• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trận đấu của Vân Đà Tông và Phong Minh Phái đã kết thúc phần thi đấu buổi sáng của ngày thứ ba.

Mọi người cũng như thường lệ nghỉ ngơi một tiếng để chuẩn bị cho những trận thi đấu buổi chiều.

Nhất Long đưa mọi người đến tửu lâu gần nhất để ăn uống.

Nhất Long đặt hai bàn vì Trần Gia và Tô Gia cũng có mặt.

Hoàng Diệu Như ngồi cùng với đám trẻ để săn sóc đồ ăn cho bọn chúng, cũng là để cho những người khác dễ bàn chuyện.

Khi loay hoay chạy đi chạy lại để căn dặn tiểu nhị thì vô tình va phải một người khiến Hoàng Diệu Như phải ngã nhào ra đất.

Thiên Sinh vội vàng chạy đến để đỡ mẫu thân thì Tần Minh phát hiện người va chạm với Hoàng Diệu Như chính là Đoàn Chí Hùng và những người đệ tử của Phi Kiếm Tông do hai trưởng lão của Phi Kiếm Tông dẫn dắt.

Hoàng Diệu Như vội vàng đứng lên xin lỗi thì bị Đoàn Chí Hùng sỉ nhục:
"Ả đàn bà đê hèn, có biết ta là một trong những thiên tài của Phi Kiếm Tông, một trong tam đại tông môn của quận Gia Lăng hay không?"
Thiên Sinh nghe thế không nhẫn nhịn được khi nghe mẹ mình bị sỉ nhục thì Hoàng Diệu Như ngăn cản:
"Không sao đâu Sinh Nhi, cũng là lỗi của mẫu thân.

".

Đoàn Chí Hùng lại vênh váo:
"Ây dô, tưởng đâu là đệ tử của tông môn ghê gớm nào, hoá ra là đệ tử của môn phái vô danh, mấy ngày trước còn nghe nói muốn phế đệ tử của Phi Kiếm Tông ta, bây giờ ta cho các ngươi biết Phi Kiếm Tông không dễ đụng vào.


".

Vừa dứt lời Đoàn Chí Hùng vận dụng hồn lực vào tay định tát Hoàng Diệu Như thì đã bị Trần Thiên Cảnh lao đến đánh cho một quyền bay ra ba mét:
"Thứ như ngươi cũng muốn động vào nương tử của ta?".

Trần Thiên Cảnh chuẩn bị lao đến đánh cho Đoàn Chí Hùng thêm một trận thì Kim Quang lúc này mới vội lao đến ngăn chặn:
"Trần Thiên Cảnh, ngươi muốn ức hiếp người của Phi Kiếm Tông? Thật không xe ai ra gì.

".

Trần Thiên Cảnh ung dung:
"Ngươi thân là trưởng lão của một đại tông môn vậy mà đệ tử của mình ra đường ức hiếp người khác thì ngươi làm ngơ, người khác chống trả lại thì ngươi nói người khác không xem Phi Kiếm Tông ra gì, ta Phi Kiếm Tông các người to lớn quá rồi đấy.

".

Lúc này trưởng lão khác của Phi Kiếm Tông cũng bay đến trợ giúp cho Kim Quang:
"Chúng ta xem ai dám đụng vào Phi Kiếm Tông.

".

Cả bốn người trưởng lão Phi Kiếm Tông vận dụng hồn lực thì bị một cỗ uy áp đè nén xuống không thở được.

Đám người Nhất Long đều đứng lên hết, Lưu Thanh Thư chính là người đã trấn áp đám trưởng lão, Lưu Thanh Thư lên tiếng:
"Để ta xem các người làm được gì?".

Một trong bốn trưởng lão của Phi Kiếm Tông cố gắng lên tiếng:
"Không ngờ người này lại có uy lực hơn cả trưởng môn sư huynh.

".

Lúc này có một giọng nói vang lên:
"Xin các hạ hãy dừng tay!"
Một lão nhân gia râu dài tóc bạc bay đến chấp tay:
"Ta là Ngô Thanh Quyền, chưởng môn Phi Kiếm Tông, xin các hạ nương tay cho đám ngu ngốc không có mắt này.

".

Lưu Thanh Thư liền thu hồi áp chế:
"Thì ra là Ngô chưởng môn, tại hạ Lưu Thanh Thư, là chưởng môn của một môn phái thấp kém, Ngô chưởng môn không cần phải hạ mình như vậy.


".

Ngô Thanh Quyền không cảm nhận được uy lực của Lưu Thanh Thư nên tỏ vẻ e ngại:
"Lưu chưởng môn quá lời rồi, Thiên Đạo Môn đã tạo ra những nhân tài tuyệt thế, một kích đánh hạ môn phái lục phẩm, Ngô Thanh Quyền ta đây đã muốn bái kiến từ lâu nhưng hôm nay lại bái phỏng trong tình huống như thế này, thật là làm mất mặt Phi Kiếm Tông.

".

Kim Quang tiến đến:
"Chưởng môn, chính bọn hắn đã ngông cuồng phách lối, sao chưởng môn còn! ".

Chưa chờ Kim Quang nói hết lời thì Lưu Thanh Thư đã tung một chưởng khiến hắn bay ra đất:
"Ngươi còn chưa câm miệng, ta đã bảo ngươi không được gây sự với người của Thiên Đạo Môn ngươi không nghe lời dặn còn dám làm chuyện náo loạn như vậy, ngươi hãy quay về Phi Kiếm Tông mà hối lỗi ba tháng đi.

".

Kim Quang rất tức giận nhưng đành phải nghe lời Ngô Thanh Quyền một tay ôm ngực bước ra khỏi tửu lầu.

Ngô Thanh Quyền liền chấp tay trước Trần Thiên Cảnh:
"Mong Trần gia chủ hãy nể mặt Ngô Thanh Quyền ta mà bỏ qua cho bọn chúng.

".

Trần Thiên Cảnh lúc này mới lên tiếng:
"Ngô chưởng môn đã lên tiếng thì chuyện này xem như chấm dứt tại đây, dù gì cũng là lỗi do phu nhân của ta, với lại cũng đang trong thời gian thi đấu, ta cũng không muốn gây phiền phức cho Thiên Đạo Môn.

".

Nói xong Trần Thiên Cảnh cùng Thiên Sinh dìu Hoàng Diệu Như về chỗ ngồi.


Ngô Thanh Quyền liền đa tạ Trần Thiên Cảnh và Lưu Thanh Thư và đưa đám đệ tử rời khỏi tửu lâu.

Nhất Long lúc này mở miệng:
"Ngô chưởng môn, chuyện này có thể bỏ qua nhưng đệ tử của Phi Kiếm Tông đã hãm hại một đệ tử của ta, trong trận thi đấu, lỡ như đệ tử Thiên Đạo Môn không kiềm chế oán hận, phế đi đệ tử của Phi Kiếm Tông thì Ngô chưởng môn cũng đừng tức giận.

".

Ngô Thanh Quyền lúc này xanh mặt:
"Lại có chuyện như vậy? Ta sẽ về tra xét ngọn ngành và sẽ cho đệ tử của Thiên Đạo Môn một câu trả lời thích đáng.

".

Nhất Long cúi đầu và Ngô Thanh Quyền cũng cúi đầu bỏ đi.

Nhất Long lên tiếng:
"Một chưởng môn anh minh như vậy lại để các trưởng lão dạy ra đám đệ tử không nên người, chúng ta cũng xem đây là một bài học để dạy bảo các đệ tử, tránh cho bọn chúng cảm thấy mình đã mạnh mà đi ức hiếp những người yếu thế.

".

Xong việc, tất cả mọi người lại ngồi xuống thưởng thức các món ăn và cười đùa vui vẻ.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK