Một dáng người rất cao đẩy cửa bước vào, nhân viên cửa hàng tạp hoá ngồi trên quầy thanh toán lịch sự cúi đầu chào, nở một nụ cười rất thân thiện.
Vị khách đẹp trai không nói gì, vòng một vòng quanh tiệm tạp hoá rồi dừng lại ở gian đồ tít trong cùng, góc khuất của tiệm tạp hoá.
- Thưa quý khách, đó là gian dành cho phụ nữ.- Nhân viên bán hàng thấy thế, hoảng hốt nói ngay vì nghĩ rằng vị khách này đang nhầm lẫn cái gì đó.
Nhưng vị khách nam hình như không có ý muốn rời đi. Quay qua hỏi người nhân viên bán hàng:
- Ở đây loại nào dùng tốt nhất.- Vị kháchnam chỉ tay vào đống đồ nhiều màu được xếp ngay ngắn trên giá.
Nhân viên bán hàng đứng đơ ra như xác chết không hồn, ấp úng nói:
- Xin lỗi quý khách, quý khách không dùng được thứ đó đâu.
- Tôi đâu có nói là tôi dùng, tôi mua cho bạn gái tôi. Được chứ.
Đó lại là một câu chuyện hài hước khác.
....................
- Từ nay cô nên cẩn thận, để ý một chút. - Minh nói nhỏ, thần sắc như thường, sao tôi lại thấy đó giống như là một sự quan tâm vậy nhỉ.- Ăn cái này đi, tốt cho sức khoẻ vào mấy cái ngày này đấy.
Tôi ngỡ ngàng vì anh ta gắp đồ ăn từ phần của anh ta sang cho tôi. Thoạt nhiên, mặt tôi đỏ bừng, anh ta có cần nói thẳng toẹt ra thế không. Có cảm giác giống như người bạn gái đích thực của hắn vậy.
Nực cười thật đấy, anh ta mới chỉ quan tâm giúp đỡ tôi có một tí mà đã có cảm giác khác thường là sao. Lâm Vũ Quỳnh, có vẻ như mày bắt đầu đánh mất căn bản rồi đấy, phải chấn chỉnh lại một chút.
Nên nhớ, mày không được đánh mất quy tắc riêng của mày, đặc biệt là vì cái tên này. Nhớ đấy
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn