- Nhà cậu đây sao - Thiên ngạc nhiên khi thấy ngôi nhà...à không biệt thự to lớn này
- Không phải nhà tôi, chẳng lẽ nhà cậu. Có vào không thì bảo
- À...ờ. Có
- Cậu uống gì - nó
- Nhà cậu có gì
- Umk. Để coi. Cam ép, nho ép, táo ép (nhiều thế cho tác giả uống với)
- Vậy cho tớ ly đào ép nhá - Thiên cười trêu nó
- Troll nhau à. Nhịn đi - nó nhìn Thiên với ánh mắt bốc lửa
- Đùa á cho tớ ly nước cam đi
- Nhịn. Không cho nữa
- Không cho thôi...Tự lấy. Haha - Thiên chạy đến giựt ly nước cam (của nó)
- Nè. Của tớ mà - nó bất mãn
- Của cậu ak. Giờ nó là của tớ. Plè - Thiên lè lưỡi trêu nó
Và trò chơi đuổi bắt bắt đầu. Thiên chạy trước nó chạy sau. Nó luôn miệng kêu "Trả cho tớ". Còn Thiên thì vừa chạy vừa quay lại lè lưỡi trêu ngươi nó
Chạy một hồi thì cả hai đã thấm mệt...
- Mệt quá không chấp với cậu nữa cho cậu đấy - nó đành bó tay
- Tớ cũng mệt, không chạy nổi nữa - lúc này Thiên mới cầm ly nước đổ hết vào miệng (ăn tham z trời -_-)
- Mà sao cậu biết tớ là người ngoại quốc vậy - chợt nhớ ra chuyện gì đó nó liền hỏi.
- Thì tại lúc ở sân bay thấy cậu không biết tớ với lại phát âm không chuẩn nên biết thui
- Ờ. Mà sao không biết cậu thì là người ngoại quốc
- Ở Trung này ai mà không biết Thiên Tỉ đẹp trai này chứ
- Độ tự luyến của cậu hơi cao đó - nó bĩu môi.
----------------------------------------------------
"Cậu bạn này khá là thân thiện. Lại còn tốt nữa chứ. Giá như cậu ta là bạn thân của mình thì tốt quá" - nó vừa nghĩ vừa nhìn cậu chằm chằm khiến cậu cảm thấy bất an.
- Nè. Làm gì nhìn người ta dữ vậy. Đừng có nghĩ đến chuyện muốn lợi dụng tôi nha - Thiên nhìn nó mà khẽ rùng mình
- Nghĩ gì vậy hả -nó quát
- Chứ sao nhìn ghê vậy
- Đang suy nghĩ
- Suy nghĩ gì nói nghe coi
- Tôi với cậu hình như cũng có duyên á
- Chắc thế. Rồi sao
- Làm bạn thân tôi nha - nó nói nhưng trong lòng nghĩ rằng Thiên sẽ không đồng ý
- Được thôi. Mà sao cậu muốn vậy
- Cậu đồng ý thật ư. Vui quá.- vì vui quá nó nhảy đến ôm chầm lấy Thiên
- Nèk. Cậu làm gì vậy bỏ tớ ra - Thiên khá bất ngờ vì hành động của nó
- Không có gì. Tại vui quá thôi - nó bỏ Thiên ra. Đôi môi đã nở nụ cười rất tươi. Và cũng chính vì nụ cười như thiên thần đấy đã làm hai má Thiên bất giác chuyển sang màu đỏ.
- Sao cậu lại muốn tớ làm bạn thân của cậu.- giọng Thiên đã nhỏ hẳn
- Tại vì tớ rất muốn có bạn thân là con trai. Với lại cậu là người bạn đầu tiên tớ quen biết và có cảm tình ngay ngày đầu tiên trên đất nước này
- Thì ra vậy...Mà cậu tên gì. Bao nhiêu tuổi. Ở đâu đến - chợt nhớ ra chưa biết tên nó cậu liền hỏi
- Nguyễn Hoàng Thiên Lam. Tuổi 16. Người Việt
- Oh. Cậu bằng tuổi tớ
- Vậy sao. Cậu hứa làm bạn thân của tớ rồi nhá - nó lắc lắc người Thiên
- Tớ hứa. Dịch Dương Thiên Tỉ kể từ giờ sẽ là bạn thân của Nguyễn Hoàng Thiên Lam
- Hihi. Vui quá. Từ giờ tớ có bạn thân là con trai rồi. Có chuyện gì tớ sẽ tâm sự với cậu, luôn ở bên cậu mỗi khi vui khi buồn, và cậu cũng phải ở bên bảo vệ tớ đấy
- Tớ biết rồi - Thiên nói rồi cũng cười thật tươi nhìn nó
- Woa. Cậu cười đẹp lắm nha.
- Tớ đẹp trai sẵn rồi.- Thiên cười hắc hắc
- Lại bắt đầu tự luyến đấy - nó nói như vậy chứ thực ra đang nghĩ khác ak
Trong nhà nó lúc này tràn ngập tiếng cười của đôi bạn thân trai tài gái sắc.( Thôi bỏ qua khúc này. Lướt thôi)
------------------------------------------------------
Chơi đã rồi trời cũng tạnh mưa
- Muộn rồi tớ về nha - Thiên
- Về sớm vậy. Nhà cậu ở đâu. - nó hơi tiếc
- Ở đường bên cạnh. Tớ về nha. Khi nào gặp
- Ưmk. Bye
Buổi tối hôm đó, có 2 người đang suy nghĩ về nhau
- Cậu ấy là một người bạn thân hoàn hảo. Mình thật may mắn- suy nghĩ của nó
- Cậu ấy đáng yêu thật - suy nghĩ của Thiên