược thảo để luyện đan dược sơ cấp" Huyền Minh đại lục tôn sùng ngoài đấu khí ra thì còn có luyện dược, Hách Thi Hoạ nếu không có năng lực về đấu khí thì nàng phải theo con đường luyện dược sư thôi.
Tiểu nhị nghe đến đây thì ý khinh bỉ càng rõ ràng hơn, chắc là phế vật không luyện đấu khí được thì chạy ra luyện dược chứ gì, mơ tưởng. "Hách tiểu thư, ta khuyên cô, muốn trở thành một luyện dược sư rất khó, cô tốt nhất nên từ bỏ, để tránh tiêu tốn tiền tài vô ích."
"Lấy cho ta những thứ trên, còn nữa, lấy thêm cho ta phụ tử, độc cần, đoạn trường, thuỷ tùng, bạch hoa xà, bán hạ nam, lưu hoàng, mật đà tăng, thần sa(*)" tiểu nhị này, Hách Thi Hoạ nàng nhớ.
(*): đây đều là những độc dược có thể gây chết người, có gì các bạn hỏi chị gg nhé
Bước ra khỏi dược quán, Hạ Đường lại bắt đầu lải nhải: "Tiểu thư, tên tiểu nhị đó đúng là quá đáng mà. Chỉ là một tiểu nhị thì đòi lên mặt với ai chứ. Nô tỳ trở về sẽ sai người đến trừng trị hắn"
Nhìn dáng vẻ khoa tay múa chân của Hạ Đường, Hách Thi Hoạ đã sắp nhịn cười không được.
"Đây chẳng phải là Hách đại tiểu thư Hách Thi Hoạ của thừa tướng phủ sao?" Một giọng nói đáng khinh vang lên, kéo hồn Hạ Đường trở về.
Người vừa cất tiếng toàn thân gấm vóc sặc sỡ, sợ mọi người không biết hắn là người giàu có nên đem khoe hết vàng bạc châu báu lên mình. Cùng vài ba người đứng bên cạnh đều là một bộ hoa hoa đại công tử nông cạn.
"Hách đại tiểu thư không phải mấy ngày trước vừa nhảy sông sao, thế nào mà hiện tại đã có tâm trạng ra ngoài dạo phố thế này."
"Còn phải nói à, người ta ra ngoài tất nhiên là tìm cơ hội để gặp Nam Mặc vương gia rồi."
Từng người lại từng người thi nhau tiếp lời vị công tử chế diễu Hách Thi Hoạ làm Hạ Đường tức đến sắp khóc. "Các vị công tử đừng ức hiếp người quá đáng"