“Không xong, trở về lại ăn.”
Mẹ Kwon cũng biết con nhà mình cực kỳ cố chấp giấc mộng, vì thế không nói hai lời tiếp đón ba Kwon và chị cả Kwon nhớ ăn cơm, liền mang theo Ji Yong ra ngoài.
Kwon Ji Yong cầm tư liệu cá nhân trên tay, đứng trước cửa công ty YG. Nói không khẩn trương là gạt người, cứ việc tiến về phía trước lấy thân phận ngôi sao nhỏ tuổi đã xuất đạo, nhưng rất nhanh liền giải tán. Trước kia đã ở công ty SM qua vài năm, nhưng không phải thực tập sinh chính thức. Mà hôm nay, cuộc thi tuyển thực tập sinh của YG rất quan trọng đối với anh.
Bởi vì Ji Yong có ước mơ với vũ đài, hơn nữa từ nhỏ cũng rất thích hip-hop, cho nên mẹ Kwon vẫn có hiểu biết nhất định về giải trí. Đặc biệt chú ý gần nhất là nghệ sĩ công ty.
Tuy rằng công ty YG sáng lập mới vài năm, nhưng trước kia chủ tịch Yang chính là một thành viên quan trọng trong một nhóm nhạc hip-hop. Vì thế vào nghỉ hè mẹ Kwon mang Ji Yong tới tham gia cuộc thi lựa chọn thực tập sinh.
Nhìn đội ngũ thật dài, trước khi vào thi mẹ Kwon cũng không muốn Ji Yong áp lực, cho nên cổ vũ ôm ấp anh.
“Cố lên!”
Kwon Ji Yong gật gật đầu.
Hiện tại anh mới mười ba tuổi, nhưng vì giấc mộng của mình, anh đã nỗ lực rất nhiều năm. Hơn nữa, về sau cũng sẽ luôn luôn nỗ lực.
Kéo màn ảnh đến Choi Ae Young.
Sau khi Yu Hi anh trai cô đã về nhà, liền lập tức vui vẻ đến nhà Yu Hi.
“Ae Young, tay cậu thũng thành như vậy......” Yu Hi nhìn đến móng giò kho tàu của Choi Ae Young bị doạ một trận chậc lưỡi. Nghĩ rằng, hoàn hảo giấc mộng của cô không phải làm một nghệ sĩ.
Choi Ae Young: Bày tỏ sinh lí con người bỗng nhiên hơn nghệ thuật cao nhã người bị thương không dậy nổi......
“Là Ae Young à? Mau vào, dì làm canh đậu xanh, đến nếm thử hương vị.”
Vừa vào đến cửa, mẹ Sung nhìn thấy Ae Young đến, cười cười mang canh đậu xanh từ trong tủ lạnh ra.
Vừa nghe đến ăn, Choi Ae Young nhất thời cười không thấy mắt, lập tức nịnh nọt.
“Tay nghề của dì phi thường tốt, có thể uống thật sự thật vui vẻ!”
Bởi vì con gái và Ae Young làm bạn đã nhiều năm, cho nên gia đình hai bên đều biết bạn thân của con gái.
“Ae Young nếu không ở lại ăn cơm chiều đi, Hiền Hạo mới đi mua này nọ, một lát mới trở về.” Mẹ Sung vốn làm cơm chiều ngay tại phòng bếp, mở tủ lạnh ra còn nói them: “Ae Young à, nếm thử nghiên cứu phát triển đồ chua mới nhất của dì đi?”
...... Đồ chua......
“Không cần...... Cháu đã ăn cơm chiều rồi mới đến, hiện tại có thể ăn canh đậu xanh dì làm thật hạnh phúc!” Bị đồ chua này hai chữ dọa một cái run run, Choi Ae Young vội vàng cự tuyệt.
Mẹ Sung tiếc hận lọ ôm trên tay chỉ có thể lại bỏ vào trong tủ lạnh.
Yu Hi đang nhìn Ae Young bởi vì nghe được đồ chua mà biến sắc mặt liền nhịn không được che miệng lại cười trộm ở phía sau. Khi Ae Young bắt đầu nỗ lực đọc sách, cô liền phát hiện Ae Young hình như có một loại căm thù đến tận xương tuỷ với đồ chua. Đối với điều ấy cô còn kỳ quái thật lâu, bởi vì người Hàn Quốc ba bữa không rời đồ chua. Cái này giống vậy, một người ghét ăn cơm tẻ như vậy kỳ quái đi.
“Ae Young à, hôm nay dì làm là xào rau nga!”
Yu Hi uống hết canh đậu xanh sau đó mang Ae Young đến phòng mình, giống như không thèm để ý nói.
“...... Sao, xào rau?”
“Đúng rồi! Đáng tiếc Ae Young ăn cơm xong, còn ăn canh. Hẳn là ăn không vô nữa.”
¥%@#...!
Quả thật ăn không vào.
Nói đến xào rau, bởi vì mẹ Yu Hi mở quán cơm, rất nhiều tự điển món ăn đều có thể đơn giản đọc lướt qua. Trong tự điển món ăn của Trung Quốc, trong tiệm cơm còn có một ít món cay Tứ Xuyên đơn giản bán ra. Người Hàn Quốc thích cay, cho nên món cay Tứ Xuyên ở Hàn Quốc vẫn tương đối được hoan nghênh.
Thật may Choi Ae Young tương đối ăn được cay! Bằng không phải tha hương vì cay!
Đối với việc nhà mình có tiệm cơm điểm ấy Choi Ae Young rất hâm mộ Yu Hi. Đồ ăn Hàn Quốc nhiều đun nấu, cho nên phòng bếp là kiểu cởi mở, không thích hợp thường xuyên xào rau nhiều khói dầu.
Tuy rằng mẹ Choi từng đề cập qua làm chút rau xào trong nhà, nhưng vẫn vô tình bị trấn áp thôi. Bởi vì cha mẹ đều là giai cấp ăn lương, mẹ Choi tỏ vẻ, bình thường đi làm liền đủ vất vả, về nhà còn muốn nấu cơm cho các ngươi ăn! Ăn nhiều năm đồ chua như vậy cũng không thấy ngươi nói cái gì, hiện tại thế nào còn đưa ra ép buộc như vậy?
Yêu sách ép buộc Choi khổ bức:¥#%......
Ngay từ đầu lười Choi tưởng mình động thủ cơm no áo ấm, nhưng còn chưa xuất sư người chết trước. Sau khi bị mẹ Choi phát hiện, lấy lí do lãng phí nguyên liệu nấu ăn, hầu hạ Choi Ae Young ăn một chút măng sao hạt dẻ. Từ đây, Choi khổ bức tài học ngoan.
Bất quá cũng may mẹ Sung còn chưa làm xong cơm chiều, anh trai nhà Sung sẽ trở về.
Sau khi Choi Ae Young rõ ràng đại khái tình huống, mới lễ phép cáo biệt rời đi.
Sau khi về nhà, Chèo oi Ae Young làm tổng kết ở trong phòng. Con đường thực tập sinh đơn giản ở hai điểm, một là lúc thi đấu trổ hết tài năng, một cái khác chính là bị trinh thám phát hiện tiến vào công ty. Lúc đó Choi Ae Young rất muốn sờ cằm tỏ vẻ với anh Sung, ni mã ngươi không đến Trung Quốc không biết vào công ty còn có loại khả năng thứ ba sao, thì phải là đi cửa sau!
Bất quá xác suất bị tinh thám phát hiện thật sự không lớn, như vậy cũng chỉ có chọn lựa con đường thi đấu này có thể đi.
Bởi vì thân phận là vị thành niên, cho nên về chuyện chọn lựa thi đấu cùng với thực tập sinh, cần ba Choi và mẹ Choi ủng hộ và quyết định.
Vốn cho rằng còn tốn một chút thời gian để được đồng ý, không nghĩ tới vừa mở miệng đã được. Nói nếu ở Trung Quốc, cha mẹ hẳn là một loại thật không nói cảm giác gì, con à ngươi vẫn nên học tập thật tốt không cần nghĩ chuyện loạn thất bát tao lần trước nhìn thứ tự thành tích của ngươi lại đi xuống rồi?!
“Con cảm thấy hứng thú với nghệ thuật, ba mẹ hiểu.”
Ba Choi và mẹ Choi biểu hiện sao hiện tại con mới đề xuất.
Choi Ae Young:......
Sau này biết Hàn Quốc là một giải trí quốc gia [Đi trên đường trong mười người thì có hai ba thực tập sinh.] người thật sự là thương không dậy nổi!
Căn cứ tin tức gần nhất, Choi Ae Young biết còn có thời gian một tháng công ty SM sẽ cử hành trận đấu chọn lựa tân thực tập sinh. Đối với việc này, nhìn lại kỳ hạn hệ thống đưa ra, cô đã châm chọc vô năng.
Thời gian công ty SM tổ chức đại hội chon lựa best thanh thiếu niên, cũng là sắp khai giảng. Bất quá cũng may không trùng ngày.
Bởi vì ba Choi và mẹ Choi duy trì, một tháng này Choi Ae Young ở nhà luyện tập xướng giọng các loại. Mẹ Choi không biết thế nào nghe tin tức trên đường nhỏ, nếu tài năng không tốt, bộ dạng xuất chúng thì xác suất được tuyển vẫn rất lớn. Vì thế, mỗi ngày sau khi ăn xong cơm chiều, nhất định phải lôi kéo Choi Ae Young đi làm tóc.
“Mẹ...... Con thật sự không cần thiết đi uốn tóc!”
Choi Ae Youn thật sự không muốn đi làm tóc, mẹ Choi nói con gái còn chưa trưởng thành uốn tóc như vậy thật sự được chứ!
Không phải cô không muốn đẹp, chính là mỗi ngày ăn nhiều đồ chua, cô đã không hiểu còn gì khủng hoảng hơn...... Hơn nữa trước kia xem qua một bái thiếp, ra vẻ là nói ba loại ung thư chính là kết quả của việc ăn đồ chua!
Trong đầu giống như còn nhớ bái thiếp ấy, ngươi cho là nữ chủ vì kịch tình cần mới ung thư sao? Ngươi sai lầm rồi, là! Vì! Đồ ăn!
“Nha... Sao khí lực nha đầu con lớn như vậy.” Mẹ Choi bất đắc dĩ.
Sau khi ba Choi đứng ra giảng hòa, mẹ Choi mới buông tha cho ý niệm mang con gái đi làm đẹp.
“Nha đầu, xem bộ dáng hiện tại của con xem.” Nói xong, mẹ Choi hư hư thực thực chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Choi Ae Young từ đầu đến chân. Ae Young nhà bà thật sự là rất lôi thôi! Bởi vì học tập, kiểu tóc gọn, quần áo cũng gần giống đồ vận động, trước kia thích váy cũng rốt cuộc không có mặc qua. Hơn nữa bởi vì phát dục, người cao lên, thời điểm đưa con gái đi dạo phố Ae Young đều phải xin bà mua đồ vận động. Nếu không phải bà biết là con gái chính mình sinh, còn tưởng rằng nuôi con thích nuôi tóc dài! Mẹ Choi khóc!
Nếu bản thân Ae Young, bình thường ra ngoài nhìn bóng lưng tuyệt đối là con trai lôi thôi đi...... Ba Choi bỗng nhiên cũng có loại cảm giác nếu con gái không gả được thì sao.
“Con cho là mẹ muốn lãng phí tiền cho con uốn tóc sao?” Mẹ Choi gõ đầu Choi Ae Young một cái sau thở phì phì đi vào cửa.
Choi Ae Young vuốt đầu bất đắc dĩ.
“Mẹ cũng bị con làm tức thành đồ ngốc.”
“Mẹ đã biết, con lập tức đi gội đầu tắm rửa!”
“Ngày mai ra ngoài đi với mẹ mua bộ váy.”
“Vâng!”
Sau khi mẹ Choi hạ cơn tức, Choi Ae Young rất nhanh chạy đi tắm rửa.
Nói thật ra, không phải cô không nghĩ nhận ý tốt của mẹ Choi, trước không nói uốn tóc làm tổn thương tíc, chỉ cần nghĩ đến kiếp trước năm 2001 thịnh hành kiểu tóc minh tinh các loại, Choi Ae Young liền cảm thấy muốn lên trời chui xuống đất. Nếu nóng khó coi thì làm sao bây giờ, chẳng lẽ lại kéo thẳng sao......
Cô tự nhận diện mạo hiện tại thật sự không cần làm kiểu tóc gì cũng đã đẹp hơn người khác. Nếu như ba Choi và mẹ Choi đều là cha mẹ đẹp tự nhiên, không có chỉnh dung hơn nữa bộ dáng đều không tệ. Đến nỗi diện mạo Choi Ae Young sau khi cô gầy còn hiện đủ để cô cảm thấy hứng thú.
Xoá sạch oán niệm trong đầu mẹ Choi sau đó cấp tốc tắm, Choi Ae Young mặc áo ngủ mẹ Choi chuẩn bị ra.
“Ai nha, Ae Young nhà chúng ta vẫn rất xinh đẹp!”
Ba Choi nhìn con gái nhà mình hai năm nay rõ ràng cao lên nhiều, còn có khuôn mặt thanh tú, cảm thấy con gái mình tuyệt đối là người đẹp nhất trong khu!
“Ba xem còn kém xa Yu Hi. Mẹ mặc váy vào giả thiếu niên đi thi cũng có hi vọng trúng cử thực tập sinh hơn con.” Mẹ Choi trợn trừng mắt, hi vọng con gái nhà mình có thể cấp tốc nhận thức, con giá nên phải có bộ dáng của con gái, hiện tại ở thị trường giải trí Hàn Quốc làm ca sĩ trẻ không có tiền đồ.
Choi Ae Young không nói gì, ba Choi nhìn ra trên thế giới con gái xinh đẹp nhất tên là con gái của mình, mẹ Choi nhìn ra trên thế giới con gái hoàn mỹ nhất tên là con nhà người khác...... Cũng may Choi Ae Young cũng không để ý điểm này, bao nhiêu đứa nhỏ bị con nhà người khác tàn phá.
Luôn tỏ vẻ ngày mai nhất định mình sẽ ngoan ngoãn đi ra ngoài dạo phố nhân tiện làm tóc với mẹ Choi, Choi Ae Young mới thuận lợi trở lại phòng.
Nhìn thiếu nữ trong gương, ánh mắt Choi Ae Young không nhịn được trọng điểm chú ý ngực một năm trước giống như thổi khí cầu to dần.
Choi Ae Young: Emma mới mười ba tuổi ngực thiếu nữ ngươi không cần nghịch thiên như vậy.=.=