Vì đã chọn được người chủ trì trận đấu là Sở Kinh Nam nên trận đấu chuẩn bị được bắt đầu.
Cuộc thi đấu này được tổ chức với hình thức song đấu loại trực tiếp, những kỳ thi đấu trước sẽ do những người con của những vị thúc bá và gia chủ đăng ký tham gia rút thăm thứ tự lên sân thi đấu, người bị thua sẽ bị loại và người chiến thắng sẽ thi đấu với người kế tiếp cho đến khi người cuối cùng chiến thắng sẽ được nhậm chức gia chủ.
Nhưng năm nay có sự thay đổi lớn vì Trần Gia đã chia thành 2 phe, cho nên 6 người đã thống nhất rằng không tổ chức bốc thăm thứ tự mà sẽ được tuỳ ý lựa chọn thứ tự lên võ đài và cũng sẽ là đấu loại trực tiếp cho đến khi người cuối cùng chiến thắng.
Những người đăng ký tham gia sẽ được các vị thúc bá và gia chủ của Trần Gia đưa danh sách cho người chủ trì để tránh được thêm người vào lúc cuối trận đấu.
Trận đấu mở màn sẽ là cuộc so tài giữa Trần Diệu Đông, con trai của Trần Kinh Lang tu vi Phá Khí Cảnh nhị tinh và Trần Vô Tâm con trai của Trần Vô Khiết tu vi Phá Khí Cảnh nhị tinh.
2 người lên sân đấu, Trần Diệu Đông sử dụng vũ khí là đại đao, Trần Vô Tâm sử dụng một cây thiết côn.
Sở Kinh Nam thông báo trận đấu bắt đầu.
Vừa vào trận 2 người đã vận hồn lực vào vũ khí và sử dụng sức mạnh hồn thú vì muốn nhanh chóng kết thúc trận đấu với lượng hồn lực tiêu hao ít nhất có thệ để bảo tồn hồn lực cho trận kế tiếp.
Trần Diệu Đông có hồn thú là Nguyên Giác Hàn Long ( một loài khủng long) còn hồn thú của Trần Vô Tâm là Hoàng Mao Hầu.
Trần Diệu Đông cầm thanh đại đao xông thẳng đến và tung chiêu Hàm Băng Trảm, một nhát chém xuống khí hàn xông ra tạo thành một đường kiếm khí khiến võ đài cũng kết băng theo đường bay của kiếm khí.
Trần Vô Tâm nhảy lên né đường kiếm khí, lộn một vòng và sử dụng chiêu Thái Sơn Áp Đỉnh đập một gậy xuống đầu Trần Diệu Đông.
Trần Diệu Đông 2 tay giơ thanh đại đao lên đỡ, gậy vừa đập xuống trúng thanh đao và Trần Vô Tâm mượn lực để đẩy người lên lộn thêm một vòng và đập thêm một gậy với lực lớn hơn trước.
Trần Vô Tâm không có thời gian để ra chiêu hoặc né nên đành phải giữ nguyên trạng thái để chống đỡ.
Trần Diệu Đông cứ mượn lực và bay lên đập xuống không ngừng và mỗi một gậy sau lại có lực lớn hơn gậy trước giống như có nhiều ngọn núi ngày càng to ra nối chân nhau mà bay đến đập vào Trần Diệu Đông khiến cho hắn quỵ gối xuống tạo thành tư thế quỳ 1 chân và làm vỡ 2 viên gạch dưới chân Trần Diệu Đông.
Nhất Long ngồi trên khán đài nhìn chiêu thức của Trần Vô Tâm mà cảm thán :
" Một chiêu thức tuy nhìn vẻ ngoài thì đơn giản, yếu ớt nhưng nếu đã bị trúng đòn thì không thể nào xoay sở được trừ khi là biết trước hoặc né đòn đầu tiên, nếu không thì lực dồn liên tiếp như thế thì ngay cả khối sắt cũng sẽ bị đập dẹp.
"
Tần Minh thắc mắc :
" Thưa sư tôn, con thấy chiêu này của Trần Vô Tâm cũng giống như 2 chiêu Lôi Điện Liên Kích và Lôi Điện Loạn Kích của đại sư huynh, 2 chiêu của đại sư huynh cũng có sức lực như thế thậm chí lớn hơn.
"
Nhất Long lắc đầu :
" Lôi Điện Liên Kích và Lôi Điện Loạn Kích của Thiên Sinh có uy lực là do sử dụng thêm tính chất lôi điện của hồn thú Thiễm Điện Giao Long và nó có sức sát thương nhất định còn chiêu thức này chỉ đơn thuần là sử dụng hồn lực củ bản thân và sự dẻo dai của Hoàng Mao Hầu để tạo ra lực sát thương liên tục và mạnh đều dần, không có hạn chế mức sát thương, đối thủ trụ càng lâu lực sát thương càng cao.
"
Tần Minh cũng đã hiểu rõ.
Trên võ đài, chiêu thức của Trần Vô Tâm khiến lực đập càng ngày càng mạnh khiến võ đài dưới chân Trần Diệu Đông ngày càng lún xuống và tay của Trần Diệu Đông đã bị chấn thương.
Trần Diệu Đông không thể thoát ra được đành phải lên tiếng đầu hàng để tránh bị phế đi đôi tay.
Sở Kinh Nam liền bay xuống để ngăn chiêu thức Trần Vô Tâm lại và tuyên bố phần thắng thuộc về Trần Vô Tâm, các đệ tử phía Trần Quyền Dương hò hét cổ vũ, cả khán đài cũng sôi động hẳn lên.
Trận đấu vừa kết thúc, Trần Diệu Đông đi xuống võ đài thì Trần Kinh Trữ, Phá Khí Cảnh Tam Tinh,tay cầm cây búa lớn dài khoảng 1 mét rưỡi bay lên, hắn là con trai của Trần Kinh , 2 bên vào chỗ và Sở Kinh Nam cũng lập tức cho trận đấu bắt đầu.
Cả 2 sử dụng sức mạnh hồn thú, hồn thú của Trần Kinh Trữ là Hắc Giác Thuỷ Ngưu và dồn hồn lực vào cây búa, trực tiếp phóng lên bữa một chiêu Thuỷ Ngưu Phá Thiết xuống Trần Vô Tâm để giành quyền chủ động.
Trần Vô Tâm nhanh chân né tránh, chiêu thức của Trần Kinh Trữ khiến một phần võ đài bị đập vỡ, Trần Vô Tâm phóng lên trên cao và lại sử dụng chiêu Thái Sơn Áp Đỉnh bửa xuống Trần Kinh Trữ.
Trần Kinh Trữ vội vàng lấy búa cắm xuống võ đài để chóng đỡ chiêu của Trần Vô Tâm.
Trần Vô Tâm Vẫn như trước, lợi dụng lực đẩy bay lên và đập xuống, Trần Kinh Trữ để lại cây búa chống đỡ chiêu của Trần Vô Tâm và bay lên dùng tay đấm một quyền Thuỷ Ngưu Phá Thiết Quyền.
Một quyền cực mạnh đấm vào người Trần Vô Tâm nhưng vì sự dẻo dai và phản ứng nhanh của Hoàng Mao Hầu nên Trần vô Tâm liền lách người sang một bên để né và vung một gậy vào người Trần Kinh Trữ.
Trần Kinh Trữ tay giờ về phía cây búa và bổng nhiên cây búa bay lên tay Trần Kinh Trữ, hắn tung chiêu Thuỷ Ngưu Phá Ngàn Cân và quăng búa vào Trần Vô Tâm.
Cả 2 bị trúng đòn cực mạnh khiến Trần Vô Tâm bay ra khỏi võ đài, Trần Kinh Trữ rơi xuống võ đài và phun một ngụm máu.
Trần Vô Khiết và mọi người vội vàng chạy lại đỡ lấy Trần Vô Tâm và cho hắn uống đan dược trị thương và dìu vào nghỉ ngơi.
Sở Kinh Nam tuyên bố Trần Kinh Trữ chiến thắng và sơ tay về phía phần võ đài bị hỏng, những mảnh đất đá bay lại và phục hồi sơ sơ võ đài.
Trần Quyền Sơn phái con trai Trần Quyền Giang lên thi đấu, Trần Quyền Giang là Phá Khí Cảnh Tứ tinh, tay cầm thanh trường đao lăng không bay lên võ đài.
Trận đấu cũng được tiếp tục, cả 2 dồn hồn lực vào vũ khí và sử dụng sức mạnh hồn thú.
Hồn thú của Trần Quyền Giang là Phong Vân Huyết Mã.
Tần Minh lại thắc mắc hỏi Nhất Long :
" Thưa Sư Tôn, các yêu thú thuộc loài ngựa thường rất hiền lành, không có sát chiêu, nếu như ký khế ước hồn với loài này thì sao có thể nâng cao sức mạnh lên được?"
Nhất Long lắc đầu :
" Con đừng xem thường những yêu thú hiền lành, nếu như biết cách sử dụng những tuyệt kỹ và ưu thế của chúng kết hợp với sở trường của mình thì sẽ mạnh hơn nhiều với nhiều loài hung thú khác.
Chẳng hạn như Phong Vân Huyết Mã, chúng rất nhanh nhẹn vì chân sau của chúng có lực phóng rất mạnh, nếu dùng để tấn công chớp nhoáng thì đối thủ sẽ không kịp trở tay.
Chưa kể độ linh hoạt của nó cũng rất cao, nó còn có thể đạp luôn cả chân không để bay lên nên lực phóng trên không trung lẫn mặt đất đều như nhau, nhưng phải hiểu rõ chúng mới có thể phát huy hết bản lĩnh của chúng.
Tất cả các sinh vật đều có ưu điểm của nó nên chúng ta không nên xem thường những yêu thú không có sức tấn công và phòng thủ.
Tần Minh gật đầu :
" Con hiểu rồi, đa tạ sư tôn dạy bảo.
"
Danh Sách Chương: