Xét thấy đây là một bữa ăn gặp mặt của mèo, Choi Ae Young chỉ có thể nhịn đau lựa chọn một nhà hàng ở Seoul.
Khi cô nhìn đến Shim Changmin đã ngồi ở góc chờ cô, nhất thời xấu hổ. Bởi vì là cô mời khách, thời gian đến cũng là trước giờ hẹn.
“Không có đạo lý để nữ giới chờ đợi.” Shim Changmin cười cười giải thích nói.
“A.” Choi Ae Young có chút ngượng ngùng ngồi xuống.
Allen ngồi trong lòng Shim Changmin thân thiết kêu vài tiếng với Choi Ae Young. Nghe vậy, mèo đại nhân quyết đoán tạc mao, ngạo kiều xoay người bới Choi Ae Young.
Choi Ae Young:...... Ngày hôm qua là ai bới ở trên người Allen. Cặn bã meo!
Nhưng mà...... Một khi tiếp nhận cặn bã meo rồi, ra vẻ còn rất thương cảm thôi? Đùa giỡn mèo đại nhân chút, có đôi khi giống với Kwon Ji Yong......
Shim Changmin lên tiếng đánh gãy suy nghĩ miên man của Choi Ae Young: “Cậu thật thích hanuso sao?”
“Ừ? Có sao không, nghe nói hương vị nhà hang này cũng được.” Dấu ngoặc, cô chưa từng tới ăn qua......
Sau khi gọi cơm, hai người bắt đầu nói chuyện phiếm.
“Tiết mục ngày hôm qua tôi đã xem qua, biểu hiện thật không sai.”
Choi Ae Young khiêm tốn cười cười. Phong cách của [hot song] có chút giống [detonation of heart], ngay từ đầu mọi người cũng không có kỳ vọng có thể dành vị trí đầu thành công. Về phần có thể nằm trong bảng xếp hạng vài tuần lễ cũng chỉ có thể mặc cho số phận. Choi Ae Young không hy vọng phong cách bị coi nóng bỏng, mỗi ngày huấn luyện cũng không thoải mái, thêm chi cô gần đây liên tiếp vài ngày rỗi đi khóa học. Nhưng người đại diện nhắc tới ca khúc chuyển hình còn cần thời gian nhất định tích lũy với fan.
“Không nói chuyện công tác, hôm nay là buổi gặp mặt của mèo.”
Choi Ae Young nghĩ đến hôm nay là tới giải quyết vấn đề động dục của mèo đại nhân, vì thế nói chuyện trước.
“Cái kia, mèo của cậu, chính là Allen gần đây nó có hiện tượng khác thường hay không?”
“Thay đổi bất thường? Allen?” Shim Changmin kỳ quái ôm lấy Allen ngồi xổm trên đùi anh: “Không có đi, giống như bình thường.”
Ngày hôm qua cô lên mạng tra, mỗi con mèo vào thời kỳ động dục cũng không giống nhau, nếu Allen thanh tâm quả dục làm sao để ý tới mèo đại nhân? Nhưng mà mèo đại nhân là bách thú chi vương, động vật hẳn là sẽ khuất phục mới đúng đi......
Xét thấy ngày hôm qua là ở trên đầu Allen phát hiện mèo đại nhân, Choi Ae Young ôm mèo đại nhân đang ngồi trên người mình lắc lắc, thấp giọng nói: “Ngươi đến cùng có thích Allen hay không?”
Mèo đại nhân quay đầu ngạo kiều không ra tiếng.
Choi Ae Young:......
“Nó như thế nào?”
“A, không có gì. Ta chính là muốn tìm cho nó bạn phối ngẫu......” Choi Ae Young bất đắc dĩ buông mèo đại nhân trả lời.
“Phối ngẫu?” Shim Changmin hơi hơi mở to hai mắt.
Không biết nghĩ tới cái gì, độ cong khoé miệng Shim Changmin càng ngày càng thâm thiếu chút nữa liền cười khẽ ra tiếng. Nhưng mà khi anh nhìn thấy hình thể đối lập của mèo đại nhân và Allen, muốn há mồm lời nói cũng yên lặng nuốt xuống bụng.
Choi Ae Young nhìn biểu cảm của Shim Changmin biến hóa, chẳng lẽ tâm tư của mình với Allen đã bị nhìn ra? Khó trách sắc mặt anh là lạ...... Xuất giá tòng phu cái gì...... Allen tuyệt bích là muốn đi theo mèo đại nhân mới đúng...... Chính là mèo đại nhân và Allen vừa thấy liền cảm thấy không xứng đôi...... Mèo đại nhân ngươi thật là bách thú chi vương mà không phải mèo quấy rối sao?!
“Ừm, ý tứ của tôi là một lát đi cửa hàng thú cưng tìm phối ngẫu cho mèo đại nhân.” Choi Ae Young cười gượng hai tiếng. Đối với Shim Changmin, cô vẫn cảm thấy có chút xấu hổ còn khoảng cách và cung kính đối với tiền bối.
Xem mèo đại nhân nửa chết nửa sống này, chỉ biết nó không có ý tứ với Allen. Hiện tại Choi Ae Young thầm nghĩ nhanh kết thúc bữa ăn này sau đó tìm cho mèo đại nhân bạn đời đi.
“Nếu là tìm phối ngẫu cho mèo, cơm nước xong tôi và cậu đi tiệm thú cưng nhìn xem một chút?”
“Ừ? Vậy rất phiền toái đến cậu! Tôi tự đi là tốt rồi.”
“Không có việc gì, chúng ta không phải bạn sao. Còn nữa trước đó cậu đã dạy cho tôi rất nhiều điều về cách nuôi dạy Allen.”
Choi Ae Young:...... Hiện tại bạn thật tốt...... Còn có cô có thể nói đây đều là cô lên mạng tìm sao......
Thấy thái độ Shim Changmin kiên quyết, Choi Ae Young đến cuối cùng cũng không cự tuyệt. Sau khi món ăn được đưa lên bàn, hai người liền im lặng ăn.
Đang ăn Shim Changmin bỗng nhiên nói muốn ra ngoài nhận điện thoại, liền đặt Allen ở trong lòng Choi Ae Young.
Choi Ae Young nghi hoặc nhíu mày, vừa rồi có tiếng chuông di động sao? Chẳng lẽ là để rung?
Hiện tại hai con mèo đều ở trong lòng cô, chẳng qua mèo đại nhân ghét bỏ Allen không ngừng đẩy Allen ra.
Choi Ae Young trừu khóe miệng nhấc lỗ tai mèo đại nhân, lẩm bẩm: “Cặn bã meo, ngày hôm qua là ai bới Allen? Hôm nay liền trở mặt không tiếp nhận nhau. Ngươi nói...... Quyền gầy teo có phải giống nhau ngươi hay không?” Hẳn là không thể nào...... Năm đó ở Dongdaemun nhìn anh khóc đáng thương như vậy, xem ra là thật thích nữ sinh kia đi......
Nghĩ đến đây, trong lòng Choi Ae Young bỗng nhiên có chút không thoải mái. Quyền gầy teo cặn bã, cô mất hứng. Quyền gầy teo si tình, cô cũng không cao hứng. Cô tuyệt đối là tảng băng đi...... Sao lại có cảm giác vậy. Đau là sao, cô làm chi muốn nghĩ đến quyền gầy teo? Cô sẽ không thích quyền gầy teo chứ...... Tuyệt đối.
Một thoáng chốc Shim Changmin sẽ trở lại.
“Cái kia, tôi đi toilet một chút.” Khi sắp ăn xong Choi Ae Young đứng lên nói.
“Ừ.”
Vừa nói xong Choi Ae Young liền biến mất ở trong tầm mắt Shim Changmin. Đi đến trước quầy, Choi Ae Young tỏ vẻ mình muốn tính tiền.
“Quý khách ngồi bàn 66 sao?”
“Đúng vậy, có thể tính tiền không.”
“Bàn này vừa có tiên sinh trả tiền rồi, quý khách.”
“Ôi? Ừm...... Xin lỗi đã quấy rầy.”
Nghe vậy Choi Ae Young mím môi rời đi. Vừa rồi Shim Changmin nhận điện thoại là giả, trả tiền trước mới là thật đi? Rõ ràng là cô mời khách......
Trở lại chỗ ngồi, Choi Ae Young thở dài.
Shim Changmin kỳ quái nhìn cô một cái: “Như thế nào?”
“Tiền bối cậu cũng quá không có suy nghĩ.” Choi Ae Young oán niệm nói.
“Ừ?”
“Rõ ràng là tôi mời khách......”
“A, này à. Lần sau cậu lại mời tôi thì tốt rồi.” Shim Changmin cười trộm trong lòng.
Choi Ae Young:...... Cái gì.
*
Sau khi ăn xong, hai người đi tới tiệm thú cưng gần đó, bắt đầu tìm bạn đời cho mèo đại nhân. Bất đắc dĩ đi dạo qua hai nhà, mèo đại nhân vẫn mang một bộ vênh váo tự đắc. Choi Ae Young thật muốn nắm chặt cổ nó rít gào: Nói! Ngươi đến cùng thích cái gì!!
Đi hết một đường, cũng nhìn một đống sủng vật, mèo đại nhân ngáp một cái, lười biếng xoay trong lòng Choi Ae Young.
Khi Shim Changmin đang chuyên tâm ngắm chú chó Maltese phía trước--
Choi Ae Young đi đến một bên, níu chặt mèo đại nhân âm trắc trắc nói: “Nếu ngươi không chọn một con, sẽ không cần trách ta tâm ngoan thủ lạt băm vằm ngươi.” Nói xong, còn làm một động tác giơ tay chém xuống.
Mèo đại nhân luôn híp mắt, còn dùng vuốt gãi gãi hai má, tiếp tục buồn ngủ ngáp một cái.
Nghe vậy mỗ nhân viên yên lặng tách khỏi Choi Ae Young một khoảng cách......
Choi Ae Young:......
*
Shim Changmin xem trước mặt hai chú chó Maltese, cảm giác giống như là đang nhìn hai đồ chơi giống nhau. Nho nhỏ một cái, giống với mèo thật đáng yêu.
Choi Ae Young bị mèo đại nhân hoàn toàn không nhìn, cũng chỉ có thể từ bỏ. Thời gian cũng không còn sớm, vẫn nên trở về thôi.
“Cậu muốn nuôi chó sao?” Choi Ae Young đi đến bên người Shim Changmin hỏi.
“Thật đáng yêu đúng không, rất giống với mèo.” Shim Changmin quay đầu nhìn Choi Ae Young cười nói.
“Ách......”
Choi Ae Young cùng Shim Changmin nhìn một vòng chó cưng. Lúc Shim Changmin muốn đi cửa hàng tiếp theo, Choi Ae Young đầu tiên là nói lời cảm ơn, sau đó tỏ vẻ sắc trời đã tối mọi người vẫn nên trở về tắm rửa đi ngủ sớm một chút.
“Tôi đưa cậu trở về?”
“Không cần, tôi gọi taxi về thì tốt rồi.”
“À, tôi vừa vặn tiện đường.”
“......” Thiếu chút nữa đã quên mọi người ở cùng một ký túc xá. Chẳng qua nghe nói ký túc xá của Dong Bang Shin Gi trang hoàng so các cô tốt hơn nhiều.
Còn ở trong một khu, nói đưa cái gì thật sự là đại trượng phu sao?!
Trở lại ký túc xá, hai người cáo biệt.
*
Sau khi Choi Ae Young trở lại ký túc xá, chuyện thứ nhất chính là níu chặt lỗ tai mèo đại nhân rít gào một phen.
Mong Ea ôm lỗ tai đau thương giống hệt mèo đại nhân thâm tình nhìn nhau.
Hết giận, Choi Ae Young liền nhét mèo đại nhân vào trong lòng Mong Ea, cầm áo ngủ chuẩn bị đi tắm rửa ngủ.
Nằm ở trên giường nhắm mắt lại, Choi Ae Young nghĩ đến Shim Changmin biểu hiện đủ loại hôm nay, bắt đầu tự kỷ cảm thấy...... Shim Changmin...... Không phải là anh ta thích cô chứ? Biểu hiện rõ ràng sao? Không rõ ràng sao?
Người lại không thổ lộ nghĩ nhiều như vậy làm gì, thật sự là hố cha......
Dịch dịch thân Choi Ae Young lại nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy Shim Changmin. Vài năm đi qua, anh biến hóa rất lớn...... Rõ ràng ở trong trí nhớ vẫn là một thiếu niên ngượng ngùng, hiện tại rõ ràng là nghệ sĩ hoạt bát và là một người đàn ông chất lượng......
Theo hình mẫu lý tưởng của cô Shim Changmin cũng gần như vậy, nhưng mà...... Vì sao một chút cô cũng không có cảm giác gì?
Về sau...... Vẫn là duy trì khoảng cách với anh đi......
*
Shim Changmin giơ khóe miệng tâm tình tốt một đường cười về tới ký túc xá.
Park Yoochun đến phòng khách nhìn Changmin đứng ở cửa, trêu đùa: “Changmin có phải đi ra ngoài hẹn hò hay không? Bây giờ mới trở về.”
“À.” Changmin nhàn hạt trả lời, vừa không thừa nhận cũng không phủ nhận. Bọn họ hôm nay đây là hẹn hò sao? Hẳn là không tính đi, cô nói qua đây là buổi gặp mặt của mèo.
“Có phải gặp bạn gái hay không? Động tác rất nhanh đó!” Park Yoochun ôm bả vai Changmin hề hề hỏi: “Yêu nhau đã bao lâu? Còn luôn gạt bọn tôi. Nhưng mà công ty cũng không cho phép chúng ta yêu đương, cậu phải cẩn thận chút.”
“Anh đang nói cái gì đó...... Yoochun hyung......” Changmin bất đắc dĩ đẩy Park Yoochun ra, não bổ cũng phải có giới hạn đi......
Vì thoát khỏi Yoochun, Shim Changmin bước nhanh đi đến phòng khách bỏ Allen vào trong nôi.
Thật vất vả chạy trốn tới toilet, Changmin lấy nước sôi rửa mặt một phen. Ngẩng đầu nhìn hướng gương bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, để sát vào gương cẩn thận nhìn mặt mình.
Cô sẽ thích nam sinh có bộ dạng này sao? Cau mày, Changmin nghiêng mặt các loại góc độ quan sát đường cong khuôn mặt của mình. Nữ sinh giống như đều ưa hình tượng nam tính...... Nhưng là nghệ sĩ anh hoạt bát sáng sủa...... Hơn nữa fan bình luận anh đều dùng từ ngữ đáng yêu.
Hôm nay lúc ăn cơm cô cũng không nói gì, tính cách vốn như thế hay là đối mặt với anh cảm thấy câu thúc?
A...... Thật sự không nghĩ là vì quan hệ câu thúc.
Nhất là thái độ của cô. Changmin cảm thấy may mắn mình là tiền bối, về phương diện khác lại cảm thấy bất đắc dĩ.
Miên man suy nghĩ, Changmin lại nghĩ đến lời Yoochun hyung nói, bạn gái sao? Nếu bạn gái là cô...... Hẳn là cảm thấy cao hứng đi? Trong lòng hình như là thích...... Nhưng mà hiện tại anh giống như không có tư cách suy nghĩ này đó, công ty sẽ không đồng ý anh có bạn gái......
Hơn nữa...... Cô sẽ đồng ý sao?
Vẫn là chuẩn bị biểu diễn trước đi...... Việc này, chôn ở trong lòng thì tốt rồi.
*
Cuối cùng.
Một phóng viên tan tầm về nhà mua đồ ngọt cho vợ: Oa cái gì vậy! Rõ ràng thấy được gian tình nam nữ của hai nghệ sĩ-- nhưng là không thể chụp được cảm giác thật đau buồn?!
Ông đây tuyệt đối không tin tưởng nam nữ ôm mèo là tình bạn đơn thuần! Ông đây muốn chụp được tình cảm lưu luyến này!
Nhưng mà...... Ông đây có đồ có chân tướng!
Không phải góc độ chụp không đúng, chính là bị vật trên đường cản màn ảnh, cuối cùng người biến mất......
Này tuyệt đối là chàng tà thôi?!
Hay là...... Kỳ thật là mình nhìn lầm rồi......